Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1473 - Chương 1469: Tuyết Cơ

Chương 1469: Tuyết Cơ
Chương 1469: Tuyết Cơ

Diệp Thiên Dật ngồi trên lưng yêu thú to lớn này, hắn có cảm giác gì nhỉ?

Loại cảm giác này chính là... Quân lâm thiên hạ!

Hắn cảm giác mình bây giờ có vẻ như trở nên rất là lợi hại, liền nói một cái đơn giản nhất, tọa kỵ này của hắn, phóng nhãn khắp đại lục hẳn đều là tồn tại hết sức khủng bố!

Nhưng mà Diệp Thiên Dật lại rất khó hiểu!

Cái khó hiểu là, những yêu thú này, hắn không biết là giống loài gì!

Không nói cái khác, ngay cả con dưới mông hắn đây mà hắn cũng không biết luôn!

Hắn chỉ có thể nghĩ đến vài loại khá tương tự, nhưng hình như cũng không phải!

Ngươi nói, yêu thú mà hắn đang cưỡi này, theo lý mà nói, có đặc điểm nhận dạng nổi bật như thế, hẳn là hắn phải biết mới đúng, mà trong đầu Diệp Thiên Dật còn có Thái Y Thánh Thuật, Thái Y Thánh Thuật mà mang lại cho hắn không chỉ là y thuật, còn có lượng tri thức vô cùng vô cùng lớn, bao gồm các loại yêu thú, cho nên Diệp Thiên Dật không cần học, nhìn thấy một con yêu thú nào là tự động biết nó thuộc loại nào, có đặc tính là gì.

Nhưng mà hắn lại không thể nhận ra giống loài của những yêu thú ở đây, cái này không được bình thường.

Nhưng mà không có gì, bây giờ hắn giống như đại lão ở trong mắt những người này là, vậy thì chờ lát nữa đến chỗ nào tiện, tìm cơ hội hỏi lại đi.

Rất nhanh, phía trước một cái cung điện rộng lớn khiến Diệp Thiên Dật cũng nhịn không được rung động hiện lên trong tầm mắt của hắn.

"Đây chẳng lẽ là nơi ta cần phải tới?"

Diệp Thiên Dật âm thầm kinh hãi.

Diệp Thiên Dật gặp quá nhiều tông môn, quá nhiều nơi rộng lớn, nhưng mà hắn cảm giác không bằng chỗ này, một cái cung điện mà cũng có thể rộng lớn như thế, mà lại còn là rất rất lớn, thậm chí Diệp Thiên Dật nhìn không thấy điểm cuối!

Đây rốt cuộc là lớn cỡ nào! Nơi này có mà phải to bằng cả cái huyện ấy chứ?

Không khoa trương chút nào.

Khả năng cả diện tích của một tông môn lớn cộng lại cũng có thể lớn như thế, nhưng mà cái này trong mắt Diệp Thiên Dật quả thật rất lợi hại.

"Thiên Ma Thú đại nhân, đã đến Thiên Ma Điện rồi."

Bên cạnh, một cường giả lắc mình đạp không đến trước mặt Diệp Thiên Dật cung kính nói.

"Ừm."

Diệp Thiên Dật rất ra dáng "Ừm" một tiếng.

Sưu ——

Sau đó bọn họ nhao nhao hạ xuống đất, đi tới phía trước Thiên Ma Điện.

Con yêu thú kia đứng trên mặt đất, Diệp Thiên Dật thả người nhảy xuống, nhìn thấy phía trước, âm thầm kinh hãi!

Chỗ này phải có đến hàng vạn cường giả, đứng rất chỉnh tề.

"Cung nghênh Thiên Ma Thú đại nhân!"

Những người kia cùng đồng thanh hô to.

Diệp Thiên Dật: "..."

Vì sao nói có người rất có dã tâm như vậy?

Nói thật, mặc dù Diệp Thiên Dật bây giờ rất ngơ ngác, nhưng mà trước mắt những người này đều là thủ hạ của mình, cảm giác là lão đại thật sự rất tuyệt.

"Đại nhân, đây chính là Thiên Ma Điện chúng ta kiến tạo vì ngài, cũng là chỗ ở của chúng ta nhiều năm qua."

Lão giả kia cung kính đi theo Diệp Thiên Dật rồi nói.

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Ừm."

"Đại nhân, mời."

Sau đó bọn họ mang Diệp Thiên Dật đi vào bên trong.

"Đại nhân, thuộc hạ mang ngài đi tẩm cung trước."

Sau đó Diệp Thiên Dật được đưa tới một nơi sâu bên trong, cũng chính là cung điện cực lớn mà lúc nãy Diệp Thiên Dật ở trên không trung nhìn thấy và chú ý nhất.

"Đại nhân, đây chính là tẩm cung của ngài."

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Được, lui ra đi."

"Vâng, có yêu cầu gì đại nhân tùy thời phân phó."

Diệp Thiên Dật đẩy cửa ra đi vào.

Woww.

Thật là rộng lớn!

Một tiếng sau, Diệp Thiên Dật nằm trên chiếc giường rộng khoảng chừng mười mấy mét, cũng là tầng cao nhất, đứng ở bên ngoài sân thượng, thật sự có một loại cảm giác nhìn ngắm hết cả giang sơn.

