Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1388 - Chương 1383: Cái Này Phiền Phức Rồi.

Chương 1383: Cái này phiền phức rồi.
Chương 1383: Cái này phiền phức rồi.

Sau đó, Diệp Thiên Dật đi lên, mà An Vũ Sương đứng ở chỗ đó vẫn chưa đi xa, người khác có người tĩnh tọa tại chỗ, có người còn lại là trực tiếp đi về phương xa!

Bởi vì có người cảm thấy, đại khái đã tới rồi có thể đến lúc để bọn họ lấy được chỗ tốt rồi đi? Dù sao trải qua những nguy hiểm này, có thể bọn họ người chết không nhiều, nhưng cũng tuyệt đối không phải hai người mấy chục người đơn giản như vậy!

Hơn nữa phải biết, người chết thậm chí có Thái Cổ Thần Vương cảnh!

Cho nên thực ra rất tàn khốc.

An Vũ Sương người đầu tiên đi lên nhưng nàng lại không rời đi, thực ra vẫn là vì Diệp Thiên Dật, dù sao vừa nãy đều có người ra tay với hắn rồi, nàng vẫn cảm thấy... chính mình trước đó cũng coi như là nhận tình cảm của hắn, bao gồm việc tránh được khu vực lôi vân... Trong điều kiện tiên quyết không ảnh hưởng đến bản thân, dù thế nào nàng ở chỗ này đợi một chút cũng không có vấn đề gì.

“Ngươi vẫn ở đây đợi ta?”

Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười với An Vũ Sương.

“Không, chỉ là dừng lại điều dưỡng một chút mà thôi.”

An Vũ Sương nhàn nhạt trả lời.

Diệp Thiên Dật: “...”

Đệt!

Phụ nữ, quả nhiên đều là sinh vật ngạo kiều, phụ nữ khắp thiên hạ đều giống nhau.

“Được thôi được thôi.”

“Thoạt nhìn ngươi không có chuyện gì.”

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Vẫn tốt đi.”

“Ừm.”

An Vũ Sương sau đó bèn rời đi.

Nàng thật sự cảm thấy người này kỳ lạ đến cực điểm.

Trước không nói đến cảnh giới của ngươi ha, bất kì ai, cho dù là nàng cũng không thể nói khí tức ổn định đi đến nơi này, hắn thật sự, khí tức nói chuyện ổn định đến nỗi giống như không có chuyện gì, đúng, lúc đó có lão giả kia sau lưng hắn phóng thích lực lượng giúp hắn ngăn cản, nàng nhìn thấy, nhưng khoảng thời gian cuối cùng, cũng là đoạn thời gian khó khăn nhất, lực lượng của lão giả kia đột nhiên biến mất, nhưng hắn không hề khác thường, đây chính là không bình thường!

Người này, điểm kỳ lạ của hắn khiến cho An Vũ Sương cảm thấy hắn chính là Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông kia.

Nhưng hắn không thừa nhận, nàng cũng chưa từng gặp qua, chưa nghe qua âm thanh, cho dù thế nào cũng là phán đoán của nàng thôi.

“Đa tạ ha.”

Diệp Thiên Dật nói với Huyết Hoàng sau lưng một câu, sau đó đuổi theo An Vũ Sương.

Huyết Hoàng: ???

Đậu móe!

Hắn bây giờ khó chịu đến cực điểm!

Cho hắn nhiều bảo vật như vậy, ra tay còn thất bại, người này cũng không đưa cho mình Không Huyễn Thạch, tiền mất tật mang? Chính là đổi lấy một tiếng cảm ơn?

Móe! Ta thiếu một tiếng cảm ơn này của ngươi à?

Huyết Hoàng biết, hắn bây giờ tuy rằng không nói cái gì, nhưng hắn có lẽ rõ ràng mình đã ra tay với hắn!

Cho nên, hắn nhất định phải lại một lần nữa dịch dung thành một diện mạo khác thôi!

Khó chịu!

“Này.”

Diệp Thiên Dật đi đến bên cạnh An Vũ Sương, sau đó đốt một điếu thuốc.

Sau khi đi lên, cái khác cũng không có gì, vẫn như cũ là một đường trống trải đi về phía trước, bọn họ chỉ có thể đi về phía trước! Cảm giác không có gì khác biệt với mặt đất ở bên dưới.

“Vừa nãy người kia ra tay với ngươi.”

An Vũ Sương cũng không nhìn Diệp Thiên Dật, tiếp tục đi đến phía trước sau đó nhàn nhạt nói.

“Ừm, ta biết.”

Nàng lúc này mới nhìn thoáng qua Diệp Thiên Dật, dừng bước lại.

“Đã biết, vậy ngươi tại sao?”

Diệp Thiên Dật cười nói: “Người ta muốn giết ta, muốn đoạt bảo vật của ta, thậm chí không tiếc dùng một vài biện pháp đơn giản nhất, ngu ngốc nhất, thậm chí cam tâm tình nguyện cứ như vậy toi công đưa cho ta bảo vật đỉnh cấp, không công có bảo vật sao lại không lấy chứ?”

Lúc này An Vũ Sương tò mò cực kỳ! Rốt cuộc là bảo vật gì hấp dẫn sự ham muốn của nhiều người như vậy?

