Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1342 - Chương 1338: Tên Điên! Đây Là Một Tên Điên!

Chương 1338: Tên điên! Đây là một tên điên!
Chương 1338: Tên điên! Đây là một tên điên!

Lý Thiên Sư quả thật rất mông lung, đang tu luyện tốt cũng bị gọi đi làm những việc này, vậy nên, người này là ai hắn cũng không biết, chỉ là tuân mệnh hành sự thôi!

Dù sao hắn có thể làm được cũng chỉ có vậy.

“Vậy thật đáng tiếc rồi, thật sự không phải Vương gia bọn ta làm.”

Vương Tạc nói.

“Ừ, nếu đã không phải, vậy thì không có gì rồi, lão phu chỉ đến hỏi vậy mà thôi!”

Lý Thiên Sư gật đầu.

“Nửa đêm làm phiền quá, vậy lão phu về trước đây!”

Lý Thiên Sư đứng dậy.

“Vậy để ta tiễn Thiên Sư!”

“Không cần không cần, các ngươi nghỉ sớm đi!”

̀m.

Lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng rất lớn.

Trong không gian yên tĩnh như vậy, hơn nữa lại là nửa đêm, âm thanh đó đúng là rất vang vọng.

“Chuyện gì vậy?”

Vương Tạc, Vương Hải những người bọn họ lần lượt hiện rõ vẻ ngạc nhiên.

Má nó rốt cuộc là chuyện gì vậy?

Vương gia bọn họ đã yên ổn nhiều năm nay, sao dạo gần đây Vương gia lại loạn lên như vậy?

Đó là bởi vì đội trưởng bảo vệ đó.

Nhưng mà… hắn không phải chỉ là một đội trưởng bảo vệ thôi sao? Từ khi nào đối phó một đội trưởng bảo vệ lại có thể gây ra những chuyện thế này cơ chứ? Cho dù đội trưởng bảo vệ đó là bạn trai sống cùng Hoa Thanh Hàn, vậy thì đã sao chứ? Hoa Thanh Hàn đều nghe lời Vương gia bọn họ cả.

Lúc này, một người chạy vào.

“Gia chủ, gia chủ không hay rồi, có người xông đến Vương gia, đã phá cổng lớn, đã xông vào rồi!”

“Cái gì?”

Vẻ mặt Vương Tạc lộ rõ sự tức giận.

“Vương gia ta khiêm nhường, không ra tay, nhưng không có nghĩa là Vương gia ta nhát gan sợ chuyện! Nửa đêm lại có người xông vào Vương gia ta, thật không ra gì!”

Sau đó Vương Tạc hành lễ với Lý Thiên Sư, nói: “Lý Thiên Sư, để ngươi phải cười rồi, ta đi giải quyết một lát!”

Lý Thiên Sư gật đầu.

Sau đó Vương Tạc tức giận chăm chăm nhìn người đó: “Lũ vô tích sự, ai lại không cản lại được hả? Nuôi các ngươi là vô dụng sao? Vương gia nhiều cao thủ như vậy lại cản không được?”

“Chuyện này… gia… gia chủ, người đó thực lực quả không mạnh, chỉ là… chỉ là…”

“Chỉ là cái gì? Nói!”

“Chỉ là… Vương Thiên thiếu gia đang ở trong tay hắn, hắn bất kì lúc nào cũng có thể điều khiển sự sống chết của Vương Thiên thiếu gia, bọn ta không dám ra tay.”

Vương Tạc: ???

Cái gì?

Vương Tạc vỡ giọng.

Vương Thiên… con trai hắn bị khống chế trong tay hắn? Vậy hắn… chắc không phải là Diệp Thiên Dật đó chứ?

Tuy hắn không thể hiểu nỗi, sao có thể làm được, nhưng mà con trai hắn ra ngoài đối phó với Diệp Thiên Dật đấy! Chuyện này?

Không hay rồi! Bất an! Vô cùng bất an!

Ực ực.

Vương Tạc nuốt nước bọt, nói: “Là người ra sao?”

“Rất trẻ, rất đẹp trai!”

̀m ầm.

Tiếng vang to như tiếng năm tiếng sét cộng lại, Vương Tạc sững tại đó.

Hết đường rồi!

“Khụ khụ!”

Vương Tạc ho khan một tiếng, sau đó nhìn sang Lý Thiên Sư, nói: “Ừ thì, Lý Thiên Sư, đây là việc riêng trong nhà, hay Lý Thiên Sư cứ về trước đi, ta đi giải quyết chuyện nhà một chút!”

“Không sao.”

Lý Thiên Sư nói: “Dù sao thì lão phu cũng có chút thực lực, xem thử hẳn nói, lỡ như có thể giúp được chút gì thì sao? Đây lại là chuyện liên quan đến Vương Thiên thiếu gia nữa.”

Lý Thiên Sư này không phải là một kẻ ngốc, tin tức có được là, người ra tay rất có khả năng là Vương gia, mà càng có khả năng hơn là Vương Thiên của Vương gia phái người làm, bây giờ, ngược lại Vương Thiên lại bị khống chế, vậy chi ít hắn cũng phải xem thử, người mà khống chế Vương Thiên rốt cuộc là ai chứ?

