Tà Vương là người lờ mờ nhất! Tuy rằng tất cả mọi người đều có chút lờ mờ!
Tại sao lại có người phun phân ra ở đây? Còn là cường giả đỉnh cấp, chính là cường giả đỉnh cấp Cửu Trùng Thiên của Tà Vương tông, sao lại thích trò này?
Mà Tà Vương tự mình biết, chính mình không hề có sở thích này, hơn nữa, cho dù có, hắn cũng không thể nào phun ra được đúng không?
Hơn nữa.... .. cái này thực sự là phân thật! Hắn thật sự bị ghê tởm chết rồi.
Rốt cuộc là chuyện quái gì vậy? Sao lại đột nhiên như thế? Cho dù có người âm thầm hạ thủ, thì hắn chắc chắn là Thái Cổ Thần Vương cảnh, dù sao cũng không đến mức người khác nhét phân vào miệng hắn mà hắn không biết chứ?
Là tên nhóc kia làm? Không thể nào? Sao lại mơ hồ như thế.
Dù sao hắn cũng mất hết mặt mũi rồi.
Bây giờ, chuẩn bị động thủ với hắn cũng không dễ dàng gì, là bởi vì chuyện này đột nhiên làm sự chuẩn bị của hắn bị tiêu tán.
"Sao ngươi làm được vậy?"
An Vũ Sương cảm thấy con người này tràn đầy sự thần bí.
Lần lượt mọi chuyện ngươi không thể nào tưởng tượng nổi đều xảy ra trên người hắn.
Nàng thật sự không tưởng tượng nổi.
Thật sự, nàng không nói nhiều như thế, có thể là những ngày này tiếp xúc với Diệp Thiên Dật hơi nhiều, hơn nữa quả thực rất thần bí, nàng rất muốn biết.
"Vợ à, những chuyện này ngươi khoan hãy hỏi, ta biết ngươi rất tò mò về ta, chúng ta sau này sẽ sống nhau cả một đời, sau này dần dần ngươi sẽ biết, chúng ta từ từ tìm hiểu, được chứ?"
Diệp Thiên Dật nhếch mép cười.
An Vũ Sương thở một hơi dài.
Tại sao nàng lại đi dính vào cái kẻ dở hơi này chứ? Đã mấy lần rồi nàng còn hỏi?
Sau đó mọi người đổ dồn sự chú ý vào phía trên vô số cột trụ ngọc đang ngăn trở bọn họ.
Mà bên cạnh cũng viết cách thức rời khỏi chỗ này!
Cột trụ ngọc này cần phải dùng lực lượng của chính mình phá vỡ, một người một cái, toàn bộ đều giống nhau, sau khi phá vỡ ngươi có thể đi đến nơi tiếp theo, mà cách thức phá vỡ, dường như cũng không có gì nguy hiểm, nhưng đừng quên, bây giờ thời gian đối với mỗi một người mà nói đều đáng quý hơn cả! Nếu có thể nhanh chóng hơn thì không có vấn đề gì, nếu dùng quá nhiều thời gian ở đây, thì xảy ra chuyện lớn rồi.
Hơn nữa ngươi một khi lựa chọn một khối trụ ngọc thì không thể thay đổi được nữa, cho dù có thay đổi thì cũng chả có tác dụng, đồng thời ngươi cũng không được giúp người khác!
"Hiệu quả của khối trụ ngọc này có lẽ hơi giống với cái lúc trước, nó sẽ tùy theo lực lượng mà ngươi phóng thích ra mà sản sinh ra lực lượng phòng ngự, rất công bằng, dẫn đến ngươi không thể nào hủy diệt nó, nhưng nó cũng chỉ có thể phóng thích ra lực lượng phòng ngự giống với cảnh giới của ngươi, nếu ngươi có thể bộc phát ra lực lượng cao hơn cảnh giới của ngươi, thì sẽ hủy diệt được nó.
Diệp Thiên Dật trầm ngâm.
Ầm _________
Rất nhiều cường giả bên cạnh đều đã bắt đầu động thủ rồi, nhưng dù bọn họ là lực lượng của Thái Cổ Thần Vương cảnh đặt trên khối trụ ngọc thì sẽ tạo thành.... không chút sứt mẻ!
"Cái này...."
Các cường giả đó hoảng hốt!
Xong rồi! Có linh cảm chẳng lành.
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng, cũng là phóng thích tu vi lực lượng Thần Vương cảnh lục giai của mình ra công kích.
Không chút sứt mẻ, An Vũ Sương bên cạnh cũng thử, nhưng có chút khó khăn.
Nàng nhìn Diệp Thiên Dật.
Hắn cũng không được sao?
Vậy xem ra, cái này quả thực rất khó?
Nhưng nàng quả thực chưa bao giờ thực sự nhìn thấy hắn ra tay, dù là trận pháp cũng tốt, người vô danh chết trước mặt hắn cũng được, đều là hư vô, bây giờ, hắn thật sự phóng thích ra lực lượng của mình, nàng cảm nhận một chút, quả thực không giống Thần Vương cảnh, dường như cũng không có chỗ nào đặc biệt không giống.
