Bên trong đại điện, có mấy vị lão giả nam nữ đang ngồi, bọn họ đang bàn luận chuyện gì đó.
“Ồ?”
Nghe thấy lời cô gái, ánh mắt bọn họ lần lượt nhìn sang.
“Giết Thái Cổ Thần Vương cảnh cấp thấp trong tích tắc? Đây là sức mạnh gì vậy?”
Bọn họ còn hơi cảm thấy kiến thức hạn hẹp, trong đầu lởn vởn mấy thứ đồ có thể có mức độ nghịch thiên đến thế.
Nhưng mà, Không Huyễn Thạch này cũng xuất hiện rồi, thứ đồ này cũng không phải là không thể, bởi vậy bọn họ cảm thấy... chắc chắn vẫn nên coi trọng.
“Đưa hắn vào đây.”
Sau đó Diệp Thiên Dật đi vào.
“Nghe nói các hạ muốn bán đấu giá một bảo vật có thể giết Thái Cổ Thần Vương cảnh trong tích tắc? Quả khiến cho bọn ta ngạc nhiên! Không biết là bảo vật như thế nào?”
Một vị lão giả cười nhìn Diệp Thiên Dật.
Buổi đấu giá ở Vương Thành này phụ thuộc vào vị Thủy đại nhân của Vương thành này, bọn họ có lẽ là cấp cao của buổi đấu giá ở Vương Thành, nhưng có lẽ cũng thuộc về người của Thủy đại nhân.
“Ta nói này Trương hội trưởng, các hạ người ta đến đây bán đấu giá đồ, ngươi đây cái gì cũng không nói, đến cả tách trà cũng không có sao?”
Một cô gái cười nói.
“Ha ha ha, lão phu quen làm việc nhanh gọn rồi, huống hồ gì đối với các hạ mà nói, bán đấu giá đồ mới là cái quan trọng trong những cái quan trọng, chuyện uống trà này chỉ là chuyện lễ nghi các thứ thôi, nhưng mà ngươi nói cũng đúng, nên rót một tách trà.”
Diệp Thiên Dật ngồi xuống, nói: “Uống nước thì không cần đâu.”
“Ồ? Nghe giọng của các hạ khá là trẻ.”
Sau đó Diệp Thiên Dật chìa tay ra, hai quả cầu nằm trong tay Diệp Thiên Dật.
“Đây là?”
“Huyền Thiên Độc Khí xếp thứ năm, Chỉ Xích Thiên Nhai.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Xùy.”
Bọn họ thở ra một hơi thở lạnh.
Bọn họ nghe qua Huyền Thiên Độc Khí, Chỉ Xích Thiên Nhai bọn họ cũng đã nghe qua.
Nhưng thật mà nói, Hoang Cổ Thương Khung này nhiều năm như vậy rồi, rất nhiều thứ đã thất truyền rồi, suy cho cùng thì những người vào Hoang Cổ Thương Khung cũng chỉ là một phần nhỏ của đại lục, bọn họ đối với rất nhiều rất nhiều thứ không được tinh thông, dù sao thì nhiều năm như vậy cũng không có mấy người tinh thông Huyền Thiên Độc Khí, cũng không có mấy người hiểu biết thành thục về Huyền Thiên Độc Khí!
Vậy nên, ở Hoang Cổ Thương Khung này, nói thật lòng, Huyền Thiên Độc Khí tương đối lợi hại đã từ rất lâu rất lâu không thấy được rồi.
Chỉ Xích Thiên Nhai thật sự từ sau khi Hoang Cổ Thương Khung bị phong cấm cho đến nay chưa từng xuất hiện lại! Bởi vì không có ai biết luyện chế! Ở đây cũng chẳng có người của Hạo Thiên tông, mà Hạo Thiên tông hình như cũng không biết luyện chế Chỉ Xích Thiên Nhai thì phải?
“Vị các hạ này, Chỉ Xích Thiên Nhai đáng để bán đấu giá, tuyệt đối đáng, nhưng mà... Chỉ Xích Thiên Nhai cũng không thể tiêu diệt Thái Cổ Thần Vương Cảnh nhỉ? Huyền Thiên Độc Khí này chỉ có ba cái top đầu mới có thể giết được Thái Cổ Thần Vương Cảnh!”
Ánh mắt Trương hội trưởng đó nhìn sang Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật phát hiện bản thân nghĩ nhiều rồi, có phải hắn qua đánh giá cao Hoang Cổ Thương Khung này không? Huyền Thiên Độc Khí Chỉ Xích Thiên Nhai chắc chắc có tư cách bán đấu giá, thì không nên lấy thứ mạnh hơn Chỉ Xích Thiên Nhai ra.
Nhưng bây giờ, không bán đấu giá thứ mạnh hơn Chỉ Xích Thiên Nhai mà đổi lại khiến bọn họ bán đấu giá Chỉ Xích Thiên Nhai bình thường, có phải sẽ khiến bọn họ không tin mình? Bọn họ sẽ cảm thấy, lời của bản thân nói Chỉ Xích Thiên Nhai có thể giết được Thái Cổ Thần Vương Cảnh lúc nảy là giả?
Vậy nên chỉ có thể miễn cưỡng bán đấu giá.
