Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1420 - Chương 1416: Giả Vờ Non Nớt, Giả Vờ Tội

Chương 1416: Giả vờ non nớt, giả vờ tội
Chương 1416: Giả vờ non nớt, giả vờ tội

Diệp Thiên Dật và An Vũ Sương đã đến Huyết Sắc Sâm Lâm.

“Ồ!”

Diệp Thiên Dật nhìn khu rừng ở trước mặt, nhịn không được khen ngợi một tiếng.

Tổng thể của Huyết Sắc Sâm Lâm này đều mang một màu đỏ rực như lửa, không... nói đúng hơn là màu đỏ như máu. Ngay cả hoa cỏ cũng đều là một màu máu đỏ! Đúng thật trông nơi này khá đáng sợ nhưng đồng thời cũng vô cùng hùng vĩ.

Nếu trong tình huống thông thường thì dù là ban đêm hay ban ngày cũng không mang lại cảm giác đặt biệt gì cho Diệp Thiên Dật. Thế nhưng giờ đây cả bầu trời cũng là màu đỏ như máu, cộng thêm Huyết Sắc Sâm Lâm đỏ lòm này khiến cảnh tượng trước mắt khá lợi hại!

Trong thời khắc này, xung quanh hắn cũng có rất nhiều cường giả đang chạy vội về hướng này.

Có thể trong số bọn họ có người chỉ muốn đến Thiên Địa Huyết Linh Trì ngâm mình để rèn luyện thân thể, nhưng đương nhiên cũng sẽ có những tên có tham vọng lớn hơn, muốn tranh đoạt Huyết Sắc Chi Tâm.

“Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc?”

Diệp Thiên Dật nhìn về phía một nhóm con gái ăn mặc cao quý có khí chất tiến vào, còn có một nhóm trực tiếp bay qua bầu trời hoặc thậm chí còn có yêu thú kéo xe kiệu lướt ngang trên trời.

Mà quan trọng là vì sao Diệp Thiên Dật lại nhận ra các nàng có thể là Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc? Bởi vì Diệp Thiên Dật trông thấy hai cái tai rung rung trên đầu của các nàng, đáng yêu chết khiếp!

Cặp mắt đẹp của An Vũ Sương có chút suy tư dõi theo các nàng.

"Đúng vậy!” Qua một lúc, nàng mới trả lời.

“Ngươi cảm nhận được sao?”

“Ừ, rõ ràng Cửu Vĩ Yêu Hồ đến đây vì Huyết Sắc Chi Tâm, nếu như các nàng muốn có được nó thì dường như những người khác không có cửa rồi.”

Diệp Thiên Dật xoa xoa cằm: “Qua đó chào hỏi một tiếng thôi.”

An Vũ Sương: “???”

“Ngươi muốn làm gì?” Nàng khó hiểu hỏi hắn.

Thật là, cứ đi cùng hắn thì nàng luôn phải kinh ngạc.

Năng lực của người này chính là dù cho hắn có nói gì hay làm gì cũng khiến người khác phải giật mình.

Đây không phải là một suy nghĩ nên có của một người bình thường.

Ngươi muốn đi chào hỏi với Cửu Vĩ Yêu Hồ ư? Ngươi có bệnh à?

“Thì đi chào hỏi.”

Diệp Thiên Dật nói xong liền đi về phía đó.

Cửu Vĩ Yêu Hồ chia làm hai nhóm, trước mắt ít nhất là hai nhóm: một nhóm ở trên trời, một nhóm đi ở dưới đất.

Về phần vì sao các nàng lại đến thì không quan trọng, có thể vì người tụ tập ở đây quá đông, hoặc có thể các nàng muốn đến đây để khảo sát địa hình? Dù sao ít nhất các nàng cũng phải biết được nơi này có bao nhiêu người.

An Vũ Sương do dự một lúc rồi đuổi theo.

Nàng vẫn muốn xem thử rốt cuộc hắn muốn làm gì.

Diệp Thiên Dật đi đến, sau đó hắn nở nụ cười chào hỏi: “Hi! Xin chào các cô gái xinh đẹp.”

Nhóm người này tầm hai mươi mấy cô gái, có bốn năm người lộ ra tai hồ ly vô cùng đáng yêu. Mấu chốt chính là các nàng đều khá xinh đẹp, chỉ có hai người dẫn đầu là đeo khăn che mặt.

Các nàng dừng chân.

Ít nhất trong hôm nay thì Huyết Sắc Sâm Lâm này sẽ không xảy ra chuyện quan trọng gì, ngoại trừ trường hợp có thể vì tranh giành bảo vật mà dẫn đến chiến đấu thì không thể có trường hợp khác. Bởi vì mọi người đều chỉ đến đây để luyện thể, làm tốt những gì dễ dàng đạt được và có lợi cho bản thân mới là đạo lý, nên các nàng cũng không mấy thận trọng nữa.

Nhất là khi các nàng nhìn thấy.... Mẹ kiếp! Một anh trai thật tuấn mỹ!

“Ngươi có việc gì sao?” Một em gái xinh đẹp chớp mắt nhìn Diệp Thiên Dật.

Ôi chao! Oa oa oa!

