Diệp Thiên Dật là một Thần Tôn cảnh, đòn tấn công của hắn, đột nhiên đạt tới sức mạnh của Thần Quân cảnh, điều này khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Nhưng mà….
“Thật đáng tiếc, cho dù năng lực của bọn họ đã đạt tới Thần Quân cảnh, cho dù có cấm linh, bọn họ vẫn không thể làm tổn thương tới Thiên Thần cảnh, bọn họ chỉ lợi dụng khoảng thời gian này để giảm bớt thuộc tính của đám người đó, nhưng chẳng qua cũng chỉ là Thần Quân cảnh, không đủ.”
Trong mắt Diệp Thiên Dật lóe lên tia tức giận.
Đúng vậy, hắn tức giận thật rồi.
“Lá chắn đúng không?”
Lá chắn có tác dụng sao?
“Hoàn toàn không phải!”
Trong một môi trường ban đầu là băng giá và tuyết, ngươi có thế thấy bằng mắt thường, gió và tuyết rơi trong không khí tạo thành những tinh thể băng, nhưng sau khi những tinh thể này tiếp đất, toàn bộ mặt đất sẽ đóng băng.
Thuộc tính mạnh nhất của Diệp Thiên Dật là gì?
Không phải không gian, không phải tuyết, mà là băng.
Hơn nữa, băng là một loại sức mạnh có phạm vi, cùng với sức mạnh thuộc tính của Diệp Thiên Dật, với mức tăng như hiện nay, hiệu quả có thể đạt được là ngoài sức tưởng tượng.
Tạch tạch tạch——
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy, rất nhiều người đang dần bị đóng băng lại, con ngươi của bọn họ co giật kịch liệt.
Nếu có linh lực, bọn họ không sợ, bởi vì linh lực có thể phá tan băng giá này, nhưng mà hiện tại, bọn họ không có cách nào giải phóng linh lực, nếu bọn họ không có sức mạnh chống lại băng tuyết này, hậu quả của bọn họ chỉ có thể là…. Bị đào thải!
Wow——
Những cường giả bên ngoài nhìn thấy cảnh này đều trợn tròn mắt.
“Diệp Thiên Dật này, thuộc tính băng của hắn rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào vậy? Băng Vũ các hạ, ngươi thấy thế nào?”
Băng Vũ nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu nói: “Sức mạnh thuộc tính băng của hắn, đã vượt qua 90% các võ giả của Băng Thần Điện chúng ta rồi, thậm chí còn nhiều hơn thế nữa, chỉ riêng cường độ thuộc tính băng này, có thể chống lại hắn, sợ rằng chỉ một vài người trong Băng Thần điện, thật sự không thể ngờ được rằng, thuộc tính mạnh nhất của hắn lại là băng.”
“Đáng tiếc, thật sự đáng tiếc, cảnh giới của hắn quá yếu, đối mặt với quá nhiều cao thủ ở cảnh giới cao, nếu không thì với chiêu thức này hắn sẽ kết thúc trận chiến này ngay lập tức!”
“Tên tên nhóc này, nếu có thể trưởng thành thì chắc chắn sẽ không thể lường được, thật sự không thể lường được.”
“........”
Những cường giả đầy ngưỡng mộ.
Người của Chúng Thần Minh cũng được một phen thở phào nhẹ nhõm.
Hắn trưởng thành thế nào không quan trọng, quan trọng là, trong trận chiến kinh thiên động địa này, bọn hắn bắt buộc phải bị đào thải.
Băng này thật sự rất mạnh, thế nhưng…. nó không thể giải quyết được các vấn đề cơ bản!
“Cái gì!”
Đột nhiên đồng tử của bọn họ co rút dữ dội!
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Sức mạnh phòng thủ của lá chắn mạnh mẽ của Lưu Chí Nam dần đã bị nhuộm bởi băng giá.
“Cái này……”
Băng Vũ cũng được một phen sợ hãi.
Đằng sau tấm khiên, Lưu Chí Nam trừng to mắt nhìn tấm khiên bị nhuộm bởi băng giá của mình.
Diệp Thiên Dật bước tới, từ từ đưa tay lên, sau đó gõ nhẹ vào tấm khiên.
Tạch——
Toàn bộ sức mạnh và lá chắn vỡ tan.
Cái này mẹ nó?
“Ngươi nghĩ rằng có thể trốn ở phía sau được sao?”
Ánh mắt Diệp Thiên Dật ngưng lại, sau đó ném thanh kiếm lên trời, tay phải nắm lại tạo một lực lượng sấm sét, nổ tung Lưu Chí Nam.
“Tìm chết, ngươi cho rằng ta không dùng được linh lực là dễ bắt nạt sao, căn cứ tu vi Thiên Thần cảnh ngũ giai của ta, cũng không phải là ăn chay đâu.”
Lưu Chí Nam tức giận hét lên, sức mạnh từ cú đấm đó cũng ảnh hướng tới Diệp Thiên Dật.
Rầm——
Chỉ nghe thấy tiếng xương gãy vang lên, sau đó Lưu Chí Nam bay ra ngoài.
“Cái này…..”
Những người bên ngoài nhìn nhau, vẻ mặt đầy sửng sốt.
