Kể từ khi Diệp Thiên Dật đến thượng vị diện cho đến này, hắn vẫn chưa gặp lại Lý Bang lần nào.
Lần gặp mặt trước của họ là ở Thiên Hồ Sơn, tính ra cả hai người bọn họ cũng khá có duyên với nhau đấy chứ!
Lúc bị tách ra ở hạ vị diện thì hai người gặp lại ở Thiên Hồ Sơn, lúc đến thế giới thượng vị diện to lớn này vẫn gặp được nhau.
Phải công nhận rằng Diệp Thiên Dật rất nhớ hắn, nhìn thấy hoàn cảnh của hắn bây giờ có vẻ không tồi nên trong lòng Diệp Thiên Dật cũng vui thay cho hắn.
Diệp Thiên Dật không có nhiều anh em, anh em chân thành thì càng ít. Anh em của hắn chỉ có anh vợ và Lý Bang, còn lại thì là vài vị sư huynh ở Yêu Tâm Phong.
Lý Bang là cùng hắn đi lên thượng vị diện này, từ đầu thì là tiểu đệ đi theo mình học cách tán gái, thật sự Diệp Thiên Dật khá nhớ tên này.
Lý Bang gật gật đầu, sau đó nói: "Anh Diệp, ta lên tới thượng vị diện thì đã đi đến Chúng Thần Chi Vực, ta cứ tưởng ta sẽ chết thật vì nơi này đâu phải chỗ cho một tên Huyền Thiên Cảnh như ta ở lại. Nhưng sau đó bỗng nhiên có vài người kỳ lạ tìm tới ta, còn gọi ta là người thừa kế duy nhất của Lý gia. Không hiểu sao từ đó ta liền trở thành người thừa kế duy nhất của Lý gia ở đại lục này. Ta cảm thấy bọn người đó kiếm ta chắc chắn có âm mưu gì đó, nhưng ta nghĩ lại thì bản thân ta cũng chẳng có tu vi hay tiền bạc thì bọn họ tìm ta làm gì."
Diệp Thiên Dật hút một hơi thuốc.
"Lý gia này là Lý gia của thành Thiên Tuyết Thánh đúng không?"
Lý Bang gật đầu: "Đúng vậy, lúc ta tới Lý gia thì rất hoang mang, sau đó có một ông già rất kích động ôm lấu ta, hắn còn dạy ta cách tu luyện và cho ta hầu như toàn bộ tài nguyên tu luyện đỉnh cấp của Lý gia. Lúc đó ta mới phát hiện ra bản thân ta vừa giẫm phải phân chó... à không, là một vận may."
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Vận may của ngươi tốt thật đấy."
Ý của Diệp Thiên Dật là vận may của hắn không được tốt như vậy sao? Hắn đã kiếm được cha của mình, nhưng cha hắn không có để lại cho hắn cơ hội trực tiếp để vươn tới thành công...
Haiz, đúng là chán nản.
"Vậy ngươi chắc chắn bản thân là người của Lý gia?" Diệp Thiên Dật hỏi.
Lý Bang gật gật đầu: "Bọn họ nói thế. Với lại cũng đã làm xét nghiệm ADN, quả thật ta có cùng huyết thống với bọn họ. Huyết thống của những người Lý gia vẫn khác rất nhiều so với tổ tông trước đây, mà bây giờ thì ta mới là người có huyết thống thuần khiết nhất."
"Vậy đây cũng là chuyện tốt." Diệp Thiên Dật cười nói.
"Ha ha ha, là chuyện tốt thật. CMN! Cái cảm giác được làm cậu chủ này thật là tuyệt!"
Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn hắn một cái: "Rồi sau đó ngươi chọc ghẹo con gái nhà người ta? Làm một tên công tử ăn chơi đàn đúm?"
Lý Bang ngại ngùng gãi đầu: "Không có mà anh Diệp, ta chỉ đang nghĩ tới chuyện anh tán gái như thế nào rồi muốn học thử thôi. Có thể cách của ta không đúng hay sao đó nên đều bị phụ nữ ghét bỏ. Nhưng lúc trước ta thấy anh Diệp cũng dùng qua rất nhiều thủ đoạn cứng rắn mà. Ví như chị dâu Bạch Hàn Tuyết trước đây, anh Diệp còn cưỡng hôn nữa chứ! Nhưng tại sao tới lượt ta lại không tán được em nào, ta còn chưa động tay nữa mà?"
Khóe miệng Diệp Thiên Dật giật một cái: "Người anh em à, ta không muốn đả kích ngươi đâu."
"Hả?"
Diệp Thiên Dật giải thích: "Cái này còn phải phụ thuộc vào nhan sắc nữa."
Lý Bang gãi đầu, sau đó cười ngại:
"Haiz, anh Diệp à, ta phục ngươi thật đấy, ngươi cũng quá lợi hại đi."
"Có gì mà lợi hại? Bây giờ ngươi tới cảnh giới nào rồi?"
