Không hiểu!
Thật sự là không hiểu được!
Tất cả mọi người đều cho rằng, chỗ lợi hại của Diệp Thiên Dật là bắt nguồn từ Linh khí, nhiều loại Linh khí khác nhau, có khả năng xảy ra ngay tại không gian trong giới chỉ, nhưng mà mỗi người bọn họ đều nhìn chằm chằm.
Thế nhưng, khi Diệp Thiên Dật lấy toàn bộ Linh khí xuống, vẫn như cũ không hiểu!
Bọn họ không hiểu vì sao Diệp Thiên Dật có thể thắng được, vẫn như cũ không hiểu.
Việc này làm trong nội tâm của những người trong Chúng Thần Minh vô cùng hốt hoảng.
Nếu như ngươi hiểu được năng lực của một người, như vậy tối thiểu ngươi sẽ biết được giới hạn của năng lực đó, có thể làm được cái gì, nhưng nếu ngươi ngay cả năng lực đó là gì mà cũng không biết, việc này không hợp lẽ thường chút nào.
Vì sao chứ?
Ngươi nói xem, mặc dù không thể giải thích, nhưng mà mỗi một trận Diệp Thiên Dật đều bị đối thủ áp đảo, họ không bị thương, vết thương cũng chỉ có trên người Diệp Thiên Dật, cái này không thì có gì, nhưng mà tại sao chính đối thủ lại là người chịu đau?
Nếu là dùng Huyễn thuật thì có thể hiểu được, nhưng pháp tắc và lĩnh vực chắc chắn không thể giải thích được, bởi vì pháp tắc và lĩnh vực giải phóng ra linh lực dao động là rất mạnh, nhưng cũng không chính xác hoàn toàn, bởi vì không có gì là tuyệt đối cả.
"Lão phu tuyên bố, trận này Diệp Thiên Dật thắng!"
Trường Thiên Tôn giả nói câu đó xong.
"Diệp ca thật lợi hại nha! Woaaa!"
Lý Bang đứng đó mặt đỏ bừng hô to.
"Thật sự là, quen biết Diệp Thiên Dật càng lâu, ngược lại ngươi sẽ cảm thấy càng không hiểu rõ được hắn." Thi Gia Nhất nói một câu.
"Đúng vậy."
Bạch Hàn Tuyết gật đầu.
Lúc này, Sử Khai Văn tỉnh lại.
Bản thân hắn không có bị thương, hắn ngất đi chỉ vì quá mức đau đớn, nỗi đau biến mất hắn cũng tỉnh lại.
Tỉnh lại, hắn nhìn xung quanh, thì biết mình đã thua.
Nhưng mà hắn không thể tiếp nhận!
"Diệp Thiên Dật!"
Sử Khai Văn đứng lên việc đầu tiên chính là chỉ tay vào Diệp Thiên Dật.
Sau đó Sử Khai Văn nhìn về phía Trường Thiên Tôn giả, nói: "Tiền bối, ta nghi ngờ Diệp Thiên Dật không giao toàn bộ Linh khí ra, ta thỉnh cầu giám định."
Thạch Thành đi nhanh tới: "Không sai, ta cũng thỉnh cầu giám định."
"Ồ? Đã thua còn không chịu nhận?"
Diệp Thiên Dật cười một tiếng.
Kỳ thật khi Sử Khai Văn nói ra câu này, trong đầu Trường Thiên Tôn giả cũng nghĩ như vậy, mặc kệ như thế nào, hắn cũng muốn biết, đến Diệp Thiên Dật có lén lút mang theo Linh khí hoặc một sức mạnh nào đó hay không.
Sử Khai Văn nói: "Ta không phải không chịu thua, chỉ là ta nghi ngờ, ta có tư cách nói ra nghi ngờ của mình, phải không?"
Đám cường giả Chúng Thần Minh cũng gật đầu: "Đương nhiên là được, tất cả mọi người đều có tư cách này, đã có người đưa ra nghi vấn, như vậy Chúng Thần Minh bọn ta đương nhiên làm sáng tỏ tất cả nghi vấn."
Hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật, nói: "Diệp tiểu huynh đệ, cho nên cần có sự phối hợp của ngươi."
Diệp Thiên Dật gật đầu; "Đương nhiên là không có vấn đề gì!"
"Mời đi theo ta."
Diệp Thiên Dật bị dẫn đi, bên ngoài lại nghị luận ầm ĩ.
"Các ngươi cảm thấy Diệp Thiên Dật có gian lận không?"
"Nhất định là gian lận, thực lực vi tôn, hắn rõ ràng bị chênh lệch về thực lực, nhưng kỳ lạ là hắn lại thắng hai trận, nếu có Linh khí thì có thể giải thích được, mà nguyên nhân lại không có cách nào giải thích được vậy nhất định là có chỗ không bình thường."
"Ừm, đúng vậy, thật sự rất khó tin, chúng ta ở góc nhìn của thượng đế căn bản là không thể nào hiểu được!Thạch thiếu gia, Sử thiếu gia, hai người đều đã đấu với Diệp Thiên Dật đến cùng tình huống như thế nào vậy? Vì sao cũng không dám đấu với hắn nữa?"
"Vì đau đớn!"
Thạch Thành đau khổ nói.