“Không không không! Thật sự không phiền đến Lý Thiên Sư ra tay đâu!”

Vương Tạc mau chóng nói.

Đặc biệt là Lý Thiên Sư nhìn thấy Vương gia cố ngăn không cho bản thân lộ diện, hắn càng hoài nghi hơn rồi!

“Đi thôi, lão phu muốn xem thử, rốt cuộc là ai mà lại to gan đến vậy, nửa đêm khuya khoắt lại ra tay với thiếu gia của Vương gia, Vương gia này cũng là gia tộc được nữ hoàng bệ hạ che chở, vậy lão phu với tư cách là y sư của hoàng thất nữ hoàng bệ hạ, đương nhiên phải có nghĩa vụ làm gì đó rồi.”

Lúc này, Lý Thiên Sư không cho Vương Tạc đó có thời gian phản ứng hay bác bỏ nữa, đi thẳng ra ngoài!

“Không hay rồi!”

Vương Tạc nghiến chặt răng.

“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

Lão tổ tông Vương Hải vẫn đang rất mông lung.

Sau đó Vương Tạc nhanh chóng nói hết mọi chuyện cho Vương Hải.

Bốp.

Vương Hải tức giận vung một bạt tai.

“Ngươi đang tìm đường chết đấy! Ngươi tìm đường chết thì không sao, ngươi đây là đang mong cả Vương gia chết cùng ngươi!”

Vương Hải tức đến cả người phát run lên.

“Lão tổ tông, ta cũng không ngờ rằng lại có sự cố thế này! Bây giờ phải làm sao đây?”

“Làm sao ư? nếu như thật sự là người đó, rất hiển nhiên, hắn có sự che chở của hoàng thất, hắn tuyệt đối cũng không đơn giản như vậy, bây giờ còn có thể làm gì? Chỉ có thể vứt bỏ đứa con trai bảo bối của ngươi để đổi lại sự bình yên cho tất cả mọi người của Vương gia mà thôi! Hừ!”

Sau đó hắn tức giận bỏ ra ngoài.

“Ta nói này, Vương gia các ngươi tiếp đón khách như vậy sao? Ta giúp các ngươi đem thiếu gia của các ngươi về rồi này! Có hảo ý làm chuyện này, còn bị các ngươi làm ơn mắc oán? Vương gia các ngươi không ăn ở tử tế, ta không thích!”

Diệp Thiên Dật châm điếu thuốc ngồi đó, chân giẫm lên Vương Thiên đang nắm như cá chết, chân kia vắt chéo, đưa qua đưa lại, vô cùng vênh váo.

Mà người của Vương gia xung quanh Diệp Thiên Dật rất đông, rất nhiều cường giả vây quanh, nhưng bọn họ không dám ra tay!

Vương gia này là một gia tộc thế lực, Vương Thiên này tuy là rác rưởi, nhưng địa vị của hắn rất cao, là huyết mạch trực hệ của Vương gia! Cho dù hắn là một phế vật, nhưng cũng là thứ mà những người khác trong Vương gia không thể sánh được!

Nhưng bây giờ, người này giẫm lên Vương Thiên, là một cường giả, hiển nhiên hắn có thể trong tích tắc giẫm chết người! Nên không ai dám ra tay! Thứ nhất, nếu ra tay rồi, lỡ như dẫn đến việc Vương Thiên chết, tuy bọn họ có lòng tốt, nhưng sau cùng cũng sẽ bị Vương gia trách phạt! Hà tất phải vậy? Thứ hai, bọn họ cũng cảm thấy bản thân chẳng có cơ hội nào ra tay! Người này là ai vẫn còn chưa biết được, mà dám xông vào Vương gia như vậy, quả thật quá ngông cuồng, chi ít bọn họ phải biết được người là ai mới có thể phán đoán được có nên ra tay hay không.

“Tiểu tử! Bỏ Vương thiếu ra!”

Một cường giả tức giận chỉ tay về phía Diệp Thiên Dật.

“Hả? Thả hắn ra? Được chứ được chứ!”

Diệp Thiên Dật nhếch môi, sau đó duỗi tay ra, trong tay hiện ra một thanh kiếm.

Trong lòng bọn họ vô cùng hồi hộp.

Xoẹt.

Sau khi Diệp Thiên Dật ngưng tay, một cánh tay bị cắt đứt.

Mọi người: ???

Giọng hét thảm thiết của Vương Thiên vang lên.

“Ta vừa mới bỏ một cánh tay của hắn ra, các ngươi nói xem, tiếp theo nên bỏ chỗ nào ra nữa?”

Diệp Thiên Dật nhếch môi nói.

“Đồ điên! Kẻ điên!”

Đây chính là suy nghĩ của những người đó lúc này.

Đây đúng là một tên điên, một người tuổi tác không lớn lại một mình xông vào Vương gia, chặt bỏ cánh tay của Vương Thiên ngay trong Vương gia, đây không phải là kẻ điên thì còn là gì?

“Dừng tay lại!”

Vương Tạc xông ra!

“Ồ, người có tiếng nói cũng xem như đã đến, ta nói này lão đầu, ta đem con trai ngươi về, ngươi cảm ơn ta thế nào đây?”

Mọi người: ???

Bình Luận (0)
Comment