Nghe những lời này, Diệp Thiên Dật hơi nhướng mày, một số người khác cũng đứng lên!
Lúc này có người hạ chiến thư với bọn họ, hoặc là liên minh với các phe khác, hoặc là Hoàng môn!
Thường Hi khẽ chau mày! Tình cờ thấy được chiến thư sao?
“Môn phái gì đây?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Là….. Dược Hoàng tông!”
Cường giả đó cũng lộ ra vẻ kinh ngạc sau khi nhìn thấy!
Chỉ là hắn nhận được chiến thư, người đưa chiến thư hắn cũng không biết, giờ mới được đọc nó!
“Cái gì! Dược Hoàng tông!? Bọn họ thực sự tới để trị chúng ta ư?” Nghe xong, cường giả đó sững người lại.
Đúng thế, Diệp Thiên Dật từng nói với bọn họ, bọn họ cũng cảm nhận được mối nguy này, nhưng thật không ngờ là lại nhanh như vậy, hơn nữa nói thật khi thời khắc này đến, bọn họ rất hoang mang!
Thiên hạ đệ nhất thần tông giờ không tệ, nhưng phải xem là với ai! Sức mạnh toàn diện của Dược Hoàng tông bọn họ gấp trăm lần thiên hạ đệ nhất thần tông, họ có không ít Thái Cổ Thần Vương Cảnh, nhưng nói thật, đều là nhất giai, khoảng cách giữa các giai của Thái Cổ Thần Vương Cảnh này rất xa, xa như một đại cảnh giới! Đánh làm sao? Ngươi có kế sách gì không?
Đợi đã!
Nữ hoàng Thần Mộng!
Tại sao nữ hoàng Thần Mộng này lại đến? Thực sự chỉ là đến xem thử à?
Bọn họ thấy không phải! Lẽ nào… là vì tông chủ có sự hậu thuẫn của nữ hoàng Thần Mộng, cho nên…. hắn mới có sức mạnh này?
“Tông chủ, ngài xem bây giờ phải làm sao?”
“y ya.”
Diệp Thiên Dật xoay cổ rồi uống một ngụm nước, duỗi tay ra, Bạch Phát ma nữ vội dâng thuốc lên cho hắn.
Thường Hi: “….”
Người này, sống những ngày tháng rất thoải mái.
“Đọc ra lí do của bọn họ.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Dạ!”
Cường giả kia nhìn phát, rồi nói rằng: “Bọn họ là nói….tông chủ của Huyết Nguyệt tông là em họ của tông chủ Dược Hoàng tông – Lạc Cơ, Lạc tông chủ vốn dĩ đang bế quan, còn không biết gì về sự việc này, hôm qua em họ của Lạc tông chủ đến môn phái của bọn họ khóc lóc kể lể suốt đêm, khiến cho Lạc tông chủ giận tím mặt, bọn họ nói… bắt nạt tới cả Dược Hoàng tông rồi, việc này không thể để yên được.”
“Chết tiệt! Đây là lí do muốn tấn công chúng ta mà! Nghe có vẻ phải đấy, hợp tình hợp lí!”
Diệp Thiên Dật cười, rồi nói: “Vậy vừa hay, đỡ phiền phức, đại chiến diễn ra khi nào?”
“Bên trên nói là ngày kia!”
Diệp Thiên Dật có chút do dự: “thật thú vị, sao bọn họ không đánh luôn ngày mai đi, lại còn cho chúng ta một ngày chuẩn bị nữa?”
Trương Hàm Nhã nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, môn phái đứng đầu tấn công các ngươi, bọn họ làm vậy là muốn khiến người của đại lục cảm thấy bọn họ tốt bụng, không có đuổi cùng giết tận. Còn cho một ngày chuẩn bị, với hình tượng của môn phái bọn họ mà nói rất có lợi, thứ hai là, bọn họ tự nhiên sẽ có tự tin tuyệt đối!”
“Vậy thì hẳn là bọn họ đã tìm thấy phương pháp có thể phá giải kết giới này, có điều… bọn họ không sợ chúng ta mang bảo bối trong phái bỏ chạy sao? »
Diệp Thiên Dật nói.
“Diệp tông chủ, việc họ muốn làm chính là tiêu diệt thiên hạ đệ nhất thần tông, chứ không phải là vì tài nguyên của thiên hạ đệ nhất thần tông, chạy rồi, ngược lại bọn họ càng muốn thấy được, hơn nữa với mánh khoé này, sau này thiên hạ đệ nhất thần tông coi như là được gây dựng lại ở một nơi khác, bọn họ vẫn có thể trực tiếp dấy binh như cũ.” Trương Hàm Nhã nói.
Diệp Thiên Dật hơi suy tư.
Lạc Cơ này là muốn tự hại chết mình, nhưng mà….giờ hắn càng muốn thoát khỏi thiên hạ đệ nhất thần tông, để tạo dựng danh tiếng cho Dược Hoàng tông bọn họ, nhưng Diệp Thiên Dật, đối với hắn mà nói, giết thế nào đều rất dễ! Chỉ cần hắn không có căn cứ địa, ám sát là tốt nhất!
