Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1516 - Chương 1512: Mẹ Kiếp? Sao Băng Rơi Xuống Sao?

Chương 1512: Mẹ kiếp? Sao băng rơi xuống sao?
Chương 1512: Mẹ kiếp? Sao băng rơi xuống sao?

Đám người Diệp Thiên Dật bọn họ tới rồi, ở phía sau, cũng có không ít người cũng tới rồi.

Phải biết rằng, loại chuyện này chính là đại sự mà toàn bộ đại lục hiếm thấy, thời gian mấy ngày này, toàn bộ trung tâm đại sự đều quay chung quanh tên Diệp Thiên Dật này, bọn họ thật muốn nhìn xem kết cục sẽ như thế nào.

Thậm chí ngươi có thể nhìn thấy cái gì?

Không trung, flycam trên cao đang ghi hình phát sóng trực tiếp, đang ghi âm.

Cũng thật sự là biến thái mà!

Không có cách nào, hóng drama vốn là bản tính của con người, đặc biệt là loại chuyện lớn thế này.

Hơn nữa, mọi người cũng đều muốn hiểu tường tận gốc rễ đối với Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này, thật sự chờ mong, muốn xem xem rốt cuộc bọn họ còn có bản lĩnh nghịch thiên gì.

“Diệp Thiên Dật, ngươi đúng là một truyền kỳ, ngươi làm được chuyện từ từ xưa đến nay, ở lứa tuổi này như ngươi, ở cái tu vi này của ngươi, không một ai có thể làm được, giới hạn bên trên của ngươi quá cao, nhưng mà lần này, chú định là lần thất bại của ngươi, chú định là một vết tích bại trận trên con đường nhân sinh của ngươi, cái món đồ linh khí cường đại của ngươi muốn hủy diệt Dược Thần Sơn ta, vẫn là không có khả năng.”

Diêu Đại Ngưu nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật nói.

“Ha ha ha ——”

Diệp Thiên Dật bật cười.

“Ngươi cười cái gì?”

Diêu Đại Ngưu lạnh lùng nói.

“Ta cười ngươi đã nghĩ ta quá đơn giản rồi đó? Nếu không có chút bản lĩnh, ta sẽ tới đây sao?”

Bọn họ cau mày nhăn mặt.

“Haizz, rốt cuộc phải bày ra cho thế nhân các người thấy bao nhiêu lần ta nghịch thiên, các ngươi mới có thể chân chính nhìn nhận ta đây? Hiện tại thì……”

Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc, nói: “Cho nhà họ Dược và nhà họ Diêu các ngươi thời gian năm phút để chạy trốn, sau năm phút tất cả những kẻ còn đang lưu lại đều chết hết cho ta!”

Nghe được lời của Diệp Thiên Dật, kỳ thật những người đó là muốn đánh trống rút lui.

“Mọi người không cần lo lắng, hắn chính là cố ý hù dọa chúng ta thôi, nhất định không được để hắn dọa sợ!”

Diêu Đại Ngưu quát.

“Gia chủ, ta rút lui!”

Một lão giả nói.

“Ngươi!!”

Diêu Đại Ngưu phẫn nộ chỉ vào hắn.

“Ngươi có ý gì?”

“Hắn nói không sai, rốt cuộc hắn phải đánh bao nhiêu lần chúng ta mới thừa nhận, cuối cùng hắn phải nghịch thiên bao nhiêu lần mới có thể làm chúng ta công nhận hắn? Lão phu đã công nhận hắn rồi, tất cả trước đây, mỗi một lần, hắn đều biến chuyện không có khả năng hóa thành có khả năng, lần này đây, lão phu không muốn mang tính mạng của chính mình đánh cuộc ở chỗ này, thứ cho lão khó theo được mệnh lệnh!”

Soát ——

Lão giả kia trực tiếp rời khỏi.

Khóe miệng Diệp Thiên Dật nhếch lên, nói: “Vị tiền bối này, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông hoan nghênh ngươi.”

Mọi người: “……”

“Mẹ kiếp! Cái tên Diệp Thiên Dật này, thật sự không biết xấu hổ.”

“Nói thật, mặc kệ có được hay không, hôm nay bọn họ bại chắc rồi.”

“Đúng vậy, đã có người lùi bước, chỉ cần có người đi đầu, như vậy đây là xu thế, tên Diệp Thiên Dật này mặc kệ là trình độ nghịch thiên hay chiến thuật tâm lý, đều không phải một người mới có hai mươi mấy tuổi có thể có được, ta dám cược, chỉ cần hắn không chết, tương lai trên đại lục, nhất định có hắn sẽ làm vua một phương.”

“……”

Đích thực, sau khi có một người dẫn đầu bỏ chạy, những người còn đang do dự kia cũng không cần do dự nữa.

Đi!

Một đám đều bỏ đi rồi!

“Các ngươi! Các ngươi!! Nếu như chờ lát nữa, hắn không lấy ra được cái đồ vật gì cường đại, thể diện của các ngươi vất đi đâu?”

Diêu Đại Ngưu gầm lên một tiếng.

“So với tính mạng, đây mới là thứ đồ càng cần phải quý trọng, mặt mũi thì như thế nào, ta nghĩ, sống sót đã mới có thể có đủ mặt mũi, đúng không?”

Đương nhiên, đám người bỏ đi càng lúc càng nhiều này đều là đám cường giả gia nhập vào gia tộc bọn họ.

Cường giả trong bản thân gia tốc bọn họ vẫn là không hề rời đi!

“Còn ba phút nữa nha.”

Khóe miệng Diệp Thiên Dật nhếch lên!

