Thông đạo triệt để đóng lại!
Tất cả mọi người là thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng mà...
"Tới bốn người, bọn họ đều chạy, không biết dùng phương pháp gì chạy mất!"
Những cường giả kia cau mày!
Theo lý mà nói, nếu như là lực lượng không gian bình thường, bọn họ còn có thể nắm giữ được điểm rơi, nhưng mà cái lực lượng không gian này bọn họ không bắt được điểm rơi!
"Chạy thì chạy thôi, không có cách, không bắt được khí tức và điểm rơi, vậy thì không có khả năng bắt được, chỉ có bốn người mà thôi, thật ra đã tốt gấp một vạn lần so với chúng ta tưởng tượng rồi!"
"Đúng vậy, lúc đầu cứ nghĩ là không thể tránh được một trận vị diện đại chiến, nhưng mà bây giờ, cũng chỉ có bốn người, nếu như bọn họ nguy hại đại lục vẫn là rất dễ dàng bắt được, cái này thật sự đã là kết cục tốt nhất rồi!"
"Thế nhưng mà, vì sao Ma Tộc không có tới đánh chúng ta nhỉ? Vậy vì sao phải hội tụ nhiều người như vậy? Đây là điều mà ta không tài nào hiểu được!"
"Mặc kệ nó, bây giờ thông đạo đã triệt để đóng lại, mọi người cũng không cần lo lắng cái gì nữa, hạo kiếp đại lục lần này cũng đã tránh được rồi, các vị đều trở về đi!"
...
Mà Diệp Thiên Dật mang theo các nàng đã đến nơi nào?
Diệp Thiên Dật không dám đi Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, sợ Tuyết Cơ và Ma Thần này nổi đóa lên, phải biết là cảnh giới của các nàng mạnh đến mức không cách nào tưởng tượng, Tuyết Cơ khả năng không có tu vi Thần Tôn, nhưng mà nàng là Vạn Cổ Chí Tôn!
Ma Nguyệt là Thần Tôn, Thái Cổ Thần Vương cảnh cửu giai đó!
Ngươi nói thử đi, nếu hai người này mà biết được chân tướng rồi nổi đóa lên, toàn bộ Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông ai có thể đỡ nổi? Coi như Diệp Thiên Dật có thể đỡ nổi, vậy nhỡ đâu thương tổn tới người vô tội của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông thì phải làm sao bây giờ?
Cho nên Diệp Thiên Dật phóng thích lực lượng của Không Huyễn Thạch mang các nàng trực tiếp là đi tới một vùng ngoại thành phía ngoài đế quốc Thiên Tuyết, là một nơi không có người ở.
Bốn người đáp xuống đất.
Đây là một rừng cây nhỏ không người.
Thật ra cho đến tận bây giờ, Tuyết Cơ và Ma Nguyệt đều có chút ngơ ngác, các nàng vẫn không biết tại sao Diệp Thiên Dật lại muốn chạy tới, các nàng hoàn toàn là rất tự nhiên mà chạy theo tới.
"Đại nhân, ngài tại sao lại muốn tới nơi đây..."
Tuyết Cơ nhìn Diệp Thiên Dật.
"Tiểu Tuyết."
Ma Nguyệt đi nhanh về phía Chu Tử Tuyết, kéo tay của nàng, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ lo âu, loại lo lắng này chính là sợ hãi Chu Tử Tuyết sẽ bỏ chạy, là đơn thuần lo lắng cái này.
"Tiểu Tuyết, ngươi muốn đi đâu nói với ta, ta có thể dẫn ngươi đi."
Ma Nguyệt nắm tay Chu Tử Tuyết nói.
Khoan hãy nói, Diệp Thiên Dật thật đúng là bội phục cô gái này.
Nàng thật là si tình.
Coi như không thể thật sự trở thành người yêu của nhau, nhưng mà vẫn đồng ý làm bạn, nàng thật cũng đầy đủ si tình.
Chu Tử Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật một chút.
Diệp Thiên Dật nhìn các nàng rồi nói: "Bây giờ có một số việc cần nói với các ngươi một chút."
Ánh mắt của các nàng cũng nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
"Ngồi đi."
Diệp Thiên Dật phóng thích Phép tạo hóa, sau đó các nàng ngồi ở chỗ đó.
Sau đó Diệp Thiên Dật nói toàn bộ mọi chuyện nói cho các nàng.
Các nàng nhíu mày.
"Cho nên đại nhân, ngài vốn chính là trong lúc vô tình từ Đại lục Cửu Châu đi vào Đại lục Ma Thần, ngài nói tất cả mọi việc lúc trước chỉ là đơn thuần muốn ngăn cản hai đại vị diện chiến đấu thật sao?"
Tuyết Cơ nói.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Đúng vậy, ta xác thực không phải cái gì Thiên Ma Thú, ta chỉ là trong lúc vô tình đến cái chỗ kia, Thiên Ma Thú bị ta giết."
Sau đó Diệp Thiên Dật lấy ra hạt châu kia ném cho Tuyết Cơ.
"Đây cũng là yêu đan của hắn, với ta mà nói, một nhân loại không cần cái này, ngươi cầm đi."
