Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1434 - Chương 1430: Nàng Là Đồ Ngốc Sao

Chương 1430: Nàng là đồ ngốc sao
Chương 1430: Nàng là đồ ngốc sao

Rất nhiều người quả thật không cam tâm.

Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới cuối cùng Huyết Sắc Chi Tâm thế nhưng lại bị một tên ranh con chỉ có Thần Vương cảnh luyện hóa.

Thế nhưng mỗi người bọn họ kỳ thật lại là rất bội phục.

Mỗi một loại năng lực Diệp Thiên Dật thể hiện, cũng đều vượt qua tưởng tượng của bọn họ, thậm chí còn trái ngược lại với thế giới quan của bọn họ.

Về tình về lý đều nên là hắn.

Một chuyến này Diệp Thiên Dật thật sự đã kíếm được rất nhiều thứ.

Vì cái gì mà Diệp Thiên Dật muốn phá kết giới chứ?

Kỳ thực Diệp Thiên Dật chẳng qua là bởi vì muốn Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc nợ hắn một ân tình, cái khác không cần làm, chỉ yêu cầu phá vỡ kết giới Phong Thần đó, những Cửu Vĩ Yêu Hồ kia sẽ thoát chết, như vậy chẳng khác nào cứu mạng các nàng.

Mà Diệp Thiên Dật làm như vậy là vì An Vũ Sương.

Hắn cảm thấy vận khí của mình rất tốt, rất thuận lợi, vốn đang không biết nên làm thế nào để hiểu rõ Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc. Hiện tại, Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc lại nợ Diệp Thiên Dật một cái ân tình quá lớn, hết thảy đều trở nên đơn giản hơn nhiều.

“Vù vù.”

Diệp Thiên Dật lười biếng duỗi eo một cái.

“Sảng khoái chết mất!”

Thần Hư cảnh thập giai, hiện tại hắn chuẩn bị trùng kích Thần Tôn cảnh.

Trong khoảng thời gian ngắn vẫn là chưa nên, bởi vì gần đây cảnh giới của Diệp Thiên Dật thăng cấp quá nhanh, hắn còn cần củng cố cảnh giới một chút, nếu không thì cũng không phải là chuyện tốt.

Tu vi và thể phách của hắn thật sự đã đủ, tới Chúng Thần Chi Vực, Diệp Thiên Dật sẽ không gặp được nhiều tồn tại đáng sợ như Thái Cổ Thần Vương cảnh ở đây.

“Ngươi không sao chứ?”

An Vũ Sương đi tới hỏi một tiếng.

“Ngươi nhìn bộ dáng ta giống như là có chuyện gì sao?”

Diệp Thiên Dật nhếch mép cười.

“Biết rồi.”

An Vũ Sương gật đầu cũng không nói thêm gì nữa.

Mặt khác, những cường giả kia lại thật là hâm mộ ghen tỵ với hắn.

“Anh Diệp.”

Mà lúc này đây, một số người thuộc Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cũng thay đổi xưng hô với Diệp Thiên Dật.

“Đa tạ ân cứu mạng.”

Chị ba cũng có thái độ thân thiện hơn hẳn với Diệp Thiên Dật.

Nàng sẽ không bóp méo sự thật, nàng hiểu, nếu không có hắn phá hủy kết giới Phong Thần mà nói, chắc chắn các nàng đều sẽ phải chết. Đừng nhìn hắn không ra tay chiến đấu, nhưng chỉ mỗi việc hủy diệt hoàn toàn kết giới Phong Thần vậy là đủ rồi.

“Việc nhỏ, việc nhỏ thôi.”

Diệp Thiên Dật cười cười.

“Nếu quả thực anh Diệp không có việc gì, có thể tới tộc của ta trò chuyện một chút không?”

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Quả thật không có việc gì, vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”

“Xin mời.”

Sau đó Diệp Thiên Dật và An Vũ Sương cùng đạp không đi theo các nàng.

“Ngươi xem đi, bây giờ có phải mọi chuyện đã dễ dàng hơn nhiều rồi không?”

Diệp Thiên Dật cười nói với An Vũ Sương.

“Ngươi cố ý phải không?”

An Vũ Sương hỏi.

Nàng nghĩ Diệp Thiên Dật phá kết giới là bởi vì có thể làm cho bản thân luyện hóa Huyết Sắc Chi Tâm hiệu quả hơn, bởi vì bên cạnh còn có tam đại Yêu tộc đang đại chiến. Thế nhưng hắn vừa nói như vậy, An Vũ Sương đột nhiên mới ý thức được một điểm, hắn cố ý cứu Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, chính là vì khiến Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc nợ hắn một ân tình, mà nếu nợ hắn ân tình này thì sau này chuyện của nàng sẽ dễ làm hơn nhiều.

“Ngươi thế mà còn phải hỏi à, ta với Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cũng không có tình cảm gì, ta sao phải đi trêu chọc hai đại Yêu tộc để cứu các nàng? Còn không phải là vì ngươi sao.”

Diệp Thiên Dật đảo mắt xem thường.

An Vũ Sương: “…”

Nói thật, nàng là rất rất không thích ứng được.

Nàng không thích ứng chính là vì cái gì? Là vì được người khác đối xử tốt với nàng.

