Diệp Thiên Dật phải đạt được!
Thứ này chắc chắn phải là của hắn! ĐM!
Vận may tốt như vậy, vậy Diệp Thiên Dật không thể lãng phí được.
“Khách quan có còn chuyện gì không? Nếu như không có vậy ta đi làm việc, nếu như có bất cứ lúc nào cũng có thể gọi ta.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Được, cảm ơn!”
An Vũ Sương nhìn thoáng qua Diệp Thiên Dật, nói: “Ngươi muốn Huyết Sắc Chi Tâm này?”
Diệp Thiên Dật nhấp một ngụm rượu gật đầu: “Đó là đương nhiên rồi.”
“Nhưng ngươi biết không, nếu như muốn luyện hóa Huyết Sắc Chi Tâm nhất định phải ở trong Thiên Địa Huyết Linh Trì, hơn nữa nhất định phải tiến hành luyện hóa ngay trong đêm trăng máu, nếu không qua đêm đó Huyết Sắc Chi Tâm sẽ mất đi thần lực của nó, mà đến lúc đó có nhiều cường giả như vậy, cho dù ngươi đạt được Huyết Sắc Chi Tâm, ngươi cũng không có cách luyện hóa.”
Nàng lắc đầu.
Diệp Thiên Dật: “….”
“Còn có chuyện như vậy?”
“Ừ, cho nên bình thường mà nói người có thể đạt được Huyết Sắc Chi Tâm đồng thời có đủ tư cách luyện hóa nó trong đêm đó chính là cường giả đỉnh cấp của Cửu Trọng Thiên, hơn nữa sau lưng hắn phải có rất nhiều cường giả cực mạnh hộ pháp thay hắn, chặn lại những cường giả kia, điểm này dường như chỉ xuất hiện ở Yêu tộc, bởi vì Nhân tộc tuy rằng có thế lực khổng lồ, nhưng….. nội bộ căn bản không đoàn kết, nếu như Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc muốn nhúng tay vào, như vậy ngươi không có cơ hội.”
An Vũ Sương nói.
“Vậy thì chưa chắc.”
An Vũ Sương: ???
Chuyện này??
“Dù sao đến lúc đó cứ đi qua xem thử, yên tâm đi, ta cũng không đến nỗi khiến ngươi thủ tiết đâu?”
Diệp Thiên Dật cười nói.
An Vũ Sương lười để ý đến mấy lời này của hắn.
“Ăn nhiều một chút.”
Diệp Thiên Dật nhìn nàng.
Sau đó An Vũ Sương nhẹ nhàng vén khăn che mặt của mình ăn một miếng.
“Này này này, đến mức đó sao? Ăn cơm ngươi còn muốn đeo khăn che mặt, ngươi không khó chịu nhưng ta nhìn cũng khó chịu.”
Diệp Thiên Dật nhún vai nói.
“Ngươi không phải cũng đeo mặt nạ sao?”
An Vũ Sương nhàn nhạt nói một câu.
“Ồ đúng, ngược lại ngươi nhắc nhở ta, không đeo nữa không đeo nữa.”
Sau đó Diệp Thiên Dật tháo mặt nạ xuống, tùy ý sửa sang lại tóc của bản thân một chút.
An Vũ Sương nhìn hắn.
Wowww ___
Nói thật, là rất đẹp trai!
Cho dù là lúc nàng, lúc nhìn thấy gương mặt của hắn cũng không tránh được trong lòng run lên.
Tại sao đẹp trai như vậy chứ? Thực sự không hiểu, không hiểu trên thế giới này tại sao lại có người đàn ông sẽ có thể đẹp trai như vậy….
Là rất đẹp trai.
“Này, ngươi nhìn đến mê mẩn rồi à?”
Diệp Thiên Dật cười nhìn nàng.
An Vũ Sương hồi thần lại, sau đó bưng ly rượu, vén khăn che mặt lên nhấp một ngụm.
“Mặt nạ của ta đã tháo xuống rồi, tháo khăn che mặt của ngươi đi? Cho dù ngươi không muốn, nhưng ít nhất để cho ta thấy mặt của ngươi một chút chứ, không được à?”
“Không.”
Nàng lắc đầu.
“Này, ta là ân nhân cứu mạng của ngươi, vậy ta dùng ân cứu mạng của ngươi đổi một cơ hội nhìn mặt của ngươi, chuyện này dù sao cũng được chứ?”
Diệp Thiên Dật nói.
“Không.”
Diệp Thiên Dật: “….”
“Được! Ngươi lợi hại! Ta không cố chấp với ngươi nữa.”
Đối với An Vũ Sương mà nói, câu này của Diệp Thiên Dật căn bản không có độ đáng tin, hơn nữa điểm mấu chốt là, bởi vì cảnh ngộ của nàng, vài cách xử lý công việc những năm này của nàng, nàng hoán đổi thân phận với em gái, nàng đã hoàn toàn hình thành một loại thói quen, ngoại hình của nàng lấy thân phận của An Vũ Tình tuyệt đối không thể xuất hiên! Mặc kệ là ở đâu! Nàng đã quen rồi! Nhiều năm như vậy….. Cho dù là ở Hoang Cổ Thương Khung, nàng cũng quen duy trì tình hình như này, cho dù có lẽ không ra ngoài được, nàng cũng sẽ như vậy!