“Không lẽ nào là Huyền Thiên Thánh Khí?”

An Vũ Sương tiến về phía trước nhàn nhạt nói một câu.

“Huyền Thiên Thánh Khí? Ừm... Không tính, nhưng có lẽ giá trị của nó cũng không thấp hơn so với Huyền Thiên Thánh Khí, làm sao? Ngươi cũng muốn?”

Diệp Thiên Dật cười trêu ghẹo nói.

“Có lẽ có thể.”

An Vũ Sương sau đó tăng nhanh cước bộ.

Diệp Thiên Dật thở dài một hơi!

Đm! Hắn thật sự là lão sắc lang! Làm sao lại cứ chẳng hiểu tại sao lại muốn bên cạnh người đẹp chứ? Haizz, không ở bên cạnh người đẹp là toàn thân khó chịu! Hắn có phải bị bệnh không?

Thực ra không bên cạnh người đẹp cũng được, chủ yếu là có một người đẹp như thế này, hơn nữa người đẹp này còn... khí chất băng lãnh, thoạt nhìn cũng không phải là loại người xấu, Diệp Thiên Dật chính là cảm thấy ừm, khắp nơi đi.

An Vũ Sương dù sao không hiểu rõ, tại sao người này muốn ở bên cạnh mình? Hắn hà tất gì? Hắn có nhẫn nại như vậy hà tất gì muốn dẫn theo nàng?

Nhưng mà ngược lại Diệp Thiên Dật luôn bên cạnh nàng, chính là không che dấu một vài mục đích của mình, chính là ngược lại khiến nàng cảm thấy, hắn không phải là nhân vật ẩn giấu cách nghĩ nguy hiểm của mình.

An Vũ Sương khẳng định, người này chắc chắn không quen mình, đều là người từ bên ngoài tiến vào không lâu, quan trọng nàng tính là nói tên thật của mình, vậy người biết tên thật của mình cũng không có mấy người, cho dù là người hoàng thất của nàng, nói thật, đều gọi nàng là nữ hoàng, biết nàng họ An, nhưng cái khác biết không nhiều.

Cho nên nàng không nghi ngờ.

Lẽ nào là hắn dùng thôi diễn thiên cơ thôi diễn ra thân phận của mình? Cái này cũng có khả năng.

Phía trước, một đại điện cực lớn lộ ra ở trước mặt mọi người! Cũng chỉ có một con đường này, đại điện này hoàn toàn chặn bọn họ lại, hiển nhiên, muốn tiếp tục đi chỉ có xuyên qua đại điện này!

“Đây có lẽ không phải là phó điện!”

“Ừm... không sai, bình thường mà nói, chủ điện là dựa vào cơ duyên, nếu là phó điện có thể có mười mấy cái, nhưng cũng tuyệt đối không phải là ở con đường bắt buộc phải đi qua này có thể gặp được, cho nên, đại điện này ngược lại có khả năng là cạm bẫy hoặc là một nơi nguy hiểm tính khả năng càng lớn!”

“Nhưng mà cũng nói không chính xác, lúc chúng ta có tổng cộng mười hai cửa vào, nói không chừng đây chính là cửa vào phó điện của chúng ta? Dù sao trên lý thuyết phó điện cũng không phải dễ tìm như vậy, nhưng cũng không nói chắc rằng hoàn toàn không thể ở trên đường chính, phó điện tồn tại với chủ điện là có khả năng, nhưng nhất định cũng sẽ có một vài nguy hiểm!”

“.... ”

Những cường giả kia bắt đầu nghị luận.

Có vài người bọn họ không để ý những cái này, lực chú ý của bọn họ đều ở trên người Diệp Thiên Dật, Tà Vương không đi cùng Diệp Thiên Dật, bởi vì hắn biết, nếu như hắn đi cùng Diệp Thiên Dật, hắn sẽ không có cơ hội ra tay với Diệp Thiên Dật .

Có thẻ hướng dẫn địa đồ toàn khai, Diệp Thiên Dật biết trong đại điện này tuyệt đối tồn tại nguy hiểm, nhưng cụ thể là gì vẫn không quá rõ ràng.

Bên ngoài đại điện này có một đạo kết giới phòng hộ, những cường giả này, bao gồm Thái Cổ Thần Vương cảnh rất nhiều cường giả trực tiếp phóng thích lực lượng xung kích, nhưng mà bọn họ phát hiện, không có tác dụng! Hoàn toàn xung kích bất động!

“Cái này phiền phức rồi! Lực lượng kết giới này quá mạnh, lực lượng của nhiều người gộp lại như vậy thế nhưng đều không có cách nào dao động, cũng chính là nói, nếu như không có cách nào đập tan kết giới này, chúng ta không có cách nào tiến lên phía trước một bước, đường lui đã hết rồi, cho nên cái giá có thể là... ”

Bọn họ thoát không ra, sau khi di chỉ khép lại sẽ vĩnh viễn bị khóa ở trong này cho đến lúc chết!

Diệp Thiên Dật không hoảng hốt, có Không Huyễn Thạch trong tay, hắn muốn đi lúc nào thì đi lúc đó.

Bình Luận (0)
Comment