Thành thật mà nói, nhiều người trong Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Ta nói này, Diệp tông chủ của các người quả là lợi hại đó! Ta thắc mắc tông môn của các ngươi sao lại chẳng có lấy một Thái Cổ Thần Vương Cảnh như vậy, hóa ra là dẫn theo các cao thủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông các ngươi xông vào Dược Hoàng tông rồi."
Lạc Phong Vân nhìn những người đó nói.
"Hả?"
Người của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông cũng ngơ ngác nhìn nhau!
Mẹ nó?
Tên này điên rồi à?
Nhưng...
"Hừ! Nếu Tông chủ đã dám tới đó, vậy ta báo cho các ngươi một tin vui, Dược Hoàng tông sắp xong đời rồi!"
Độc hoàng Lý Thiên Thu cười lạnh một tiếng.
"Hử ——"
Lạc Phong Vân kinh ngạc trong giây lát, sau đó...
"Ha ha ha ——"
Hắn cười lớn với các cao thủ cấp ba, tứ giai và mấy trăm cao thủ cấp cao của Dược Hoàng tông phía sau.
"Dược Hoàng tông sắp xong đời rồi? Xem ra các ngươi cũng chẳng biết tin gì rồi? Ha ha ha, vậy ta lại nói cho các ngươi một tin tốt, tin tốt là Diệp tông chủ của các ngươi cũng không dẫn theo viện binh, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông các ngươi đi bao nhiêu người, hắn mang theo bấy nhiêu người."
Nói thật, người của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông cũng hơi ngẩn ra.
"Không sao, chúng ta phải tin tưởng tông chủ."
Liễu Khuynh Ngữ nói!
"Đúng vậy, Liễu cô nương nói phải!"
Ma nữ tóc trắng gật đầu.
Bên kia...
Diệp Thiên Dật quả thật mang theo một vài cao thủ trong tông môn xông vào Dược hoàng tông! Mà hai mươi mấy người bọn họ lại bị bao vây bởi tầng tầng lớp lớp cao thủ nhiều không đếm xuể!
Lạc Cơ mang theo người vội vàng đi tới!
"Diệp Thiên Dật, ngươi có ý gì hả?"
Lạc Cơ đứng đó nhìn Diệp Thiên Dật bị bao vây.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật khẽ nhếch: "Lạc Cơ tông chủ, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ."
"Ngươi không cần giả tạo với bổn tông chủ, ngươi muốn làm gì? Ngươi cho rằng đến Dược hoàng tông của ta chịu chết, thua rồi liền có được tiếng thơm vì nghĩa lớn mà bỏ mạng hay sao? Dù cho tông mông của ngươi bị tiêu diệt, nhưng thanh danh của ngươi vẫn còn mãi? Diệp Thiên Dật, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi!"
Lạc Cơ trừng mắt nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
"Ha ha ha ——"
Diệp Thiên Dật cười phá lên!
"Lạc tông chủ à, ta thật sự không có tính toán như vậy."
"Vậy sao? Vậy ngươi nói xem, ngươi tới đây làm gì?"
Lạch cạch ——
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc, nhấp một ngụm.
"Thời gian trước ta không cẩn thận thăng cấp lên Thần vương cảnh, sau đó ta cảm thấy mình vô địch thiên hạ rồi, liền nghĩ, lần trước ta có thể tiêu diệt được Thần phong tông, khi đó ta mới là Tiên vương cảnh, mà bây giờ ta đã thăng lên Thần tông cảnh rồi, nên ta thấy, ta thăng lên đẳng cấp này, có phải là ta có thể tiêu diệt được thế lực Đế cấp không nhỉ? Ta vẫn đang suy xét thì Lạc tông chủ đột nhiên tự mình dâng tới cửa, kẻ ngu dốt như ta đành nhân tiện thử xem sao, xem xem rốt cuộc ta có thể tiêu diệt được một tông môn lớn như Dược hoàng tông hay không!"
Diệp Thiên Dật nhếch mép cười cười!
Tất cả mọi người đều sửng sốt?
"Ha ha ha ——"
Lạc Cơ cười phá lên!
"Diệp Thiên Dật ơi là Diệp Thiên Dật, hóa ra ngươi chính là một kẻ điên, lần trước bí quá hóa liền, cũng coi như ngươi đánh cược một ván lớn, ngươi thắng, nhưng lần này, ngươi đánh cược sai người rồi! Ta lại muốn xem xem, ngươi có bản lĩnh gì!"
"Bản lĩnh không tính là lớn, chỉ là không biết Dược hoàng tông các ngươi có ai biết đến ta không, ý của ta là ngoại trừ các vị đỉnh cấp cường giả ra, các đệ tử tông môn có ai đã từng gặp ta chưa nhỉ?"
Diệp Thiên Dật nhếch mép cười cười.
"Ngươi có ý gì?"
Lạc Cơ và các cao thủ cau mày.
"Ồ, đây không phải là người mấy hôm trước mắng ta là tiểu bạch kiểm hay sao?"
