Diệp Thiên Dật vuốt cằm.
Lời của cường giả này Diệp Thiên Dật hiểu rõ!
Thân phận của hắn quá đặc thù, lời của hắn cũng rất có lý! Cho dù vị Nguyệt Thần kia yêu hắn, không vì chính mình, vì con cái, nàng cũng tuyệt đối không thể nói với người thiên hạ, cha của con gái nàng là hắn.
Nếu nói với thiên hạ, hậu quả sẽ thế nào? Có rất rất nhiều! Đơn giản nhất là, nếu để người khác biết được quan hệ của Nguyệt Thần với hắn, nếu biết được các nàng là con gái của hắn, Luân Hồi Độ có phải ở Nguyệt Thần cung hay không, hay là ở trong tay con gái họ? Các nàng sẽ nguy hiểm!
Nguyệt Thần cũng biết rõ điểm này, lúc ra ngoài nàng không biểu hiện ra hành vi muốn cứu hắn!
Thứ nhất, cường giả nhiều như thế, nàng cứu hay không là một vấn đề, thứ hai, chắc chắn là hắn không thể cứu! Địa vị của Nguyệt Thần, tâm tình của nàng không như người bình thường.
Chủ yếu là bọn họ không ngờ đến, một khi ra ngoài sẽ gặp phải các cường giả kia đang chờ ở ngoài.
Quả thực rất đáng thương.
"Thế tiền bối có hối hận không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Hối hận cái gì?"
Hắn nhìn Diệp Thiên Dật.
"Hối hận đã từng chặt đứt thất tình lục dục."
Hắn lại lắc đầu cười.
"Vì sao phải hối hận?"
Hắn đứng dậy chậm rãi bước: "Cuộc đời này ta đã từng hối hận rất nhiều lần, nhưng lại chưa bao giờ hối hận qua chuyện này."
"Vì sao?"
"Bởi vì... nếu không có thất tình lục dục của ta, thì cũng không có duyên phận của ta và nàng sau này, càng không có mười năm yêu nhau ở đó."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
"Được rồi, bỏ qua chuyện này đi, trong viên ngọc bội này lưu giữ những hoài niệm của bản tôn, hy vọng ngươi có thể đem đến."
"Tiền bối không lo lắng ta bán đứng ngươi?"
Hắn cười cười nhìn Diệp Thiên Dật.
"Có lẽ thế, nhưng ít nhất dọc đường ngươi làm bản tôn cảm thấy ngươi đáng tin hơn những người khác, tất nhiên còn có cô gái bên cạnh ngươi, nàng cũng không tồi, theo lý mà nói thì nàng có lẽ cũng là lựa chọn tốt nhất của bản tôn, nhưng trên đường này ngươi dễ dàng làm bản tôn cảm thấy giao cho ngươi thì tốt hơn, bản tôn vẫn khá là tin tưởng loại duyên phận hư vô mở ảo này, hơn nữa bản tôn cũng muốn có ngươi kế thừa y bát, nàng không phù hợp, sự từ chối của ngươi cũng rất bất ngờ, quan trọng nhất là, Luân Hồi Độ đến lúc đó nằm trong tay ngươi rồi, bản tôn còn lo lắng cái gì? Hơn nữa nếu bản tôn giao dịch với ngươi phát hiện cái gì không đúng, tất nhiên có thể giết người diệt khẩu."
Diệp Thiên Dật đáp: "Tiền bối yên tâm đi, ta nhất định sẽ đi Nguyệt Thần cung, chuyện của tiền bối ta cũng nhất định sẽ làm được!"
"Ngươi đến Nguyệt Thần cung làm gì?"
"Bởi vì ta người mà ta rất yêu đang ở đó, ta cần đi tìm nàng."
Người đàn ông gật đầu.
"Lúc đến Nguyệt Thần cung nhớ một chuyện, không được tùy tiện tin tưởng bất kỳ người nào trong Nguyệt Thần cung!"
Diệp Thiên Dật cau mày: "Vì sao?"
"Năm đó lúc bọn họ đang tiến đánh m Nguyệt tông, người của Nguyệt Thần cung đã lấy đi cuốn công pháp, Nguyệt Thần cung lại là nơi tràn ngập dã tâm, bao gồm người yêu của bản tôn, nói vậy bây giờ trong Nguyệt Thần cung có lẽ có không ít cường giả đã cắt đứt thất tình lục dục rồi, ngươi nói, một người cắt đứt thất tình lục dục, sao lại đi tin tưởng một cách dễ dàng? Họ chỉ lấy lợi ích mà cân nhắc sự tình."
Diệp Thiên Dật gật đầu: "Cái này ta hiểu."