“Diệp tông chủ, bây giờ chúng ta nên làm làm gì”
Ánh mắt của Thường Hi cũng nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Tên này, có suy nghĩ gì không? Nếu không vừa rồi hắn cũng sẽ không nói ra việc Dược Hoàng tông muốn động thủ với hắn.
Diệp Thiên Dật nói: Các người ấy à, phải làm gì thì làm đi, Đường Tam Tạng, đồ đạc xong chưa?”
“A Di Đà Phật, tông chủ, đâu có dễ như vậy!”
“Ta không nói về đại bác giết thần.”
“Đã xong rồi.”
“Số lượng đủ không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Có lẽ không đủ, bởi… vật liệu có hạn!”
Từ khi môn phái có Đường Tam Tạng, bây giờ, tông môn ngoài cướp bóc tài nguyên ra còn xem trọng linh dược thiên địa, cũng rất để ý một số tinh thạch, linh vật trời đất nữa.
Linh dược thiên địa, Diệp Thiên Dật chế luyện, tinh thạch và linh vật, Đường Tam Tạng này có thể làm ra rất nhiều thứ lợi hại!
“A Di Đà Phật, tuy nhiên… bần tăng đã tạo ra khôi giáp chiến thần, mặc dù chỉ có ba bộ, nhưng rất hữu dụng!”
“Ồ? Khôi giáp chiến thần ư? Nó có ích gì?”
Khởi Nguyệt nói: “Tông chủ, khôi giáp chiến thần này ta thử qua rồi, ta là Chân Thần cảnh, sau khi mặc lên, Thiên Nhạc Tôn Giả là Thái Cổ Thần Vương Cảnh cũng đánh không lại ta.”
Diệp Thiên Dật : “…"
“Khởi Nguyệt ngươi ở Chân Thần cảnh tam giai à?”
Khởi Nguyệt gật đầu.
“Khôi giáp này lợi hại quá!”
Đôi mắt Diệp Thiên Dật đột nhiên sáng lên!
“Nói đến lại hổ thẹn, ta là Thái Cổ Thần Vương Cảnh cũng đánh không lại, cũng không nói là sẽ thua, nhưng hoàn toàn không làm thế nào được!” Thiên Nhạc Tôn Giả nói.
“A Di Đà Phật, khôi giáp chiến thần này nếu như là Thái Cổ Thần Vương Cảnh mặc, ít nhất bậc một có thể đấu với tứ giai mà không bại, chí ít cũng đủ để cầm cự! Có thể tăng cường đáng kể năng lực phòng thủ, thậm chí là sức mạnh!”
Đường Tam Tạng tự hào nói.
“Có thể làm nhiều hơn không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“A Di Đà Phật, còn cần thời gian và vật liệu, trước mắt vật liệu không đủ!”
“Thứ đồ này ta rất thích, thiếu vật liệu gì, cứ viết ra, rồi tập trung tìm!”
“Vâng!”
Diệp Thiên Dật liếc nhìn con lừa hói này.
“Đường Tôn Giả tới từ Hạo Thiên tông à?”
Thường Hi hỏi một câu.
Bởi vì Hạo Thiên tông, Hạo Thiên điện là lớn nhất, cũng là môn phái được luyện khí mạnh nhất, ngoài độc khí Huyền Thiên, bọn họ thích nhất là tạo ra ám khí, dù sao tất cả cũng là trang bị! Điểm này rất giống, còn nữa hắn họ Đường, Hạo Thiên điện, Hạo Thiên tông này cũng là nhà họ Đường, hơn nữa còn là huyết mchj đời nhất và mạnh nhất.
“A Di Đà Phật, vậy đó là gì, bần tăng không biết.”
Mọi người : “…“
“Khụ khụ “
Diệp Thiên Dật ho một tiếng, nói: “Vậy được, các vị cứ chuẩn bị tốt đi, chuẩn bị nghênh đón người của Dược Hoàng tông đến, áo giáp chiến thần đó, Á Sách, ngươi mặc một bộ! Hai bộ còn lại đưa cho hai vị Thái Cổ Thần Vương, vậy, người có dùng không?”
“Không cần đâu.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Được! Cứ như vậy trước đã!”
“Chà chà chà, tông môn, vậy cụ thể chúng ta nên làm thế nào?”
Diệp Thiên Dật nói: “Giao cho ta là được rồi, các ngươi chuẩn bị tốt là được!”
“Có phải… nữ hoàng Thần Mộng bệ hạ sẽ giúp chúng ta?”
Có người hỏi.
“Bổn đế ngược lại là….”
Diệp Thiên Dật trực tiếp cắt ngang, nói: “Ta từng nói rồi, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông không có người hậu thuẫn, không có kẻ đứng sau, dựa vào chính chúng ta thôi!”
“Vâng!”
“Ừ, các ngươi ăn đi!”
Diệp Thiên Dật rời đi.
Sau đó những người khác xôn xao thảo luận.