An Vũ Sương nghỉ ngơi trong phòng một lúc, nàng lần đầu tiên cởi bỏ quần áo sau nhiều ngày như vậy.
Ở trong này đi tới đi lui, trải qua nhiều trận đấu, nàng cũng chưa từng tắm lấy một lần, tình hình ở đây còn ác liệt hơn nàng tưởng, đặc biệt là một số quy tắc ở đây, khiến nàng không thể tắm được, khó khăn lắm mới đến được Thất Trọng Thiên, phát hiện nơi đây là địa bàn của loài người, việc đầu tiên là nàng cần phải nhanh chóng tìm một nhà trọ nghỉ ngơi, sau đó tắm rửa.
Và sau đó
Nàng đã cởi bỏ quần áo và bước vào phòng tắm với đôi chân trần của mình, sau đó nàng có chút tức giận.
Nhà trọ kiểu gì thế này? Sao không có lấy một giọt nước vậy?
Nàng không hề có thuộc tính Thủy, cũng không có thuộc tính Băng... điều này khiến cho... thật phiền toái.
Nhưng nàng là con gái, việc không được tắm sẽ thực sự rất khó chịu.
Bây giờ tất cả khát vọng cũng không quan trọng bằng việc nàng có thể tắm.
"Huuuuu--"
An Vũ Sương hít một hơi thật sâu.
Hay Thất Trọng Thiên vốn dĩ là như vậy, những nhà trọ này chỉ đơn giản là cho ngươi nơi ở, còn việc tắm rửa hay gì đó thì phải tự tìm ra cách giải quyết đúng không? Có thể có khả năng, rốt cuộc thì nơi này không phải nơi phục vụ tốt.
Đau đầu.
Nàng ấy nên đi tìm nước ở đâu?
Nhất định là có nước...
Hay là đi ra ngoài tìm một chuyến.
An Vũ Sương mặc quần áo vào, sau đó mang mặt na, rồi mở cửa bước ra ngoài.
Két--
Cùng lúc đó, Diệp Thiên Dật cũng cùng mở cửa ra.
Hai người nhìn nhau.
Diệp Thiên Dật mở cửa hoàn toàn là do anh ấy ngâm mình, nước này Diệp Thiên Dật muốn hất ra ngoài, nhưng không thể hất từ trên lầu xuống dưới, đúng không? Thế thì thật là không có văn hóa, Diệp Thiên Dật mở cửa và hất ra lối đi.
Vốn dĩ đây chỉ là chuyện có thể làm trong một, hai giây, Diệp Thiên Dật cũng lười đen mặt nạ vào, hắn ta chỉ mặc một chiếc quần cộc rộng, nhưng ai biết rằng chỉ trong một hai giây đó, hắn thực sự đã gặp người khác, lại còn mặt đối mặt với mình, hai người còn mắt nhìn mắt.
Cảm giác đây là một mỹ nhân.
Đây là phản ứng của Diệp Thiên Dật khi nhìn thấy An Vũ Sương.
Chủ yếu là rất có khí chất, nói chung là một mỹ nhân có khí chất lạnh lùng như thế này, nói thế nào nhỉ... Vậy thì hoặc là thân phận của nàng chắc chắn không đơn giản, hoặc là nàng có xuất thân rất đặc biêt.
Diệp Thiên Dật gật đầu với nàng, sau đó chuẩn bị quay đầu lại.
"Ấy."
An Vũ Sương gọi với hắn.
"Có chuyện gì không?"
An Vũ Sương nói: "Công tử còn nước không?"
Có rất nhiều tin tức được An Vũ Sương và An Vũ Tinh cũng nhau trao đỏi, tức là những chuyện An Vũ Tinh gặp phải đều sẽ nói cho An Vũ Sương, nhưng về chuyện riêng của An Vũ Tinh, chẳng hạn như chuyện nàng đi du ngoạn gặp những chuyện gì, làm những gì, điều này An Vũ Sương không quan tâm, bởi vì nó không quan trọng.
Cũng vì vậy, An Vũ Tinh chưa bao giờ nói với An Vũ Sương về Diệp Thiên Dật, chủ yếu là vì An Vũ Tinh phải biết thông tin của An Vũ Sương, An Vũ Sương cần chia sẻ thông tin của mình với An Vũ Tinh, điều này mới là quan trọng! Bởi vì đối diện với những người của Hoàng Thất, bao gồm cả An Vũ Tinh cũng phải chia sẻ cho nàng, nàng là Nữ Vương nên cần phải biết tất cả các tin tức.
Vì vậy, nàng thậm chí không biết Diệp Thiên Dật ở trước mặt mình! Nàng thậm chí còn chưa nghe An Vũ Tinh nói về người tên là Diệp Thiên Dật, không đúng, có lẽ nàng đã nghe qua, nhưng An Vũ Tinh không tập trung nói chuyện này... An Vũ Tinh đã từng vô tình nói ra một lần.
Diệp Thiên Dật sửng sốt trong giây lát.
"Cần nhiều không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Thật kỳ lạ, tại sao vẫn có những võ giả vì nước mà phát hỏa, thật khó hiểu, đúng là thật khó hiếu.