Sử Khai Văn gật đầu: "Không sai, vô cùng đau đớn, nỗi đau đó không cách nào tưởng tượng được, bây giờ nhớ tới còn có chút rùng mình, nói về sức mạnh, nói về cảnh giới, ta áp đảo hắn, trên thực tế đúng là áp đảo, Diệp Thiên Dật bị đả thương lần này đến lần khác, nhưng mà hắn giống như không cảm thấy đau, mà ta lại..."
Thạch Thành gật đầu liên tục: "Không sai, thật sự rất đau, ta không hiểu vì sao lại đau như thế."
"Kỳ lạ là ta phát hiện mình căn bản không có bị thương, cho nên mới đưa ra nghi vấn! Nghi vấn cảm giác đau đớn đó từ đâu mà có, mà các ngươi nói dị thường, ta thật sự không có cảm nhận được lực lượng dị thường nào, mà cảnh giới của ta và Diệp Thiên Dật chênh lệch lớn như vậy, nếu như không phải do Linh khí, lấy cảnh giới của hắn nếu có dị thường, ta làm sao có thể trúng chiêu được?"
Bọn họ trò chuyện một chút, mấy người Chúng Thần Minh đưa Diệp Thiên Dật đi liền bước ra.
"Các vị tiền bối, thế nào rồi?"
Kiếm Vô Thiên vội vàng hỏi.
Không ai ngờ rằng.
"Ừ, nghi vấn có thể giải trừ rồi, trên người Diệp tiểu huynh đệ không có mang bất kỳ Linh khí nào, không có bất kỳ lực lượng đặc thù gì, thậm chí ngay cả quần áo của hắn cũng đã được kiểm tra qua."
"Cái gì?"
Đáp án này khiến bọn họ không thể nào chấp nhận.
Sử Khai Văn âm thầm nắm chặt nắm đấm.
Không có khả năng! Không có khả năng đó được!
"Diệp thiếu, ta muốn biết ngươi đến cùng là đã làm như thế khiến ta đau đớn như vậy? Mà lại không có bất kỳ vết thương nào! Không biết ngươi có thể nói một chút hay không."
Sử Khai Văn hỏi Diệp Thiên Dật.
"Không thể."
Diệp Thiên Dật nói xong liền bước ra ngoài.
Đám người cảm thấy Diệp Thiên Dật như vậy cũng không có gì, sức mạnh thuộc về mình hắn không muốn nói với người khác, đó cũng là điều hiển nhiên.
"Trên đời này năng lực chưa biết nhiều lắm, nhưng mà chân tướng lại thường cũng có một cách giải thích đơn giản đến không cách nào tưởng tượng được." Thần Đế đứng dậy thản nhiên nói.
Đạo lý chính là như vậy, nhưng mà điều không biết đó làm cho người ta rất khó chịu.
Mà hai trận đấu này Diệp Thiên Dật cũng đạt được rất nhiều thứ!
Hắn biết thực lực của mình chênh lệch với đối thủ rất nhiều.
Cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa!
Nói tới Thần Tôn cảnh của hắn, không cần sử dụng Lực Lượng Pháp Tắc và Tà Đế quyết, hắn cũng có thể đấu Thần Quân cảnh, nhưng nếu là Thiên Thần cảnh, thì lại rất khó! Trừ phi giải phóng Tà Đế quyết.
Trước đó Diệp Thiên Dật vượt qua hai đại cảnh giới, phá vỡ kỷ lục, vì sao hắn có thể làm được? Đó là do lúc đó Diệp Thiên Dật mở ra hệ thống, hệ thống cuồng bạo, gia tăng thuộc tính lên mấy lần.
Mà bây giờ, hắn gần như không cần hệ thống cũng có thể đạt tới kỷ lục trước đó, hơn nữa còn là ở cảnh giới càng cao hơn, sức mạnh của hắn đã gia tăng vượt bậc, công lao lớn nhất thuộc về sức mạnh thể phách của hắn.
Hiện tại, Diệp Thiên Dật đang ở Thần Tôn cảnh tam giai, nhưng mà Thể phách là Thần Tôn cảnh thập giai, theo cách nói khác, thì hiện tại Diệp Thiên Dật chính là Thần Tôn cảnh thập giai.
Đánh xong một trận này, rất nhanh liền thăng hai mươi lăm cấp đến trận chiến cấp năm mươi.
Một trận này, Diệp Thiên Dật vẫn như cũ thể hiện không khác lắm so với một trận trước đó, thực lực đối thủ của hắn không kém nhiều lắm với Sử Khai Văn.
"Không phải lại nữa chứ?"
Đám người cau mày nhìn sàn đấu. Ở đó, Diệp Thiên Dật cầm kiếm đuổi theo Trương Mãnh, Trương Mãnh thì bỏ chạy, đến nỗi kiếm trong tay cũng rơi xuống.
"Đừng đuổi theo đừng đuổi theo nữa, lại đuổi nữa ta sẽ ngất xỉu đó."
"Vậy ngươi còn không chịu nhận thua?"
Diệp Thiên Dật dùng Không Gian Khiêu Dược đi đến trước mặt hắn, đấm hắn một cú.
Sau đó Trương Mãnh phản ứng thế nào?
Không phải ra đòn với Diệp Thiên Dật, mà là xoay người một cái, dùng mông của mình đỡ đòn đánh của Diệp Thiên Dật.
Theo suy nghĩ của hắn, trên mông có nhiều thịt, sẽ không đau lắm.
Sau đó.... Hắn bị loại.