Bên phía Diệp Thiên Dật vẫn không hề hay biết Dược Hoàng Tông đang âm mưu chuyện gì, có điều không sao cả, bởi vì Diệp Thiên Dật đã đoán trước được rằng bọn họ sẽ nghĩ cách để đối phó với hắn, trong ba tháng này, Diệp Thiên Dật biết họ đang toan tính rất nhiều âm mưu, hơn nữa lần hành động này sẽ gây ra tiếng vang vô cùng lớn!
Diệp Thiên Dật đang muốn đợi xem, chờ ngày họ bắt đầu động thủ!
Đáng lẽ, Diệp Thiên Dật muốn ra tay đối phó với Dược Hoàng Tông trước, có điều cũng cần có một lý do hợp lý thì mới được, với tính cách của Diệp Thiên Dật mà nói, muốn đánh nhau cũng chả cần lý do, chỉ vì trước đây Diệp Thiên Dật đã lấy đi một bảo vật có giá trị của Dược Hoàng Tông, hơn nữa trước đây Lạc Cơ dường như từng đối với với hắn không tệ. Điều này sẽ dẫn đến, nếu Diệp Thiên Dật muốn ra tay động thủ trước e là không hợp tình hợp lý.
Vì vậy, Diệp Thiên Dật đang đợi, đợi Dược Hoàng Tông xuất chiêu trước! Bởi vì Diệp Thiên Dật lường trước được Dược Hoàng Tông sẽ tấn công bọn họ, nếu không thì với thực lực của Tông Môn bây giờ, cho dù có chấp mười tên Hoàng Môn cũng chả thể đá động tới Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông bọn họ.
Đúng vậy, nếu mười tông môn cùng lúc hợp lực lại thì sẽ mạnh hơn Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông, tuy nhiên vì bọn họ ở thế tấn công nên sẽ có nhiều áp lực hơn nhiều. Hơn nữa mặc dù nếu không tính các tông môn mạnh khác hợp lực lại thì với lực lượng của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông cũng không bằng lực lượng một Hoàng Môn, nhưng đừng quên vì có hai mươi Thái Cổ Thần Vương Cảnh yểm trợ sức lực nên không ai có thể dễ dàng đụng chạm đến bọn họ!
Thử nghĩ xem, Dược Hoàng Tông chỉ có thể ra lệnh cho các Hoàng Môn dựa vào họ mà động thủ, vì thế không thể ra lệnh cho các Tông môn dựa vào lực lượng đế quân mà ra tay, một khi các tông môn đó liên thủ lại với nhau, ai mà không biết chính Dược Hoàng Tông mấy người đứng ở phía sau giựt dây chứ.
“Dao Tịch, mau tới đây ngồi đi”
Diệp Thiên Dật mỉm cười ra hiệu cho Dao Tịch ngồi vào chỗ bên cạnh mình.
Dao Tịch liếc nhìn thấy hàng trăm người đang ngồi trong đại điện, còn có cả Hải Phóng Khoát, khuôn mặt hơi đỏ ửng.
“Diệp Tông chủ quá lời rồi, đây là ghế phụ, ta không dám ngồi”
Dao Tịch cười nhẹ một cái rồi quay đi ngồi xuống bên cạnh Liễu Thiễn Thiễn và Mộc Linh Nhi
Diệp Thiên Dật cũng hiếm khi tổ chức yến hội trong đại điện.
“Tông chủ chúng ta cũng hiếm khi thiết đãi yến tiệc trong đại điện.”
Một vị trong Thái Cổ Thần Vương Cảnh cười nói
“Hahaha, Bích Hải Tôn giả! đừng nói đến ngài ngay cả ta ở đây cũng ba bốn tháng trời rồi, đây mới là lần đầu tiên ngồi đây ăn cơm uống rượu. Bình thường mọi người đều ở quảng trường, bày biện kệ nướng thịt, đốt lửa trại, hoặc dọn ra một bàn lẩu rồi tùy ý ăn, cảm giác thực sự rất tốt, cho nên, hôm nay tổ chức yến tiệc trong đại điện, xem ra Tông chủ có chuyện quan trọng muốn thông báo.
Hải Phóng Khoát vừa cười vừa nói
Bên ngoài vẫn còn rất nhiều người đứng, mặc dù đại điện rộng lớn nhưng người của các Tông Môn cũng đông, cái đại điện này chắc là chứa không hết?
Diệp Thiên Dật cười, nói: “Đúng là có chuyện quan trọng cần nói, trước tiên muốn hỏi các vị vài câu, những ngày qua ở Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông các vị thấy thế nào?”