"Bản tôn năm đó quả thức là vì dã tâm mà phạm phải tội lớn, lúc nhận ra thì cũng không thể thay đổi được gì, bây giờ chỉ có thể hy vọng hai người con gái của ta sống tốt là được rồi, có sự bảo vệ của nàng, các nàng chắc sẽ không cắt đứt thất tình lục dục, nhưng dù sao cũng đã nhiều năm như thế, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì." Hắn thở dài một hơi.
"Nếu ta nghe được tin tức gì sẽ nói với tiền bối."
"Ừ.... ... thần thức của bản tôn sẽ tạm thời giữ ở đây, nếu có thể nghe được tin tứ gì, hy vọng ngươi có thể lại đến đây thêm một lần."
Diệp Thiên Dật hơi trầm mặc: "Có cách thức liên lạc với tiền bối nào khác không? Bởi vì bây giờ Hoang Cổ Thương Khung.... .."
"Cái gì? Hoang Cổ Thương Khung được mở ra tiến vào không gian độc lập rồi?"
Lúc hắn ngã xuống, Hoang Cổ Thương Khung vẫn ở Chúng Thần Chi Vực, nên quả thực không biết tình hình bây giờ.
Diệp Thiên Dật gật đầu: "Nhưng tiền bối yên tâm, ta có thể ra ngoài, chỉ là không chắc chắn có thể vào lại hay không, đương nhiên cũng có nắm chắc, nhưng nếu có đồ gì, thì càng thuận tiện hơn."
Một viên ngọc bội bay đến tay Diệp Thiên Dật.
"Cầm lấy cái này."
Diệp Thiên Dật nhận viên ngọc bội.
"Được, bây giờ nói chuyện khác đi, đó càng lại là bí mật của Hoang Cổ Thương Khung!"
Diệp Thiên Dật nhìn hắn.
"Có lẽ ngươi rất hiếu kỳ, lực lượng đặc thù tràn ngập thô bạo ở bên trong Hoang Cổ Thương Khung thậm chí có thể quấy nhiễu tâm trí võ giả rốt cuộc là gì."
Diệp Thiên Dật gật đầu: "Đúng vậy, tất cả mọi người đều chưa hiểu được loại lực lượng này rốt cuộc là gì."
"Đơn giản mà nói đây là một tia thần niệm."
"Thần niệm?"
Diệp Thiên Dật cau mày.
"Võ giả tu vi đạt đến Bán Thần là Thái Cổ Thần Vương cảnh ngũ giai, lục giai là thánh nhân, thất giai là thánh quân, bát giai là vạn cổ chỉ tôn, cửu giai là thần tôn, thập giai là thần, được gọi là thần chí cao, một giai của Thái Cổ Thần Vương cảnh có lực lượng cách nhau một trời một vực, đặc biệt là đạt được trình độ Bán Thần, có lẽ ngươi bây giờ có năng lực vượt qua ba, bốn giai đánh thắng đối thủ, nhưng đến lúc đó thì không có khả năng! Mà thần niệm là lực lượng mà chỉ có Thần mới có thể phóng thích ra!"
Sau đó hắn tiếp tục nói: "Thời đại Chúng Thần, sở dĩ được gọi là thời đại Chúng Thần, là bởi vì lúc đó có rất nhiều Thần, không có một vạn cũng là vài nghìn, hoặc là nhiều hơn, mà đến thời đại của bản tôn, theo bản tôn biết thì chỉ có ba vị, hoặc có lẽ bây giờ nhiều hơn... ngươi biết thần niệm ở đây có nghĩa gì không?"
"Nghĩa là ở đây có thần chí cao?"
"Không sai! Nói đúng ra thì tồn tại di hài của thần chí cao, năm đó xảy ra chuyện gì làm thời đại Chúng Thần tiêu tan thì không một ai biết, nhưng rất hiển nhiên, vị thần tôn của Hoang Cổ Thương Khung nhất định là một vị thần chí cao ở thời đại đó, mà tin tức kia cũng nói rõ, lực lượng của vị thần chí cao nói đến chắc thuộc về một loại đạo sát phạt, đó cũng là chuyện mà bản tôn năm đó mới phát hiện ra."
"Ở đâu?"
"Khí tức ở đâu nồng nặc nhất thì ở đó, nếu ngươi có bản lĩnh và năng lực, có lẽ ngươi có thể đi tìm xem, bởi vì phải biết được, tai họa đó Chúng Thần ngã xuống, mãi đến thời gian nhiều năm như thế bản tôn ngã xuống, không một ai từng phát hiện thần niệm của thần chí cao lúc đó, bọn họ càng giống thần hồn câu diệt, cũng dẫn đến không ai biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng ở đây lại tồn tại một cái, đây là một chuyện rất làm người khác kinh ngạc, có lẽ có cơ hội biết được xảy ra chuyện gì."
Diệp Thiên Dật gật đầu: Ừ, ta hiểu rồi!"
Thế có lẽ ở Cửu Trùng Thiên.