Diệp Thiên Dật hình như thử một chút sau đó đã hiểu ra rồi.
Nhưng mà, hắn cũng không dùng hết sức, nếu muốn hủy diệt trụ ngọc, Diệp Thiên Dật sợ rằng sẽ phải phóng thích ra Tà Đế quyết, mà Tà Đế quyết phóng thích, có thể sẽ bị người bên cạnh nhận ra! Nên Diệp Thiên Dật vẫn không phóng thích!
Nhưng hắn có thứ khác!
Đôi tay!
Đừng quên, vô hiệu hóa linh lực!
Khối trụ ngọc này có thế nào đi nữa, thì cũng sản sinh linh lực phòng ngự, mà đôi tay của Diệp Thiên Dật đặt lên phía trên, cả một linh lực của khối trụ ngọc đều đã vô hiệu hóa rồi.
Nói là làm, Diệp Thiên Dật trực tiếp đi đến, đặt đôi tay lên khối trụ ngọc, sau đó nhẹ nhàng dùng lực.
Bịch _________
Khối trụ ngọc trực tiếp bị Diệp Thiên Dật hủy diệt.
Mọi người: ???
An Vũ Sương: ???
Cái này?
Chuyện gì thế này?
Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng.
Thoải mái quá.
Các cường giả kia cũng lờ mờ rồi!
Lực lượng Thái Cổ Thần Vương cảnh của bọn họ đều không thể hủy trụ, sao tên nhóc này lại có thể tùy tiện hủy diệt nó rồi?
"Vợ ơi ngươi ổn không?”
Diệp Thiên Dật nhìn về hướng An Vũ Sương.
An Vũ Sương quyết đoán không nhìn Diệp Thiên Dật đang gọi nàng: "Không thành vấn đề, đủ thời gian."
"Vậy được rồi, thế ta đi trước đây."
"Ừ.”
Diệp Thiên Dật là người đầu tiên, cũng là người duy nhất tiến về phía trước.
Diệp Thiên Dật thấy An Vũ Sương có lẽ không có vấn đề gì to tát, chỗ này chắc không để cho người nào khác bước vào? Vậy thì không thú vị rồi, hơn nữa thời gian của hắn là nhiều nhất, nàng tuyệt đối không kém.
Thời gian từ từ trôi qua, Diệp Thiên Dật đến một lối rẽ.
"Chàng thanh niên, cứ tiến lên phía trước đi."
Một âm thanh truyền đến tai Diệp Thiên Dật.
"Là ngươi!"
m thanh này rõ ràng là tiếng của cường giả không gian màu trắng lúc đó, có lẽ chính là chủ nhân của di chỉ.
"Tiến lên phía trước, bản tôn đã đưa xe cho ngươi đi qua mọi vật cản, đến chủ điện tìm bản tôn đi."
m thanh đó nói.
"Vì sao?"
"Bởi vì ngươi đủ xuất sắc, bản tôn đã thích ngươi rồi, các thử thách phía sau bản tôn nghĩ rằng đã không còn ý nghĩa gì với ngươi cả, đến đây đi." m thanh đó thuận theo tiêu tán.
Diệp Thiên Dật vuốt cằm.
Phải chăng là đang lừa hắn? Chắc không đâu, không cần thiết nữa, hơn nữa Diệp Thiên Dật bây giờ quả thực quá xuất sắc!
Ừm...
Sau đó Diệp Thiên Dật đi về phía trước.
Dọc đường, rất nhiều chướng ngại đều được mở ra trước mặt Diệp Thiên Dật một cách kỳ lạ, dọn đường cho hắn, thậm chí Diệp Thiên Dật còn nhìn thấy vài con yêu thần Thái Cổ Thần Vương cảnh, nhưng chúng nó nhìn thấy Diệp Thiên Dật lại tự động tránh ra!
Làm cho Diệp Thiên Dật âm thầm kinh ngạc!
Chắc không phải là sau này bọn họ cũng gặp phải chứ?
ĐM!
Chủ nhân của di chỉ này thật sự không muốn mọi người sống sót mà?
Phía trước, một truyền tống trận được bày ra ở đó.
Diệp Thiên Dật suy nghĩ mình có hệ thống phản ngược, cho dù có gì nguy hiểm có lẽ cũng không có vấn đề gì, Không Huyền thạch chắc cũng không cần chuẩn bị trước.
Tiếp theo Diệp Thiên Dật bước vào!
Soàn soạt _________
Trong nháy mắt, Diệp Thiên Dật xuất hiện ở một... một nơi hoang vắng, giống như nơi ngoại giới đã mấy trăm năm, mấy ngàn năm rồi không có người ở, cũng không có lục sắc, không thực vật, chỉ có cát đá.
"Cuối cùng ngươi cũng đến rồi."