Diệp Thiên Dật không ngờ rằng, những người quen đến Trận Chiến Chư Thiên lần này nhiều hơn hắn tưởng rất nhiều.
“Bây giờ mỗi đội cử một người ra bốc thăm, các lá thăm bốc được có đánh số từ một đến năm, mỗi số sẽ có tổng cộng ba mươi lá, những đội bốc được lá thăm giống nhau sẽ về cùng một tổ.”
Việc bốc thăm này đối với Diệp Thiên Dật bọn họ mà nói là rất quan trọng, một trăm năm mươi đội, mạnh yếu không đồng đều, những đội yếu thực tế cũng không ít, kể cả những người khi đó thăng cấp với Diệp Thiên Dật ở Bát Hoang, thăng cấp ở Bát Hoang tính cả Diệp Thiên Dật là có một trăm người, nếu có mấy đội có thể cũng tổ với bọn họ, vậy thì áp lực sẽ đỡ đi rất nhiều.
“Tiểu Anh Vũ, ngươi đi rút thăm đi.”
Diệp Thiên Dật xoa đầu Tiểu Anh Vũ.
“Dạ, dạ, được.”
Sau đó Tiểu Anh Vũ xoay người chạy đi.
Tin rằng tay Tiểu Anh Vũ sẽ rất may mắn.
“Ngươi nói xem, bọn họ chắc sẽ không giở trò với mấy lá thăm chứ?”
Thi Gia Nhất nói một câu.
Diệp Thiên Dật nói: “Chuyện này chắc không đáng đâu, bọn họ không thuộc loại bỉ ổi đến mức như vậy, chuyện này đồng nghĩa với gian dối, theo quy tắc còn không được nữa.”
Tịch Thiên Vũ gật đầu: “Nếu như giở trò với thăm thì đúng thật quá đáng.”
Tiểu Anh Vũ rất nhanh đã cầm một mảnh giấy chạy về.
“Chủ nhân papa.”
Tiểu Anh Vũ đưa mảnh giấy cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật không thích gặp Thiên Quỷ Môn nhất, sau đó là vài tông môn lợi hại khác.
Ngươi nói xem, nếu như đơn độc gặp phải thì Diệp Thiên Dật không sợ, nhưng nếu như rất nhiều người hợp lại cùng nhau, đều ở tổ của hắn, vậy thì đúng là rắc rối rồi.
“Số mấy?”
“Số một.”
Diệp Thiên Dật nói.
Sau đó hắn nhìn một lượt bốn phía xung quanh, thậm chí bốn bên có rất nhiều người của tổ vô thức nhìn về phía Diệp Thiên Dật bọn họ.
Hiển nhiên, những người nhìn sang chính là những người muốn nhắm vào Diệp Thiên Dật, bọn họ bây giờ rất muốn biết, Diệp Thiên Dật đang cầm số mấy.
“Được rồi! Bây giờ các vị đều đã bốc được thăm của mình rồi, bây giờ, mời đối chiếu thăm của các vị, theo thứ tự vào đấu trường từ một đến năm.”
Sự chú ý của mọi người đều nằm trên người Diệp Thiên Dật bọn họ, theo đó, Diệp Thiên Dật bọn họ đi về phía tổ một.
Nhiều người thất vọng hơn thì phải.
Bởi vì không cùng tổ với Diệp Thiên Dật.
“Hừ! Coi như ngươi may mắn.”
Kiếm Vô Thiên hừ một tiếng.
Hắn ở tổ ba.
Kể cả Thiên Quỷ Môn rất muốn được phân cùng một tổ với Diệp Thiên Dật cũng bị hụt rồi.
Quỷ Thiên Cừu nhìn Diệp Thiên Dật một cái rồi rời đi.
Bây giờ điều mà mọi người đều quan tâm là, ai cùng một tổ với Diệp Thiên Dật.
“Người của m Nguyệt Tông và Diệp Thiên Dật một tổ rồi.”
Giang Khuynh Nguyệt hơi trầm ngâm.
Vậy có lẽ tổ của Diệp Thiên Dật là mạnh nhất rồi.
“Vậy đúng là rắc rối lớn, quan hệ giữa Diệp Thiên Dật và m Nguyệt Tông khá phức tạp.” Giang Khuynh Nguyệt nói.
Trình độ của năm người m Nguyệt tông đó chắc chắn là ghê gớm rồi, có lẽ không phải là năm người giỏi nhất của m Nguyệt Tông ở Chúng Thâng Chi Vực, nhưng chắc chắn không tệ, chí ít cũng thuộc top đầu trong một trăm năm mươi đội dự thi lần này.
Nếu như có bọn họ dẫn đầu, đồng thời thêm vào vài đội khác nữa, thì việc đối phó với Diệp Thiên Dật bọn họ, đúng thật phiền phức rồi!
Nhưng ân oán giữa bọn họ, có lẽ m Nguyệt Tông bên đó sẽ dặn họ đối phó với Diệp Thiên Dật.
“Thú vị đấy, bổn tôn còn nghe được, mâu thuẫn giữa m Nguyệt Tông và Diệp Thiên Dật cũng rất lớn, đáng để xem đây!”
Mộc Thanh Trúc đứng cạnh Hàn Nhã Nhi, hững hờ nói, sau đó nàng nhìn phản ứng của Hàn Nhã Nhi.
