Cường giả của yêu tộc này nhiều hơn loài người rất nhiều, thậm chí giữa bọn họ còn có ân oán, nhưng trong hoàn cảnh này, dù có ân oán cũng không thể ra tay, bởi vì một khi có người động thủ, mấy trăm ngàn cường giả có thể lập tức xuất chiến, thật không cần thiết, mục đích của bọn họ là di chỉ này!
“Thế nào rồi?”
Tà Vương hỏi.
“Vẫn đang tìm, số người này phải nhiều hơn rất nhiều so với tưởng tượng của thần, thần đại khái đã cảm nhận được hơi thở đang đến từ phía sau, ta sẽ tìm lại!”
“Ừ, chú ý chút, đừng lộ liễu quá, không cần vội, nhất định đừng để hắn cảm nhận được gì!”
Tà Vương căn dặn.
“Vâng!”
Diệp Thiên Dật và An Vũ Sương đứng đó.
Nói sao nhỉ? Diệp Thiên Dật không biết rốt cuộc nàng là ai, cảm giác không xấu, nhưng chắc chắn Diệp Thiên Dật không thể làm gì cho nàng, cho nàng vài giọt nước là chuyện rất bình thường, Diệp Thiên Dật cảm thấy, có mỹ nhân bầu bạn, chuyến đi này sẽ không còn vô vị.
“Sau khi vào đó, hay là chúng ta đi cùng nhau nhé?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Thế nào cũng được.”
An Vũ Sương nhìn qua, ở đây nhiều người như vậy, không vấn đề gì, đằng nào mọi người cũng tính đi cùng nhau, dù có rất nhiều con đường, thì người trên mỗi con đường cũng đều rất nhiều, cho nên đi cùng hắn hay không cũng như nhau.
Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi: “Phải rồi, ngươi có biết hoàn cảnh của Thiên Địa Huyết Linh Trì không?”
Diệp Thiên Dật cũng không biết An Vũ Sương này là ai, có phải sống ở đây rất lâu rồi không? Không đến nỗi là người mới tới như mình chứ? Mặc dù rất có khả năng đó, dù sao thì ở thế giới bên ngoài khi có người phạm phải việc gì đó, chúng sẽ bị ném vào Hoang Cổ Thương Khung, nhưng khả năng không nhiều, nhiều người như vậy, sao có thể gặp riêng một người được?
Còn An Vũ Sương cũng có chút thông tin về Thiên Địa Huyết Linh Trì, dẫu sao thì Hoang Cổ Thương Khung đã từng là lãnh địa trong địa hạt của các vị thần mà.
“Ta biết, một cái linh trì có thể tăng cường khí lực cho người tu luyện, nhưng lại vô cùng nguy hiểm.”
“Vậy ngươi có biết Thiên Địa Huyết Linh Trì này ở chỗ nào trong Cửa Trùng Thiên không? Còn nữa, đi qua đó có cần yêu cầu gì không?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Ta không biết.” An Vũ Sương lắc đầu nhẹ và nói.
“Ngươi không biết? Ngươi không tiếp xúc được với nó ư?”
An Vũ Sương gật đầu, nàng không muốn nói với bất kỳ ai là nàng vừa từ bên ngoài tới, đương nhiên, nếu hắn đoán ra thì cũng chẳng sao.
“Được rồi.”
Diệp Thiên Dật hỏi thăm ông chủ các nhà trọ, họ nói, việc này e là chỉ có vài cao thủ hàng đầu mới biết, họ chỉ biết Cửu Trùng Thiên có Thiên Địa Huyết Linh Trì, còn chi tiết thì không rõ.
Diệp Thiên Dật thấy An Vũ Sương này rất giống cao thủ, hắn từng tiếp xúc với rất nhiều cô gái, hơn nữa người nào cũng lợi hại, cô gái này khí chất cũng như vậy, Diệp Thiên Dật quá rõ, cảm giác An Vũ Sương rất phù hợp với kiểu người có khí chất có quyền lực!
Tất nhiên, đây chỉ là cảm giác của Diệp Thiên Dật mà thôi.
Lúc này, phía sau đám người, cường giả dưới trướng Tà Vương có lẽ đã gần đến chỗ Diệp Thiên Dật!
Mùi của hắn đang ở gần đây! Rất rất gần!
Hắn từng bước tiếp cận Diệp Thiên Dật, xung quanh nhiều người quá, người đi lại cũng đông, Diệp Thiên Dật cũng không nhận ra điều gì, chủ yếu là vì Diệp Thiên Dật cảm thấy mình như vậy chắc sẽ không ai nhận ra.
An Vũ Sương nhíu mày.
Phía sau có chuyện.
Đối với cường giả như nàng mà nói, hoàn toàn có thể nhận ra chút chuyện nhỏ này.
Ví dụ như bước chân!