"Thần Đạo Cảnh rồi. Thiên phú của ta vốn tệ lắm, tu vi cũng không cao. Nhưng bây giờ thì như thể được gột rửa vậy, chưa kể có nhiều tài nguyên như vậy nên thiên phú của ta trở nên khá tốt."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Vậy là được rồi, lúc vừa tới đây thì ngươi chỉ là Huyền Thiên Cảnh, bây giờ lên được Thần Đạo Cảnh thì đúng là không tệ rồi!
"Hi hi hi! Anh Diệp, sao ngươi lại ở đây vậy? Trước đây ta còn cố tình đi tới Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông của ngươi để tìm ngươi, nhưng họ nói ngươi đã đi rồi. Anh Diệp tới đây chắc không phải chỉ để cua gái đó chứ?"
Diệp Thiên Dật trả lời: "Chiết tiệt! Ta tới đây không phải chỉ để cưa cẩm đâu!"
"Hi hi."
Diệp Thiên Dật nói tiếp: "Mà này, bây giờ ngươi ở Lý gia có rất nhiều quyền lợi đúng không?"
"CMN, nhắc tới chuyện này thì buồn cười rồi anh Diệp. Không chỉ nhiều quyền lợi mà bây gi ta còn được mọi người xem là người thừa kế của Lý gia đó. Ta là người thừa kế duy nhất mang huyết mạch thuần khiết nhất. Cho dù thực lực và thiên phú của ta vẫn còn thua xa người trong Lý gia, nhưng mà cũng giống như con ruột và con nuôi, họ vẫn ưu tiên cho ta hơn."
Lý Bang gãi đầu cười hi hi.
"Nhưng có một chuyện ta phải nhắc nhở ngươi."
Diệp Thiên Dật nhìn hắn nói.
"Anh Diệp cứ nói đi."
Diệp Thiên Dật bảo: "Sẽ có người ghen tị với những gì ngươi đang có."
"Hả?" Lý Bang cảm thấy hơi khó hiểu.
"Ngươi nghĩ xem, Lý gia là một gia tộc đỉnh cấp. Nói đến thực lực của gia tộc này thì chưa kinh khủng bằng Đế cấp nhưng ta đoán chừng cũng không thua kém nhiều."
Lý Bang gật đầu: "Ừ, đúng thế. Quả thực Lý gia vô cùng mạnh, lai lịch của họ lại là hoàng thất của Đế quốc Thiên Tuyết. Cho dù số lượng cường giả không nhiều, nhưng thế lực của Lý gia lớn một cách kinh khủng!"
"Đúng đó, một gia tộc lớn như vậy có biết bao nhiêu thiên tài, đáng ra họ phải sở hữu càng nhiều tài nguyên hơn mới đúng. Nhưng bây giờ ngươi đột nhiên xuất hiện, khiến cho mọi thứ không cân bằng, trong lòng những người kia chắc chắn cũng không ưa ngươi. Ngươi nghĩ xem, nếu thật sự như vậy thì bọn họ có muốn tốn chút thủ đoạn và bỏ qua nguy cơ để trừ khử ngươi không?"
Nghe được những lời này của Diệp Thiên Dật, Lý Bang há miệng:
"Mẹ kiếp! Anh Diệp! Ta bây giờ mới ý thức được chuyện này đó!" Lý Bang ngạc nhiên nói.
"Thì đấy, lòng người là thứ đáng sợ nhất trên đời này. Chắc chắn bọn họ sẽ liều một phen, vì đối với hắn thì bây giờ giết ngươi là chuyện rất dễ dàng."
Lý Bang gật đầu: "Đúng đúng đúng, may mắn có anh Diệp nhắc nhở, ta sẽ kiếm người bảo vệ ta mọi lúc!"
Diệp Thiên Dật lấy ra vài cây châm độc cho hắn.
"Với tu vi hiện tại của ngươi thì đủ để giải phóng kim độc rồi. Khi nào gặp phải tình huống nguy hiểm thì dùng tới nó. Chất độc này đủ mạnh để giết chết ngay những kẻ từ Thiên Thần Cảnh tới Tam Hồn Cảnh. Cầm lấy lá bùa này, bên trong có sức mạnh không gian đấy. Tới tình hình nguy cấp thì hãy dùng tới để bảo vệ mạng sống."
Lý Bang chụp lấy: "Hu hu hu! anh Diệp, ta yêu ngươi!"
Hắn nói xong còn nhào đến ôm Diệp Thiên Dật một cái.
"Cút cút cút! Cút ra một bên cho ta!"
"Hi hi hi, ta kính ngươi một ly."
Hai người cụng ly rồi uống cạn, sau đó Diệp Thiên Dật nhìn hắn nói: "Có cái này rất quan trọng cần ngươi giúp."
"Anh Diệp cứ nói, chuyện của ngươi tức là chuyện của Lý Bang ta!" Lý Bang vỗ ngực.