Nhưng mà...

Diệp Thiên Dật bị mang đến nơi này, những người kia cũng chẳng hỏi chẳng rằng gì, làm bây giờ Diệp Thiên Dật thực tình là một mặt ngơ ngác!

Hắn đang ở đâu?

Giờ này khắc này, phía ngoài một cái phòng nghị sự rất rộng lớn, rất nhiều cường giả hội tụ ở chỗ này.

"Các vị, Thiên Ma Thú đại nhân xuất thế, mà Thiên Ma Thú đại nhân cũng cùng chúng ta trở về, cái này đại biểu đại nhân đã công nhận chúng ta. Nguyện ý dẫn đầu chúng ta!"

Một lão giả nói.

"Vốn Thiên Ma Điện chính là chỗ ở của đại nhân, chỉ là thời gian trôi qua quá lâu, nhưng mà bất kể thế nào, nơi này vẫn luôn là của Thiên Ma Thú đại nhân, mà chúng ta cũng vẫn luôn là thủ hậ của Thiên Ma Thú đại nhân."

"Các vị, các ngươi có cảm thấy Thiên Ma Thú đại nhân không giống với những gì trong sử sách không? Ta nhớ trong sử sách, hình dạng huyễn hóa của Thiên Ma Thú đại nhân hẳn là hình dạng của một người đàn ông tuổi trung niên, nhưng mà bây giờ, làm sao lại trẻ như thế?"

Một cường giả đưa ra nghi vấn.

"Cái này có cái gì mà hoài nghi?"

Lúc này, một cô gái có dáng người quyến rũ nóng bỏng đi đến!

Nói thật, riêng gương mặt này thôi đã có thể xưng khuynh quốc khuynh thành, nhất là thêm dáng người nóng bỏng này nữa, trời ạ, vòng eo này, wowww...

Sau đó nàng ngồi xuống, bắt chéo chân, rất là mê người.

"Đây mới là hình dạng đại nhân chân chính nên có, kinh động như gặp thiên nhân, thật sự là để cho người ta muốn ngừng mà không được."

Nàng nhịn không được liếm liếm bờ môi đỏ.

"Tuyết Cơ, làm sao? Ngươi đừng nói là ngươi phải lòng đại nhân rồi nhé?"

Một người đàn ông tuổi trung niên cười hỏi.

"Có thể được đại nhân sủng hạnh, là may mắn cả đời..."

Tuyết Cơ liếm liếm bờ môi.

"Vậy ngươi còn chờ gì nữa? Ngươi đi phục vụ đại nhân đi."

"Người ta đương nhiên cũng muốn đi chứ."

Tuyết Cơ nhăn nhăn nhó nhó, sau đó nói: "Thật sự là người ta... người ta ngại mà."

Những người khác rùng mình một cái.

"Ngươi thật là buồn nôn, đây là lời mà Tuyết Cơ nói sao?"

"Làm sao? Ngươi muốn động thủ với bản tôn?"

Người đàn ông kia vội vàng lắc đầu.

"Nhưng mà ngươi nói vậy ngược lại đã nhắc nhở lão phu!"

Lão giả còng lưng kia nói: "Đại nhân bị phong tỏa ở nơi đó nhiều năm như vậy, nhất định đã rất lâu không gần nữ sắc, chúng ta lẽ ra nên cân nhắc chu toàn thay đại nhân, Tuyết Cơ, nếu ngươi muốn thì đi tìm đại nhân đi, chắc hẳn đại nhân cũng không cự tuyệt ngươi đâu."

"Như vậy sao được."

Tuyết Cơ lắc đầu.

"Làm sao? Ngươi không phải luôn miệng nói, ngươi hết thảy đều là để dành cho đại nhân sao?"

Tuyết Cơ lắc đầu: "Bản tôn có ý là... chỉ có một mình người ta, làm sao mà đủ? Đại nhân trời sinh thần lực, chí ít cũng phải trăm cô gái mới có thể đủ cho đại nhân sủng hạnh, để người ta đi tìm thêm trăm người nữa đã."

Nói xong nàng lắc lư vòng eo nhỏ nhắn đi ra.

"Tuyết Cơ nói cũng có lý, chí ít cũng có thể cho thấy sự chân thành của chúng ta đối với đại nhân."

Lão giả gật gật đầu: "Ừm, gần đây đừng đi quấy rầy đại nhân, đại nhân vừa xuất thế, hẳn là cũng không muốn bị chúng ta quấy rầy, càng không muốn phải mệt não vì những chuyện không đâu, chờ mấy ngày nữa lại nói, các ngươi cũng đừng đi quấy rầy đại nhân, những ngày này để Tuyết Cơ đi chăm sóc cho sinh hoạt thường ngày của đại nhân là được rồi."

"Rõ!"

Cộc cộc cộc——

Một lát sau, Diệp Thiên Dật rảnh rỗi nằm ở trên giường chơi, sau đó tiếng gõ cửa vang lên.

"Cuối cùng cũng có người đến!"

Diệp Thiên Dật cũng không tiện trực tiếp ra ngoài, hắn cảm thấy vẫn nên bình thản chút, cho nên hắn đang chờ người đến, bây giờ cuối cùng cũng có người đến rồi!

"Vào đi!"

Bình Luận (0)
Comment