Đương nhiên rồi, trừ phi có một ngày nàng xác định mình không ra ngoài được nữa!
Thực ra nguyên nhân mấu chốt vẫn là Diệp Thiên Dật bên cạnh này, hắn đúng lúc giống nàng, đều là người từ bên ngoài tiến vào, hơn nữa điểm quan trọng nhất là, nàng lúc đó vô ý nghe thấy một câu của Diệp Thiên Dật, hắn nói chưa hẳn đã không thể ra ngoài….
Lúc đó nàng căn bản không để tâm, nhưng mà bây giờ….. hắn thể hiện ra trừ sự nghịch thiên khó mà tưởng tượng, thậm chí thế giới quan của nàng đều có chút sụp đổ rồi, cho nên, không hẳn không thể!
Hơn nữa, thực ra đối với tên Diệp Thiên Dật này, nàng còn chưa hoàn toàn tin tưởng, cho dù hắn cứu nàng, thậm chí không có bày ra bất kỳ suy nghĩ không đúng nào với nàng, nhưng nàng chính là không có dễ dàng tin tưởng như vậy!
Có thể đây chính là vấn đề của nàng, dẫn đến nàng căn bản không có cách nào tùy tiện tin tưởng lời nói của bất kỳ ai.
Chủ yếu là bản thân nàng không có vấn đề, nàng lo lắng bởi vì cách làm một lần sai lầm của bản thân dẫn đến An Vũ Tình cũng xảy ra chuyện.
“Cảm ơn.”
An Vũ Sương nói.
“Hả?”
Diệp Thiên Dật ăn một miếng ngơ người nhìn thoáng qua nàng.
“Đột nhiên ngươi nói cảm ơn làm gì?”
“Không có gì.”
Nàng lạnh như băng trả lời.
“Xời, phụ nữ thật là khó hiểu.”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
Sau khi ăn xong, bọn họ tìm một chỗ nghỉ ngơi ở trong thành Cửu Dạ này.
“Một phòng.”
Diệp Thiên Dật lấy một bảo vật ra nói một câu.
“Hai phòng.”
An Vũ Sương cũng lấy một bảo vật ra đặt lên bàn.
“Không được không được, rõ ràng một phòng là đủ rồi, ngươi làm gì còn muốn ở hai phòng? Ngươi đây không phải là phí tiền sao?”
“Ta không cần.”
“Ngươi không cần nhưng ta cần!”
Sau đó Diệp Thiên Dật thu lại bảo vật kia của nàng nói với ông chủ kia: “Các hạ, một phòng.”
An Vũ Sương: “…”
“Ta đây là bảo vệ ngươi, ngươi hiểu cái gì.”
Diệp Thiên Dật nói khẽ với An Vũ Sương một câu.
An Vũ Sương hơi nhăn mày.
Sau đó nàng có chưa phản ứng lại, Diệp Thiên Dật lại nói một câu: “Đi thôi, lên lầu.”
An Vũ Sương đi vào trong phòng với Diệp Thiên Dật.
“Không tệ, khá lớn.”
An Vũ Sương nhìn qua chiếc giường.
Chuyện này không quan trọng, dù sao nàng cũng không cần ngủ, tu luyện là được.
Nhưng chuyện khá rắc rồi đó là tắm….
“Bản tôn vẫn nên thuê thêm phòng khác thôi.”
An Vũ Sương nói.
“Này, không đến mức đó chứ?”
“Tắm rửa.”
Nàng đã mấy ngày không tắm rồi, còn bị thương, bây giờ thật sự khó chịu chết đi được!
Cần phải hiểu được loại đam mê sạch sẽ này của phụ nữ, các nàng rốt cuộc có bao nhiêu yêu thích sạch sẽ.
“Ngươi tắm là được, kia không phải có một phòng riêng sao? Này!”
Diệp Thiên Dật phóng thích thuộc tính nước, ngưng kết một bọt nước trôi nổi trên không trung.
“Cần nóng thêm không?”
Sau đó Diệp Thiên Dật lại phóng ra thuộc tính hỏa, ở dưới tăng nhiệt ở dưới cái bọt nước này.
An Vũ Sương: “….”
Thủy, hỏa, lôi, không gian….. người này….
Nếu như nàng nhớ không nhầm, Diệp Thiên Dật trong tin đồn kia cũng có rất nhiều thuộc tính…. Bọn họ chẳng lẽ thật sự là cùng một người đó chứ?
“Cảm ơn.”
An Vũ Sương nói xong đi về phía gian phòng kia, hơi phóng thích lực lượng, bọt nước đi vào cùng nàng sau đó đóng cửa lại.
Soát___
Một đạo cấm chế mạnh ngưng kết trước cửa phòng trong.
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ lắc đầu.
Nàng còn sợ mình nhìn trộm sao? Chủ yếu là Diệp Thiên Dật có muốn nhìn trộm cũng không dám.
Rất nhanh trong phòng truyền đến tiếng nước róc rách, đối với một tên dê già mà nói, loại âm thanh này đã không chịu được rồi.
Haizzz, chuyện này ai có thể chịu nổi chứ.
Lạch cạch___
Rất lâu sau cửa mở ra……