Loại cảm giác này làm nàng cảm thấy không quen, không thoải mái… Không sai, chính là không thoải mái, có lẽ là do nàng đã quen tự mình nỗ lực.

Đặc biệt lại là một người căn bản không tính là quá quen thuộc, hắn làm nhiều như vậy, thật sự là vì nàng…

Loại cảm giác này thật sự không thể nói rõ được.

“Này, ngươi bị choáng váng à?” Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ nói.

An Vũ Sương nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

“Ngươi vì sao lại muốn làm như vậy? Ngươi có biết một khi làm như vậy, trừ phi ngươi ở lại Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, nếu không, ngươi sắp bị hai tộc kia đuổi giết.”

An Vũ Sương hỏi.

“Ngươi có bị ngốc không, ta vì sao phải làm như vậy? Còn không phải là vì ngươi? Ngươi là vợ của ta, ngươi nhất định phải sống. Vì chuyện này, ngươi thậm chí đặc biệt từ bên ngoài đi vào Hoang Cổ Thương Khung, nếu ta đã có năng lực này, ta không giúp ngươi thì ta nên giúp ai?”

Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ lắc đầu.

Ngốc quá đi mất.

Một người bình thường cũng có thể hiểu được chuyện này, càng đừng nói đến là một cô gái thông minh như nàng, sao lại còn hỏi loại vấn đề ngớ ngẩn là vì sao hắn phải làm như vậy?

An Vũ Sương: “…”

Nàng là thật sự không thích ứng cũng không quen thế này.

Chủ yếu là do chính nàng, căn bản là không nghĩ tới sẽ có người đối xử tốt với mình, thời gian trước đều là nàng một mình tự làm mọi chuyện. Nàng suy nghĩ chẳng qua là chuyện này có chỗ nào đó có lợi đối bản thân hắn, nàng căn bản sẽ không nghĩ tới, thế nhưng có người sẽ làm một việc gì đó chỉ vì nó tốt cho nàng.

Nói đến cũng thật là bi ai, nàng đường đường là Nữ Hoàng thế nhưng sống thành cái dạng này, đều đã không tin trên thế giới này sẽ có người đối tốt với nàng, ngươi nói một Nữ Hoàng như vậy, ngồi trên ngai vị là vì cái gì?

Đều đã quên mất người khác đối tốt với nàng là cảm giác gì, đáng giá sao?

“Cảm ơn.”

“Ngươi nhìn xem ngươi lại thế nữa rồi, cảm ơn cảm ơn, rồi sau đó? Ngươi đến cả mặt cũng không cho ta nhìn một cái.”

Diệp Thiên Dật trợn mắt kinh bỉ.

“Lần sau đi .”

Hiện tại đối với An Vũ Sương mà nói là một giai đoạn rất quan trọng.

Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc nợ Diệp Thiên Dật một ân tình lớn, mà qua việc này, Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cũng không phải là tộc thuộc tà phái, lúc này đây có phần ân tình này sẽ làm cho Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc rất dễ dàng tha thứ cho nàng hoặc là tin tưởng sự tình theo như lời nàng, hoặc nếu không thành công thì cũng không bị làm khó.

Cụ thể là muốn xem đến lúc đó nói chuyện như thế nào.

“Sau khi đến Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, chúng ta sẽ ở nơi đó một khoảng thời gian, ngươi tính toán khi nào thì nói?”

An Vũ Sương lắc đầu: “Tốt nhất là cứ để như thế này, thừa dịp các nàng cảm tạ ngươi lúc đó mới nói, đấy là thời cơ tốt nhất, nhưng ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì đó.”

“Cho dù có xảy ra chuyện gì, cho dù các nàng không muốn báo ân mà muốn động thủ, chúng ta ít nhất còn có thể chạy trốn. Nếu ngươi muốn thì một lát nữa cứ nói, chúng ta sẽ tìm cơ hội.”

An Vũ Sương gật đầu: “Cảm ơn.”

“Chết tiệt! Lão tử phục ngươi rồi đó! Có thể đừng nói cảm ơn nữa được không.”

Diệp Thiên Dật thật sự đau đầu.

An Vũ Sương: “…”

“Ừ.”

“Cho ta nắm tay ngươi một lát có được không?”

Diệp Thiên Dật nhướng mày khiêu khích và lộ ra một nụ cười xấu xa.

Tay An Vũ Sương lập tức nắm vũ khí.

Diệp Thiên Dật: “…”

“Đúng là vô tình vô nghĩa, vong ân phụ nghĩa! Hừ!”

An Vũ Sương: “…”

Rất nhanh, bọn họ đã đi tới một khu vực thành trì rất rộng lớn, thậm chí còn có Thiên Chi Đảo.

Đây là Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc.

Đã tồn tại vạn năm, chủng tộc các nàng cư trú ở nơi này.

“Hai vị, xin hãy theo ta.”

Chị ba nói một câu như vậy, sau đó dẫn hai người Diệp Thiên Dật bay đến một nơi ở trung tâm nhất, lớn nhất trên Thiên Chi Đảo.

“Nơi này là Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc, đây là nơi ở của chị cả, cũng là nơi Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc đề phòng nghiêm ngặt nhất, mạnh nhất Thiên Chi Đảo này.”

Bình Luận (0)
Comment