“À… cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ là ta muốn hỏi xem các ngươi có phải Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc không.” Diệp Thiên Dật lộ ra nụ cười hiền lành, hỏi.

“Ừ hử, đúng vậy.”

Dường như cô gái kia đang rất vui.

Đương nhiên là nàng vui rồi, cả đời này nàng chưa từng gặp qua anh trai nào đẹp trai như vậy. Khoan nói đến những cái khác, chỉ vẻ ngoài của hắn thôi cũng đã bổ mắt rồi.

“Thật ư? Chuyện là vầy, tu vi của ta không cao nên vì Thiên Địa Huyết Linh Trì mà đến đây. Thế nhưng nơi này quá nguy hiểm và ta nghe nói Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc là chủng tộc mạnh nhất của nơi này. Vậy nên, không biết các chị gái xinh đẹp có thể cho ta đi cùng để tránh gặp nguy hiểm giữa đường không? Tất nhiên, ta sẽ tặng bảo vật cho các người.”

An Vũ Sương: “???”

An Vũ Sương đứng phía sau ở một chỗ không xa, nghe hắn nói thế liền ngây ngốc cả người.

Giọng điệu ngoan ngoãn và vẻ mặt vô hại này… ngươi là ai vậy? Quái vật.

“Tất nhiên không thành vấn đề, dù sao bọn ta cũng thuận đường nên không sao. Bảo vật gì đó thì không cần đâu, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi mà.” Em gái xinh đẹp kia cười hi hi.

“Linh Khê.” Một cô gái đeo mạng che mặt lạnh lùng lên tiếng.

“Chị chín.” Cô gái xinh đẹp vội vàng thi lễ.

“Sao ngươi có thể dễ dàng tin lời của một người xa lạ vậy? Nếu xảy ra chuyện thì ngươi có gánh nổi trách nhiệm không?”

Nàng lạnh nhạt nói một câu.

Rõ ràng nàng chính là người có quyền quyết định, chắc chắn mọi chuyện đều phải nghe theo nàng.

“Vâng!” Linh Khê vội vã thi lễ, sau đó nhỏ giọng lẩm bẩm: “Người ta chỉ là xin đi theo nên chắc sẽ không có vấn đề gì.”

Nàng thở dài: “Thôi được rồi.” Sau đó nàng nhìn sang Diệp Thiên Dật, nói: “Đi theo bọn ta cũng không thành vấn đề, nhưng nếu như ta phát hiện ra ngươi có ý đồ xấu thì ngươi cũng biết rõ hậu quả rồi đấy.”

Nàng vẫn cảm thấy cẩn trọng vẫn hơn. Chưa kể, trông người đàn ông này khá kỳ lạ… không phải vì hắn quá đẹp trai mà vì người phụ nữ ở sau lưng hắn. Nàng thử cảm nhận một chút, chắc hẳn người này có tu vi Thái Cổ Thần Vương cảnh, nếu có Thái Cổ Thần Vương cảnh đi cùng… sẽ không có nguy hiểm gì đi?

Chỉ có duy nhất một cách giải thích- đó là hắn đã chọc phải kẻ thù không nên chọc?

“Ừ ừ! Ta hiểu rồi!”

Diệp Thiên Dật liên tục gật đầu. Sau đó hắn kéo An Vũ Sương qua, nói: “Ta giới thiệu với các ngươi một chút, đây là bạn gái mới mà ta vừa theo đuổi được.”

“Ơ, ngươi nói dối. Một Thần Vương cảnh như ngươi mà theo đuổi được một Thái Cổ Thần Vương cảnh sao?” Linh Khê lắc lắc đầu tỏ vẻ không tin.

“Thật đó, thật đó! Vợ à, ngươi nói có phải không?”

An Vũ Sương: “...”

Dường như nàng đã hiểu ra Diệp Thiên Dật đang muốn làm gì, cái tên Diệp Thiên Dật này muốn tiếp cận đồng thời thăm dò tin tức từ phía các nàng, vì các nàng là người của Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc.

Phải nói thật rằng nàng bỗng có chút cảm động.

Thế mà hắn đã làm được rồi. Quả thật mỹ nam kế này khá hữu dụng, chỉ cần là con gái thì khi nhìn thấy hắn sẽ nảy sinh ấn tượng tốt vì vẻ ngoài đẹp trai đó, tất nhiên cũng có thể vẫn còn có chút phòng bị.

“Ừ.” An Vũ Sương gật gật đầu.

“Vậy ngươi thật lợi hại đó!”

“Mau đi thôi, chú ý tình hình trong Huyết Sắc Sâm Lâm.” Người phụ nữ dẫn đầu lạnh lùng lên tiếng.

“Vâng, Chị chín!”

Nói rồi, bọn họ cùng nhau đi về phía trước, còn Diệp Thiên Dật thì đi theo ở phía sau.

“Chị gái xinh đẹp, Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc các ngươi có nhiều cao thủ qua đó đến vậy là vì Huyết Sắc Chi Tâm sao?”

Diệp Thiên Dật ngọt ngào hỏi thăm.

“Tất nhiên rồi! Các ngươi thì sao?”

Bình Luận (0)
Comment