Cho dù không thể dùng linh lực, thể phách của Thiên Thần cảnh cũng thể bị Thần Quân cảnh làm tổn thương, cho dù hắn có mạnh lên nhiều như vậy cũng không đủ!
Thế nhưng tại vì sao, Diệp Thiên Dật lại có thể trực tiếp thổi bay hắn như thế này? Diệp Thiên Dật này, cho dù bây giờ có mạnh đến đâu, cũng chỉ là sức mạnh của Thần Quân cảnh, làm sao có thể làm tổn thương Thiên Thần cảnh.
Thi Gia Nhất, Tịch Thiên Vũ, Bạch Thiên Hạo và Tiểu Anh Vũ cũng thừa cơ xông vào đánh.
Thật đáng tiếc, sự chênh lệch về cảnh giới của bọn họ là quá lớn, tất nhiên có sự giúp đỡ của Tiểu Anh Vũ, nhưng….
Sau khi đánh bay Lưu Chí Nam, mục tiêu của Diệp Thiên Dật đã hướng về phía hắn, hoàn toàn không để ý đến những người khác, cũng không ai giúp Lưu Chí Nam, không cần thiết, ngoại trừ đồng đội của Lưu Chí Nam, ai sẽ giúp hắn chứ? Cho dù có là đồng đội của Lưu Chí Nam, bây giờ cũng đã bị bao vây, muốn giúp cũng rất khó khăn.
Sau đó những người đó chứng kiến Lưu Chí Nam bị đào thải.
Mọi người đều biết, phương diện khác thì không nói, thực lực cực đại này là có cấm chế! Một cường giả, không thể dùng sức mạnh linh lực, thật sự là quá đáng chết.
Cấm linh cuối cùng cũng đã qua!
Những người đó đểu tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Các vị, ra tay đi.”
Soạt——
Diệp Thiên Dật cùng bốn người kia tụ hợp lại cùng nhau.
“Còn có cách nào khác không?”
Thi Gia Nhất hỏi.
“Linh lực của ta không còn nhiều, cho dù có thể cấm linh bọn họ, nhưng cảnh giới đó rất lớn, không thể đào thải được nhiều người.”
“Hay là cùng nhau trốn đi?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu: “Hãy giống như trước đây, chiến đấu hết mình đi.”
“Được!”
Diệp Thiên Dật vốn dĩ không muốn sử dụng những đồ vật trong hệ thống, thế nhưng bây giờ, hắn bắt buộc phải dùng, khoảng cách quá lớn rồi!
“Thẻ linh cực vô hạn!”
“Cấm linh!”
“Cmn chứ! Lão tử lại bị cấm linh?”
“Không phải chứ…. cái quái gì vậy? Mẹ nó chứ!”
“Mẹ nó! Nếu không có tác dụng thì đánh mạnh lên, không dùng được linh lực thì không dùng được linh lực, dù sao cảnh giới chúng ta cũng ở chỗ này.”
“Vâng!”
Thời gian dần dần trôi qua….
Mười phút sau, hai mươi phút sau, nửa tiếng sau….
Bọn họ năm người, đã chiến đấu ở đây được nửa tiếng rồi!
Điều này đã khiến cho những người đứng ngoài bị sốc!
“Cái này…. đã nửa tiếng rồi, loại linh lực nào có thể cấm linh được trong nửa tiếng vậy?”
“Cái này có chút khoa trương rồi, nhưng nếu kéo dài hơn nữa Diệp Thiên Dật và những người khác sẽ thua mất.”
“Không sai, dù sao cảnh giới cũng chênh lệch quá nhiều, hơn nữa mặc dù đã bị cấm linh, nhưng nếu bọn họ muốn loại bỏ những người khác, cũng không dễ dàng như vậy.”
“Điều quan trọng nhất là, đệ tử của Yêu Hậu, không phải đã cạn kiệt linh lực sao?”
“.............”
Soạt——
Tất cả bọn họ đều di chuyển ra xa.
Phù——
Diệp Thiên Dật cùng bọn họ thở hổn hển, ít nhiều cũng có người bị thương.
“Chủ nhân papa…. Tiểu Anh Vũ…. mệt quá.”
Tiểu Anh Vũ đứng đó trông vô cùng mệt mỏi.
Nàng tăng hơn mười mấy lần toàn bộ thuộc tính cho đội viên, tiêu hao tinh lực rất lớn, đã nửa tiếng rồi, cho dù liên tục bổ sung tinh lực, nàng cũng không thể chịu được rồi.
Soạt——
Sau đó Diệp Thiên Dật cùng mấy người đó dần dần biến mất.
Sắc mặt đám người bên kia cũng ngày càng khó coi, họ cũng khó bị đánh bại.
Hơn mười mấy người bị đào thải.
“Diệp Thiên Dật, lần này, các ngươi còn chiến đấu như nào? Các vị, bọn họ đã không còn được tăng phúc nữa rồi, cho dù chúng ta bị cấm linh, nhưng họ chỉ là Thần Tôn cảnh, đánh cho họ bị đào thải đi!”
“Được!”
Những người đó xốc lại tinh thần chiến đấu, lao đến Diệp Thiên Dật và những người khác.