Diệp Thiên Dật nhìn một gã đệ tử.
Tên đệ tử sắc mặt tái nhợt.
Chết tiệt?
Thật đấy à?
"Hoa Vũ, chuyện gì thế?"
"Tông... Tông chủ, tối hôm trước, tên này... hắn tới Dược hoàng tông, là được... Lưu Vân sư tỷ dẫn tới, Lưu Vân sư tỷ nói đó là người của sư tỷ, nên đệ tử cũng không ngăn lại, đệ tử còn mắng hắn là tiểu bạch kiểm, nhưng hắn chỉ ở một lúc bị đệ tử mắng nên bỏ đi rồi, đệ tử... đệ tử thật sự không biết hắn là Tông chủ của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông."
Con ngươi của mọi người chợt co rút lại!
Diệp Thiên Dật cười một tiếng, nói: "Lạc tông chủ, ngươi, ta và cả các cao thủ nhiều không đếm xuể của Dược hoàng tông đều là Y sĩ, vậy các ngươi nói xem, ta với tư cách là một y sĩ lại lẻn vào Dược hoàng tông của các ngươi, ta có khả năng động tay động chân một chút gì đó hay không?"
Sơ suất! Là bọn họ sơ suất!
Tất cả cao thủ nghe lời Diệp Thiên Dật nói, đồng tử lại co rút!
Bọn họ nghĩ, hôm nay có chỗ nào không ổn hay không!
Hình như là không.
"Diệp Thiên Dật, ngươi đừng ở đây dọa dẫm bọn ta nữa, Dược hoàng tông là Tông môn Y sĩ Đỉnh cấp, dù ngươi có động tay động chân cái gì, bản tôn cũng không tin Dược hoàng tông lớn như vậy không lí nào không ai nhận ra điều gì bất thường? Dù trong trường hợp xấu nhất, lẽ nào ngươi có thể làm gì được cả ba mươi sáu phong của Dược hoàng tông hay sao?"
Diệp Thiên Dật cười cười, nói:" Đúng đó, Lạc tông chủ là người thông minh, lời của người đúng là chí lí!"
"Nói hươu nói vượn, đừng nói cho ngươi thời gian ngắn như vậy, dù cho ngươi một ngày đi nữa, ngươi có thể làm gì nào? Cùng lắm ngươi chỉ có thể hạ độc một vài đệ tử mà thôi!"
"Vậy nếu... ta hạ độc vào nguồn nước của các ngươi thì sao nhỉ?"
Diệp Thiên Dật cười nói.
Nghe xong câu này, đồng tử của các cao thủ co rút kịch liệt, có người theo bản năng nôn khan.
"Vậy nếu… không khí trong Dược hoàng tông có độc của ta thì sao?"
Diệp Thiên Dật nhếch mép nói!
"Không thể nào, các vị đừng hoảng hốt, đừng để hắn dọa sợ, hắn đang hù dọa chúng ta thôi, Dược hoàng tông chúng ta đều là Y sĩ đỉnh cấp, dù bị hạ độc, hít phải không khí, uống phải nước có độc, lẽ nào chúng ta lại không phát hiện ra sao?"
Diệp Thiên Dật bước đi chậm rãi, nhấp một ngụm thuốc: "Ừm, Lạc tông chủ nói chí phải."
"Ồ? Vậy ngươi thừa nhận là đang nói hươu nói vượn?"
"Không, không."
Diệp Thiên Dật lắc lắc ngón trỏ, nói: " Nhưng Lạc tông chủ à, ngươi có chắc chắn tất cả các y sĩ trong Dược hoàng tông đều có y thuật cao hơn ta không? À không, phải nói là, Dược hoàng tông các ngươi có ai có y thuật sánh được với ta hay không? Ngươi phải thành thật với suy nghĩ của mình, lừa người khác thì được, nhưng đừng tự mình lừa mình chứ."
Y thuật của Diệp Thiên Dật có cao không?
Cao! Tất nhiên là cao! Cao đến nỗi Lạc Cơ không tưởng tượng được! Một cuộc tỷ thí y sĩ đơn giản, bị hắn làm chấn động triệt để, y thuật của hắn cao đến nỗi khiến Dao Hải của Dược thần sơn tuyên bố, nếu không thể trở thành bạn bè thì buộc phải ra lệnh tiêu diệt!
Ngoài mặt hắn không đồng ý, nhưng thực ra trong lòng hắn hiểu rõ, bản thân hắn hay bất cứ ai, ít nhất là người của Dược hoàng tông không thể làm được những điều mà Diệp Thiên Dật có thể làm! Họ không làm được! Tuy không chắc rằng y thuật của Diệp Thiên Dật cao hơn bọn họ, nhưng chắc chắn không thể thấp hơn được! Tuy hắn còn trẻ như vậy, nhưng không phải ai ai cũng không ngờ được rằng hắn lại được thừa kế địa vị từ thời thượng cổ hay sao?