Người nhiều như thế, môi trường ồn ào như thế, nhưng nàng chỉ cần cẩn thận cảm nhận kỹ càng là có thể phát hiện ra, còn nàng vì một số lý do, nên bất kể làm gì cũng đã hình thành thói quen cẩn thận, tỉ mỉ, ví dụ như bây giờ!
Nàng cảm nhận được, ở phía sau, rất nhiều người đang đứng, người bước chân cũng là kiểu bình thường, nếu ai đó bước chân có mục đích, nó sẽ không giống với bình thường, bất luận là nhịp điệu hay là độ hiểu biết, nàng đều cảm nhận được.
Nhưng giờ nàng không thể bảo đảm rằng có mục tiêu cá nhân phía sau việc này, người mà hắn đáng nhắm đến là ai, ở đây nhiều người vậy, không nhất định là nhắm nàng ấy, vì vậy nàng ấy chỉ có thể đứng yên.
Còn phía sau, lão giã đó đến vị trí kia, hắn đã nhìn thấy bóng lưng của Diệp Thiên Dật.
Chính là hắn!
Hắn có thể chắc chắn đó chính là Diệp Thiên Dật!
Vậy thì, chiêu tiếp theo đây của mình hoàn toàn có thể thực hiện trong chớp mắt, chỉ cần hắn tạm thời không đánh lại, mà dù có đánh lại, nhưng nếu không báo trước, hắn cũng không đỡ kịp! Hơn nữa, sức mạnh của mình cũng đủ để giết chết một tên Thần Vương cảnh một cách dễ dàng.
Giờ điều hắn đang nghĩ là giết Diệp Thiên Dật rồi, cứ thế đoạt lấy bảo vật rồi chạy trốn hay là... thật sự phải mang bảo vật về cho Tà Vương?
Rõ ràng là hắn chọn suy nghĩ đầu tiên!
Nực cười, bảo vật này, đứng nói cái khác, Không Huyễn Thạch trong tay, hắn sợ gì! Nếu hắn diệt thần, thì người hắn nên sợ là Tà Vương!
Suốt ngày hắn đi theo Tà Vương, Tà Vương nhất định lo hắn có thứ gì đó giấu trong tóc hắn, nếu có thì hắn xong đời rồi, Tà Vương căn bản không dám nói gì nhiều hay dám gây phiền phức cho hắn! Nếu hắn trực tiếp làm, nói không chừng có thể dực vào thứ này mà thăng cấp lên Thái Cổ Thần Vương cảnh.
Nói gì mà đi theo Tà Vương, bảo đảm hắn sẽ được thăng cấp lên Thái Cổ Thần Vương cảnh, 50 năm rồi, hắn có được gì chứ, không có gì hết, trái lại còn cống hiến cho Tà Vương không ít bảo vật!
Giờ chính là cơ hội tốt nhất của hắn!
Trong bóng tối, một sức mạnh đang tập kết!
Hắn tin chắc rằng, chỉ cần sức mạnh này đánh trúng Diệp Thiên Dật thì Diệp Thiên Dật chết chắc!
Sức mạnh có vẻ nhỏ, nhưng sức công phá lại cực lớn! Sau khi đã sẵn sàng lấy mạng tên tiểu tử đó thì trực tiếp xông lên, lấy nhẫn không gian của Diệp Thiên Dật đi, rồi biến mất với tốc độ nhanh nhất.
Soạt—
Sau đó, sức mạnh kia đánh thẳng vào Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật thật sự không phát giác ra, nói thật, rất nguy hiểm, nhưng khi sức mạnh đuổi tới, hắn cũng nhận ra, đến mức đánh lại mà, nếu như hắn cứ do dự thì muốn hay không cũng phải giải phóng không gian, hắn sẽ không sao, phụ thuộc vào việc hắn ta có dành 0,1 giây đó để suy nghĩ về thứ gì không, chẳng hạn, đó là gì? Tấn công ai? Liệu có phải hắn không?
Sự cảnh giác của Diệp Thiên Dật đã nói cho hắn biết, chính là hắn!
Không gian cứ thế tan biến dần, cùng với đó, sức mạnh của An Vũ Sương bộc phát, chặn sức mạnh đó lại! Nhìn về phía trước, đã không còn thấy Diệp Thiên Dật!
Phản ứng quá nhanh.
Thuộc tính không gian ư?
Quả nhiên không đơn giản.
Hai thuộc tính thủy và không gian... có khi còn chưa dừng lại ở đó.
Không có nàng ra tay, hắn cũng sẽ không sao, nhưng nàng cũng không nghĩ hắn lại phản ứng nhanh như vậy, chẳng lẽ hắn sớm đã nhận ra? Với sức mạnh này sao mới chỉ là Thần Vương cảnh? So với tưởng tượng của nàng còn yếu hơn rất nhiều.