Một vị cường giả lên tiếng: “Tông chủ, lão phu đã kẹt ở cảnh giới này hơn bốn trăm năm, khoảng cách các cảnh giới lại rất lớn, nếu như không có cơ duyên lớn như vậy e rằng đến chết cũng không thể thăng cấp. Lúc đầu lão phu chỉ vì hiếu kỳ mà muốn thử xem sao, không ngờ rằng lại thăng lên đến Thái Cổ Thần Xương Cảnh. Sống ở đây được hai tháng, lão phu nhận thấy rằng Tông Môn này khác biệt hoàn toàn so với các Tông Môn khác mà lão phu từng thấy!”
“Đúng vậy đúng vậy, rất kỳ quái, đây cũng chính là điểm mà lão phu nghĩ mãi không thông, rõ ràng nội quy của Tông Môn cũng rất nghiêm nghặt, mọi quy tắc đều giống như những quy tắc mà các Tông Môn bình thường nên có, theo lý mà nói so với các Tông Môn khác cũng không có gì khác biệt, nhưng không biết vì sao, lão phu ở đây lại cảm thấy vô cùng thoải mái, không bị gò bó khuôn phép gì cả”
Lai một vị cương giả khác lên tiếng
“Hahaha”
Bạch Thiên Hạc sờ sờ râu, cười nói: “Trường Phong Tôn giả đã nhiều tuổi vậy rồi, ngay cả điểm này cũng nghĩ không thông sao”
Trường Phong Tôn giả cười cười nói: “Y Thần các hạ, nói thật theo trí nhớ của lão phu mấy năm nay từ lúc còn nhỏ đến bây giờ, từ các Tông Môn nhỏ cho đến cả thế lực Đế cấp, có Tông Môn nào mà lão phu chưa từng đặt chân đến, nhưng đây quả thật là lần đầu tiên ta có cảm giác này”
“Tông chủ, thật sự không phải lão phu tâng bốc, ở đây thật sự rất thoải mái! Thậm chí còn muốn ở đây an hưởng tuổi già, nói thật lòng, lúc đầu lão phu cũng không quá đề cao Tông chủ ngài, nhưng hiện tại ta nghĩ rằng rất nhiều cường giả khác cũng như ta, cảm giác đây là nơi vô cùng lý tưởng để an hưởng tuổi già”
“Hahaha”
Có tiếng cười từ đâu vọng đến
Diệp Thiên Dật cười nói: “Vậy hoan nghênh các vị!”
“Hahaha. Đã vậy, chúng ta không cần giống như các Tông môn khác, nếu đã nhận được sự ưu ái của Tông chủ, cuộc sống ở đây lại vô cùng thoải mái, vui vẻ, chúng ta cứ xem đây như nhà mình!”
“y, Lưu Thiên Tôn giả câu này của ngài nói rất có lý!”
Bạch Thiên Hạc tiếp lời: “Tại sao chúng ta đều nghĩ như vậy? Thật ra mấu chốt vấn đề chính là giữa chúng ta và Tông môn có cảm giác như người một nhà vậy, mọi người suy nghĩ kỹ xem có phải như vậy hay không.”
Sau khi nghe lời của Bạch Thiên Hạc nói, mọi người đều trầm ngâm suy nghĩ.
Hình như đúng là như vậy thật.
“Đúng vậy, Y Thần các hạ nói chí phải, hơn nữa ở đây cũng ít xảy ra đấu đá tranh giành quyền lực, không sai! Chính là do nguyên nhân này khiến chúng ta cảm thấy cuộc sống ở đây vô cùng thoải mái, yên bình. Mặc dù mọi người đều từ năm châu bốn bể về đây tề tựu. Đến đây với cùng chung mục đích là nâng cao thực lực, thực lực tăng cao rồi thì còn tranh đấu vì cái gì nữa chứ?”
“Hóa ra là vậy, lão phu mặc dù sống lâu hơn người nhưng ngay cả đạo lý đơn giản như vậy cũng không hiểu rõ thật là hổ thẹn”
“Thiên Nhạc Tôn giả, câu này của ngài nói cũng không đúng, tuy nói đây là đạo lý hiển nhiên ở đời, kỳ thật, lòng người mới chính là thứ khó nắm bắt nhất”
Diệp Thiên Dật nghe xong cũng bật cười
Ở đây nghe mấy lão già này bàn luận thế sự, nói thật lòng, rất hữu dụng.
“Hahaha, nói đúng lắm, nói đúng lắm, Lão phu trước giờ chưa từng nhìn thấy Tông môn nào mà mấy lão già lại nhất mực đồng lòng như vậy, ở đây lão phu đã được diện kiến tận mắt!”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Mọi người ở đây chỉ cần vui vẻ, không vi phạm Tông quy là được”
“Phải, phải, phải!”
“Nói đến Tông chủ, lần này ngài có chuyện gì muốn nói với chúng tôi”
Một vị Thái Cổ Thần Vương Cảnh lên tiếng hỏi.