“Lẽ nào các vị không biết, tuy phương pháp luyện chế Huyền Thiên Độc Khí là cố định, nhưng độc tính của nó thì không cố định sao? Chỉ cần dùng phương pháp kết hợp thích hợp hơn, độc tính càng mạnh, vậy thì có thể sẽ có sức mạnh càng lớn hơn?”
“Chuyện này... quả thật như vậy, nhưng mà bọn ta cũng chưa từng nghe qua Chỉ Xích Thiên Nhai có thể giết được Thái Cổ Thần Vương Cảnh... vậy nên, vật bán đấu gia này nói thật ra thì có chút khó khăn, chúng ta chi ít cũng phải đảm bảo nắm chắc được mỗi vật phẩm mang ra đấu giá mới phải chứ? Nếu không thì là không chịu trách nhiệm với những người khác rồi, tiếc rằng thứ các hạ bán đấu giá là Huyền Thiên Độc Khí dùng một lần, nếu như có thể biểu diễn, vậy thì lại lãng phí một thứ đồ tốt, xin hỏi các hạ còn có thứ khác muốn bán đấu giá không? Cũng có thể nói, ngươi muốn bán đấu giá một loại bảo vật đỉnh cấp để đổi lại một bảo vật với giá trị tương đương?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ừ, không sai, hay là vậy đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nói: “Vậy thì lấy Chỉ Xích Thiên Nhai bình thường này đi, hiệu quả hệt như vậy, độc tính thì không cao bằng, mức độ có thể đạt được cũng gần với những gì các ngươi biết.”
“Nếu như là vậy thì không vấn đề gì.”
Sau đó bọn họ nhận lấy Chỉ Xích Thiên Nhai.
“Mời các hạ nghỉ ngơi một lát, Chỉ Xích Thiên Nhai sẽ trở thành vật phẩm mang ra bán đấu giá, đến lúc đó sẽ có người tiến hành đấu giá bảo vật, nếu như các hạ cảm thấy thành giao cuối cùng hài lòng vậy thì có thể không nói không rằng, nếu như không hài lòng, thì đến lúc đó mời lắc cái chuống gió này! Ngoài ra, xin các hạ cho hội đấu giá một bảo vật tương đương làm phí hội đấu giá bán đấu giá cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật lấy ra một tấm phù.
“Đủ rồi chứ?”
“Đây là?”
“Thần ̉n Phù.”
Trò này trong mắt Diệp Thiên Dật không đáng tiền, nhưng trong mắt bọn họ thì có chút khoa trương!
“Đủ rồi đủ rồi! Tiểu Bảo, đưa các hạ này đi nghỉ ngơi một lát.”
Sau đó Diệp Thiên Dật đi khỏi.
“Đây là người gì vậy?”
Sau khi Diệp Thiên Dật đi, những người đó bắt đầu thảo luận.
“Chỉ Xích Thiên Nhai, cho dù là Chúng Thần Chi Vực lúc trước dường như cũng chưa thấy qua, bởi vì Hạo Thiên điện không có năng lực tạo ra Chỉ Xích Thiên Nhai, bọn họ không biết cách kết hợp, nhưng người này, lấy Chỉ Xích Thiên Nhai ra thì không nói, đến Thần ̉n Phù cũng lấy ra được, từ khi vào Hoang Cổ Thương Khung này, sau khi cách biệt hoàn toàn với thế giới, cho dù là Chỉ Xích Thiên Nhai hay Thần ̉n Phù thì cũng cả vạn năm rồi không nghe tin tức gì, bây giờ lại đồng thời xuất hiện trên cùng một người, thật kì lạ.
“Nói không chừng là người mới tới từ thế giới bên ngoài không lâu ấy?”
“Rất có khả năng, đi bẩm báo cho Thủy đại nhân đi.”
“Vâng.”
Tại sao chuyện này cần đi bẩm báo chứ?
Bởi vì đây chính là hoàn cảnh sinh tồn của nơi đây, vật hiếm là vật quý!
Có thể là những loại bảo vật khác, hoặc ít hoặc nhiều hắn đều có thể có, nhưng Thần ̉n Phù, ngươi nói xem, Thần ̉n Phù sánh được với những linh khí gì đó khác chăng? Chắc chắn là không sánh bằng, nhưng mà hiệu quả của Thần ̉n Phù lại không phải những linh khí nhìn có vẻ tốt hơn có thể có được!
Trường hợp tốt nhất là, có nhiều loại bảo vật hơn, chứ không phải nói một loại bảo vật chỉ cần mạnh hay yếu.
Thần ̉n Phù này, nhìn có vẻ là một tấm bùa đơn giản, bình thường giá trị đến linh khí Thánh giai cũng không đến, nhưng bây giờ ở Hoang Cổ Thương Khung, ngươi cầm nó đi đổi món đồ cấp Thánh Đạo cũng còn thừa.
Hiển nhiên, Diệp Thiên Dật lấy bừa một món đồ đã thu hút được sự chú ý rồi.
Trên Thiên Chi Đảo ở Vương Thành, có thể nói cũng là thành chính đi, tin tức này cũng được lan truyền đến.
“Tả hộ pháp, ý của Thủy đại nhân thế nào?”
Cô gái của hội đấu giá Vương thành hỏi.
Tả hộ pháp cũng là một cô gái, nàng nói: “Kết bạn, lấy bảo vật cố gắng đổi một ít!”
“Hiểu.”