Tuyết Cơ tiếp tới.
"Cho nên, cảnh giới của các hạ cũng không phải Chí Cao Thần?"
Ma Nguyệt nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Dĩ nhiên không phải!"
"Nhưng trước đó ngươi..."
Diệp Thiên Dật nói: "Mặc dù ta không phải Chí Cao Thần, nhưng mà ta cũng cũng không sợ ngươi."
"Không thể nào hiểu được."
Diệp Thiên Dật cười nói: "Không cần hiểu, ta cũng đã nói cho các ngươi biết hết mọi chuyện, cũng không ngờ hai người các ngươi sẽ theo ta cùng đi đến Đại lục Cửu Châu, nếu tới rồi, vậy ta cũng không có ý định giấu diếm các ngươi, về phần tiếp theo nên làm như thế nào, các ngươi cứ tự do thoải mái làm điều mình muốn, ta cũng không có tư cách ngăn cản các ngươi."
Các nàng đang trầm tư.
"Cái này bây giờ bản tôn cũng không quản tâm nữa."
Ma Nguyệt nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Ta đã hứa đưa Pháp Tắc cho ngươi để cảm tạ ngươi giúp ta được nói chuyện với tiểu Tuyết, đây cũng là ngươi nên được, đối với bản tôn mà nói, Pháp Tắc mặc dù quan trọng, nhưng có lẽ cũng không quan trọng đến vậy, thứ mà cả đời này ta mong ngóng cũng đã có được, cho nên bản tôn cũng không trách ngươi, hai đại vị diện không có đánh nhau, cũng là một loại may mắn."
"Ngươi thật sự nghĩ như vậy?"
"Ừm!"
Ma Nguyệt gật gật đầu.
Diệp Thiên Dật nhìn về phía Tuyết Cơ.
Tuyết Cơ nói với Diệp Thiên Dật: "Mặc kệ như thế nào, đại nhân mãi mãi cũng là đại nhân của Tuyết Cơ, dù cho có hiểu lầm, nhưng dù sao năng lực của đại nhân bày ở chỗ này, đều đã gạo nấu thành cơm, Tuyết Cơ cũng không có ý định lại so đo cái gì, chỉ là đại nhân ngài đúng là tuyệt tình mà."
"Hả?"
"Đại nhân là dự định để mình Tuyết Cơ vĩnh viễn ở lại Đại lục Ma Thần thật sao? Không có ý định mang Tuyết Cơ cùng đi nơi này sao?"
Diệp Thiên Dật sờ lên chóp mũi, nói: "Ngươi hẳn là có thể hiểu được suy nghĩ của ta, bởi vì ta muốn ngăn cản trận đại chiến này, cho nên chuyện này ta không thể nói cho bất luận kẻ nào, bao gồm ngươi, bởi vì ta cũng lừa ngươi, ta lo lắng ngươi bởi vì tức giận mà..."
Tuyết Cơ nói: "Vâng, Tuyết Cơ cũng hiểu."
"Vậy ngươi có dự định gì không?"
Tuyết Cơ nói với Diệp Thiên Dật: "Nếu Tuyết Cơ đến đến đại lục này, như vậy thì muốn đi khám phá một chút mảnh đất mới mẻ này, Tuyết Cơ sẽ dùng một khoảng thời gian sắp tới để sửa sang một chút nỗi lòng, đương nhiên, Tuyết Cơ nhất định sẽ không trách tội ngài, đại nhân hãy cho Tuyết Cơ thứ gì đó để có thể tìm ngươi ngài, chờ đến khi Tuyết Cơ cảm thấy không còn lăn tăn gì nữa, sẽ trở về tìm đại nhân."
"Cám ơn ngươi đã hiểu."
"Tuyết Cơ vẫn thích đại nhân bá đạo hơn."
Tuyết Cơ nói.
Diệp Thiên Dật: "..."
Sau đó Diệp Thiên Dật nói với Tuyết Cơ: "Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, dù ta không có ở nơi đó, nhưng cứ tới đó, nhất định có thể có cách liên hệ đến ta."
"Dạ!"
Tuyết Cơ đứng lên, sau đó hơi nhún người hành lễ với Diệp Thiên Dật: "Như vậy đại nhân, Tuyết Cơ đi tham quan mảnh đại lục này đây."
Thật ra Diệp Thiên Dật có thể hiểu được tâm trạng của nàng!
Tuyết Cơ này là một cao thủ, bị Diệp Thiên Dật lừa như thế, tâm trạng của nàng khẳng định cũng là không tốt, nhưng mà nàng không trách Diệp Thiên Dật, chỉ là tâm trạng của nàng có chút không được tốt lắm, nàng vừa thật sự muốn khám phá những cảnh đẹp khác với Đại lục Ma Thần ở đại lục mới mẻ này, thuận tiện điều chỉnh một chút tâm trạng.
"Về sớm một chút."
"Ưm!"
Sau đó Tuyết Cơ trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
"Tiểu Tử Tuyết, hay là... Ngươi cùng ta về tông môn?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Chu Tử Tuyết có chút đắn đo, cắn môi một cái, nói: "Anh Diệp, ta có thể đi theo Ma Nguyệt không?"