"Khoảng "
An Vũ Sương chưa kịp nói xong, một quả bóng nước chừng hai người lớn bay tới, nàng giơ tay giữ lấy quả bóng nước đó.
"Đủ chưa?"
An Vũ Sương gật đầu: "Đa tạ."
Sau đó Diệp Thiên Dật đóng cửa lại.
An Vũ Sương nhìn một cái rồi đi về phòng với quả bóng nước.
Cứ như vậy, hai ngày nữa trôi qua...
Tà Vương thật sự tìm không ra!
"Tà Vương đại nhân, nếu thật sự không tìm được, chúng ta đừng tìm nữa."
"Không tìm nữa? Làm sao có thể được!"
Tà Vương không đành lòng, bao nhiêu bảo vật đều nằm trong tay một Thần Vương cảnh, ngươi nói xem, ngươi thấy có công bằng không?
Thủy đại nhân không giúp, vậy thì hắn thì người khác giúp, hắn cũng đã tìm ra rồi, tìm ra kẻ cùng chung chí hướng quá dễ dàng, hơn nữa còn tìm được rất nhiều.
Chỉ là không giống với những gì hắn tưởng tượng, vốn dĩ hắn ta chỉ cần một mình Thủy đại nhân hợp tác với hắn là đủ rồi, đợi đến khi bọn họ lấy được bảo vật chỉ cần chia đều là xong, hơn nữa đây cũng là cách hiệu quả nhất, hiện tại, do dù hắn có tìm được rất nhiều cường giả, bao gồm cả tên Huyết Hoàng kia, nhưng... thứ nhất, hiệu quả không cao, thứ hai, cho dù có thật sự tìm được, thì cái giá phải bỏ ra sẽ càng nhiều hơn, hơn nữa... lòng người đều tham lam, ai mà muốn vậy chứ?
"Tà Vương đại nhân, chúng ta cơ bản đang phí công vô ích, chi bằng..chúng ta đợi di chỉ mở ra, thuộc hạ không tin, hắn không đến di chỉ đó!
Nghe vậy, đôi mắt của Tà Vương sáng lên.
"Có lý!"
Tại sao hắn ta nhất định phải đi?
Đầu tiên, hắn cho rằng, bọn họ không thể tìm ra hắn, cũng không biết ngoại hình hắn như thế nào, cũng không có đặc điểm gì, đến lúc đó chỉ cần thay trang phục, thay mặt nạ, nhất định không thể nhận ra, nhưng hắn đã nhớ mùi của Diệp Thiên Dật, chỉ cần ở gần một chút là có thể tìm ra ngay!
Thứ hai, đối với Thần Vương cảnh mà nói, những thứ bên trong nhất định có sức cám dỗ lớn đối với hắn, cho dù hắn có rất nhiều bảo vật, nhưng, hắn có Không Huyễn Thạch, chính vì có Không Huyễn Thạch, ho nên nhất định hắn sẽ đến! Chắc chắn chắn chắn sẽ đến! Bởi vì người khác có thể không lo lắng đến sự nguy hiểm ở đó, dù sao cũng đều là Thiên Thần cảnh, Thần Minh cảnh thậm chí là Thái Cổ Thần Vương cảnh, nhưng một Thần Vương cảnh như hắn thì chắc chắn sợ! Nếu có Không Huyễn Thạch, hắn không có lý do gì phải sợ!
Vì vậy, nhất định hắn sẽ đến!
"Đi thôi! Có lẽ ngày mai di chỉ ở đó sẽ xuất thế, đến lúc đó cẩn thận xem xét cho bổn tôn, một khi phát hiện ra hắn, nhất định không được đánh rắn động cỏ, phải báo cho bổn tôn, ta sẽ đích thân tiêu diệt."
"Tuân lệnh!"
Thay vào đó, đây có thể là một tin tốt!
Hắn nghĩa rằng hắn thay đổi trang phục, thay mặt nạ là sẽ không sao rồi, thật ra người của Tà Vương đã nhớ mùi của hắn, đến lúc đó cho dù có bao nhiêu người tụ tập ở đó, cũng sẽ bị tìm ra! Đến lúc đó hắn sẽ sơ xuất, sau đó Tà Vương sẽ cho người tiếp cận hắn, sau đó một chiêu giết chết!
Đây đều không thành vấn đề đúng không? Chỉ cần hắn tới, cho dù hắn có chạy cũng không phản ứng kịp, dù sao hắn cũng chỉ là Thần Vương cảnh thôi mà, cuối cùng đến lúc đó, nhất định sẽ có rất nhiều người, có người tiếp cận hắn, cũng không bị hắn chú ý tới.
Một ngày sau...
Bầu trời hừng sáng, nhưng toàn bộ Thất Trọng Thiên đều đã náo nhiệt rồi!
Bên đây trời vẫn còn tối, phía Đông phương xa có màu đỏ nhạt, và mặt trời sắp mọc, nhưng với ánh sáng đỏ này, thậm chí còn có một tia sáng tím ở phía chân trời, ở một nơi nào đó, một khí thế phi phàm của di chỉ cùng mới bầu trời tím phía Đông đang đến, nó xuất hiện rồi! Nháy mắt kinh động cả Thất Trọng Thiên.