Nàng chau mày.
Kì lạ thật, mối quan hệ giữa Hàn Nhã Nhi này và Diệp Thiên Dật tốt đến vậy sao?
“Nghe lệnh của ta, sau khi vào rồi, giải quyết Diệp Thiên Dật trước!”
Một cường giả của m Nguyệt Tông nói với năm người đó.
“Vâng!”
Diệp Thiên Dật bọn họ cũng đang chú ý đến.
“Người của m Nguyệt Tông, phiền phức rồi.”
Diệp Thiên Dật nhìn qua một lượt năm người của m Nguyệt tông đang đi đến, bọn họ cũng đang nhìn Diệp Thiên Dật, người đàn ông dẫn đầu còn cố ý khiêu khích Diệp Thiên Dật nữa.
Nhìn thấy m Nguyệt Tông, Diệp Thiên Dật nghĩ đến cô gái Tần Vô Tâm kia.
Bây giờ có lẽ nàng đang ở Thần Vực nhỉ?
“Diệp huynh, xem ra chúng ta rất có duyên.”
Diệp Minh đưa theo bốn người trong đội Tà Thần Điện cười lạnh, đi sang.
Không sai!
Diệp Minh của Tà Thần Điện được phân vào cùng tổ với Diệp Thiên Dật.
Đây có lẽ là hai đội khiến Diệp Thiên Dật vướng tay nhất.
Những đội khác, có Hạ Thất Điện, Thượng Thất Điện, Thượng Thất Điện còn có Thánh Kiếm Điện được phân về cùng bọn họ.
Thánh Kiếm Điện này và Hạ Thất Điện Linh Kiếm Điện có quan hệ với nhau.
Đúng như dự đoán…
“Tiểu Tam, sau khi vào cuộc chiến…”
Kiếm Nam Sơn nói với một người đàn ông của Thánh Kiếm Điện.
Lời của hắn còn chưa nói xong, Kiếm Tam Sí đã gật đầu: “Nam Sơn trưởng lão yên tâm, bổn thiếu hiểu ý của ngươi, Diệp Thiên Dật này cứ giao cho Thánh Kiếm Điện bọn ta.”
“Được!”
Kiếm Nam Sơn gật đầu hài lòng.
Hắn là trưởng lão của Linh Kiếm Điện, nhưng Kiếm Tam Sí này là người của Thánh Kiếm Điện, tuy vai vế hơn kém nhau rất nhiều, nhưng thân phận của Kiếm Tam Sí lại rất cao, một tiếng “bổn thiếu” cũng chẳng nhằm nhò gì.
“Hừ! Diệp Thiên Dật, ngươi còn muốn thăng cấp?”
Kiếm Nam Sơn nheo mắt.
Sau đó Kiếm Tam Sí đưa người của Thánh Kiếm Điện đi sang.
“Lần này tổ của Diệp Thiên Dật này có cái để xem rồi!”
Y Hạo Thiên đứng đó nói một câu.
Khi hắn nhìn thấy hai đội m Nguyệt Tông và Kiếm Tam Sí vào cùng với Diệp Thiên Dật là biết có thứ để xem rồi.
Kiếm Vô Thiên nhìn thấy cảnh này thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tuy hắn không được phân vào cùng tổ với Diệp Thiên Dật, nhưng Kiếm Tam Sí của Thánh Kiếm Điện lợi hại hơn nhiều lại một tổ với hắn, hắn chắc chắn cũng không dễ chịu gì, tin rằng ông nội hắn Kiếm Nam Sơn đã dặn dò rồi
“Được, bây giờ cũng đã đủ rồi, vậy mời các vị nhìn vào màn hình, từ số một bắt đầu tùy cơ chọn bản đồ thi đấu.”
Màn hình lớn, năm bản đồ bắt đầu xáo trộn, cuối cùng từ từ dừng lại ở… băng tuyết.
“Vận may không được tốt lắm, bản đồ băng tuyết địa bị chúng ta chọn phải rồi.”
Thứ bọn họ không muốn gặp phải nhất là bản đồ băng tuyết này, vừa nhìn qua một cái đã không có chỗ nấp, cho dù ngươi có muốn nấp cũng có nơi nào để nấp đâu? Rừng thì chí ít còn có nhiều cây, còn tuyết thì…
“Không sao, như nhau cả thôi, chú ý m Nguyệt Tông và Thánh Kiếm Điện, và cả Tà Thần Điện.”
“Tiểu Anh Vũ à, tay ngươi không may mắn nữa rồi.”
Thi Gia Nhất cười xoa đầu Tiểu Anh Vũ.
“Ò… Tiểu Anh Vũ sẽ đánh bọn họ nằm bò ra.”
Tiểu Anh Vũ chun mũi nói.
“Sau khi vào, có thể tránh việc chiến đấu thì cứ tránh.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Hiểu rồi.”
Bọn họ gật đầu.
Sau đó mấy bản đồ còn lại cũng đều được chọn xong.
“Vậy bây giờ ta tuyên bố, mười hai tiếng đồng hồ, thời gian chính thức bắt đầu, vào những địa hình có trên bản đồ, lập tức bắt đầu chiến đấu.”
Bọn họ lần lượt đi vào.