“Ngươi bớt ở trước mặt lão phu bày trò đi!”

Diêu Đại Ngưu kia gầm lên một tiếng, lực lượng đáng sợ lấy tốc độ không cách nào hình dung ra được nhằm về phía Diệp Thiên Dật.

Soát ——

Một đạo kim quang lướt qua, Ngạn chặn đứng ở trước mặt Diệp Thiên Dật, nhẹ nhàng ngăn lại cỗ lực lượng này.

“Ta đi giết hắn.”

Ngạn nhàn nhạt nói.

“Không cần, mọi người phụ trách thu thập tàn cục là được.”

Diệp Thiên Dật khóe miệng hơi mỉm nhìn về phía trước.

“Các ngươi còn có hai phút.”

“Mọi người tập hợp!”

Người của nhà họ Diêu, nhà họ Dược người tập hợp ở chỗ đó.

“Chuẩn bị chiến đấu!”

“Được rồi, các ngươi hết thời gian rồi!”

Diệp Thiên Dật cũng lười biếng lại chờ thêm hai phút.

Vốn dĩ hắn còn muốn giết ít người đi, rốt cuộc cũng có người không muốn chết, nhưng mà, chính bọn họ không muốn sống, Diệp Thiên Dật có thể làm được gì?

Lạch cạch ——

Diệp Thiên Dật búng tay một cái, một cỗ lực lượng khủng bố bạo phát ra.

Đây là lực lượng gì vậy? Đây là phong tỏa không gian!

Cao nhất trong bọn họ chính là Bán Thần, không gian phong tỏa đã thăng cấp có thể nhẹ nhàng phong tỏa toàn bộ bọn họ ở nơi đó.

“Phá vỡ không gian phong tỏa này ra cho ta!”

Diêu Đại Ngưu gầm lên một tiếng.

Sau đó đủ thể loại lực lượng che trời lấp đất cùng oanh kích qua, chỉ là…… Không chút sứt mẻ!

“Cái này!?”

Tất cả mọi người không tài nào giải thích, cái tên Diệp Thiên Dật này hắn dựa vào cái gì có thể phóng thích không gian mà Bán Thần và nhiều cường giả như vậy đều không thể oanh tạc được?

Nhưng mà……

Nói như vậy, trước sau đều là ta đánh không được ngươi, ngươi đánh không được ta, kéo xuống mà nói, bọn họ trước sau có thể bình yên vô sự không có việc gì sau đó chạy trốn hoặc là tiếp tục chiến đấu.

Cho nên, tiếp theo, Diệp Thiên Dật sẽ làm như thế nào, những người này đều đang rất tò mò.

“Các ngươi xem, bên trong cái không gian phong tỏa này thế mà lại có nhiều tiểu không gian phong tỏa như vậy, từng đám từng đám cường giả đứng cách nhau kia, bọn họ bị phân tách nhau ra rồi.”

Không sai, Diêu Đại Ngưu cũng đã phát hiện ra!

Hắn vì đối phó với Thí Thần Đại Pháo kia, còn bảo mọi người đừng đứng chung một chỗ, mà đứng tách nhau ra, sau đó lại dựa vào phản ứng của bản thân mà đi trốn, nhất định không thành vấn đề, nhưng hiện tại, bọn họ cho dù tách ra rồi, nhưng vẫn là năm ba người, thậm chí mười mấy người đứng chung một chỗ lại bị không gian phong tỏa một cách đơn độc.

“Mau! Mau nổ nát nó!”

Những cường giả trong số họ hoàn toàn luống cuống.

Nếu như bọn họ không có cách tránh thoát không gian phong tỏa, vậy bọn họ làm sao trốn được lực lượng của Thí Thần Đại Pháo?

Diệp Thiên Dật cười cười.

Nổ nát thì có thể nổ nát, nhưng mà……

Không sao cả, bởi vì Diệp Thiên Dật chính là vì kéo dài thời gian mà thôi, bên ngoài cái đại không gian phong tỏa này rất lợi hại, chính là phỏng chừng bọn họ hợp lực công kích một lát cũng sẽ phá vỡ được, nhưng là nếu có hợp thêm tiểu không gian bên trong, thời gian vậy là đủ rồi!

“Anh Táng!”

“A Di Đà Phật, chuẩn bị nã pháo!”

Soát ——

Tất cả mọi người trừng lớn đôi mắt!

“Mẹ kiếp? Không thể nào?”

Đã xảy ra chuyện gì?

Nguyên bản Thí Thần Đại Pháo cực lớn này chính là một ống pháo, nhưng không biết là Đường Tam Táng ấn vào cái gì, đột nhiên, mấy chục cái ống pháo đều vươn ra, hơn nữa trừ cái này ra, mỗi một cái ống pháo lại giống như nhánh cây, phân thành hơn chục cái.

“Cái này…… Cái này chắc sẽ không thể bắn rụng cả sao băng đấy chứ?”

“Ừng ực —— ta cmn vốn tưởng rằng cái thứ này chỉ có thể bắn một lần, đánh vào một chỗ, hiện tại mà nói……”

“Mẹ nó!? Thế này cũng được sao? Uy lực có phải là sẽ hạ thấp mấy chục lần không?”

“……”

Uy lực đương nhiên sẽ hạ thấp xuống, nhưng một pháo này đã tiêu hao tất cả các lực lượng, cho nên, đại khái cũng quá đủ rồi!

“Tích lực!”

Đám người Dược Thần Sơn thấy một màn như vậy, đều ngây ngốc.

Bình Luận (0)
Comment