Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1606 - Chương 1601: Diệp Thiên Dật Sống Sót Trở Ra Rồi!

Chương 1601: Diệp Thiên Dật sống sót trở ra rồi!
Chương 1601: Diệp Thiên Dật sống sót trở ra rồi!

Cứ lần lượt như thế, bốn loại cảm xúc của Tu La Tâm Pháp, Diệp Thiên Dật đều đã sử dụng qua!

Nguy hiểm!

Lúc mới bắt đầu thật sự nguy hiểm và đáng sợ!

Thậm chí lúc sử dụng tuyệt vọng, Diệp Thiên Dật thực sự muốn tự sát, lúc đó hắn đã không còn quan tâm mình mạnh cỡ nào nữa rồi, hắn chỉ muốn có một người, giết chết hắn, sau đó cùng hắn “lên đường”!

Đoạn Tình, bây giờ Diệp Thiên Dật càng nghĩ lại càng thấy sợ hãi!

Không còn tình cảm gì nữa, lúc đó hắn cảm thấy tình cảm đối với mấy cô gái kia đều biến mất hết!

Dứt khoát, qua bảy ngày không ngừng khám phá, bây giờ Diệp Thiên Dật đã dần dần nắm bắt được một chút rồi, ít nhất Diệp Thiên Dật cảm thấy, bình thường nếu Diệp Thiên Dật phóng thích, sẽ không bị những cảm xúc này ép buộc khống chế một cách triệt để nữa!

Việc thường xuyên dùng đúng là có tác dụng.

Còn về ba võ kỹ của Tu La, Diệp Thiên Dật thậm chí còn chưa từng nhìn qua!

Hắn tuyệt đối không thể dùng!

Có hệ thống ở đây, nếu như gặp phải chuyện gì nguy hiểm, cùng lắm thì dùng đồ trong hệ thống, Tam Đại Tu La Kỹ của Tu La này vẫn là không nên dùng.

“Phù-----”

Diệp Thiên Dật thở phào một hơi.

“Chắc là qua thêm bảy ngày nữa rồi nhỉ? Nên ra ngoài thôi.”

Diệp Thiên Dật nhìn về phía sau.

……

Diệp Thiên Dật vào Chúng Thần Ma Địa đã mười năm ngày rồi!

Nửa tháng, Diệp Thiên Dật đã ở trong Chúng Thần Ma Địa này nửa tháng rồi!

Bốn người sống sót mà ra khỏi đây lúc trước, nhiều nhất là bảy ngày đã ra ngoài rồi, hắn lại ở tận nửa tháng!

Cho nên, trong mắt rất nhiều người, khả năng Diệp Thiên Dần còn sống gần như là không còn.

“Ôi, xem ra tên tên nhóc này thật sự là lành ít dữ nhiều rồi.”

Y Hạo Thiên thở dài.

“Đáng tiếc quá, thật quá quá đáng tiếc rồi.”

Y Hạo Quân lắc lắc đầu.

Hắn thật sự cảm thấy rất đáng tiếc, nếu như hắn còn sống, thì tương lai nhất định sẽ có chỗ đứng trên đại lục này.

Thật sự là quá đáng tiếc.

Nhất là nghĩ đến, Diệp Thiên Dật này có nhiều hồng nhan tri kỷ như thế, nếu như hắn gặp chuyện bất trắc, thì đáng tiếc lắm.

Quan trọng là, đã nửa tháng rồi.

Mà những người căm thù Diệp Thiên Dật thì vui mừng không thôi, thậm chí còn mở tiệc ăn mừng đến mấy lần.

“Tên Diệp Thiên Dật này, ngông cuồng tự cao tự đại, cuối cùng thì sao? Chết ở một nơi như thế này, trách ai đây? Chỉ có thể trách bản thân hắn, ai bảo hắn khoe khoang khoác lác? Không có năng lực thì đừng vào đó ra vẻ ta đây, còn đi Chúng Thần Ma Địa? Nực cười.”

Tần Hạo cùng mấy kẻ khác ngồi đó vừa cười vừa uống rượu.

“Tần thiếu có thù gì với tên Diệp Thiên Dật này sao?”

“Có thù, chẳng qua thù bây giờ không còn nữa, dẫu sao người ta cũng chết rồi, không phải sao?” Tần Hạo đáp.

“Ha ha ha, nói cũng đúng, đáng tiếc, mấy hồng nhan tri kỷ kia của hắn, ai cũng đẹp như tiên vậy, mẹ nó! Thật là mẹ nó xúi quẩy, lão tử mà là hắn, chỉ mong sao có thể yên ổn sống qua ngày, gái thì có nhiều như thế, lại còn cực phẩm, cảnh giới, thực lực ngược lại chẳng còn quan trọng, từ từ thăng cấp cũng được, hà tất phải đi Chúng Thần Ma Địa cơ chứ?

“Cho nên mới nói, hắn chính là một thằng ngu!”

“.....”

Mấy cô gái của Diệp Thiên Dật nửa tháng này cũng chẳng làm được việc gì khác, trên cơ bản là an ủi lẫn nhau, ta an ủi ngươi, ngươi an ủi ta, ngoại trừ việc này, các nàng còn có thể làm gì đây?

Ngấm ngầm mắng chết Diệp Thiên Dật.

Yêu Hậu ở trên Yêu Tâm Phong cũng rất quan tâm chuyện ở bên này.

“Sư Tôn, nửa tháng rồi…”

Giang Khuynh Nguyệt rót cho nàng một chén trà.

“Đợi.”

Yêu Hậu vẫn là câu nói cũ.

Nàng luôn tin, trong cái tầm nhìn mà nàng tự cho là hạn hẹp của mình, Diệp Thiên Dật là hậu bối đặc biệt nhất!

Yêu Hậu tin Diệp Thiên Dật, nếu như nàng có thể ra khỏi nơi đó, nơi đó cũng không phải là một nơi xem cảnh giới, cho nên, tại sao Diệp Thiên Dật lại không thể?

Trời tối rồi.

Xoạt----------

Lúc này, ở một chỗ nào đó Cửu Thiên Thí Luyện Hải có một tia sáng lóe lên, tia sáng này ngay lập tức thu hút sự chú ý của những người ở đây!

Diệp Thiên Dật xuất hiện ở nơi đó!

Ở nơi đó, mấy vị cường giả trông coi Cửu Thiên Thí Luyện Hải nhìn Diệp Thiên Dật, lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng được.

“Diệp Thiên Dật!?”

Diệp Thiên Dật hít thở hít thở.

Không khí bên ngoài vẫn xịn hơn.

“Chào các vị Tiền bối!”

Diệp Thiên Dật chắp tay chào.

Bọn họ nhìn nhau một hồi.

“Ngươi làm tốt lắm.”

Một vị cường giả nhịn không được mà cảm thán một tiếng.

Sau đó một vị cường giả khác lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Diệp Thiên Dật.

“Trong tấm lệnh bài này có sức mạnh và trận pháp riêng, có thể đi lại giữa Thượng Vực và Hạ Vực năm lần, đưa sức mạnh của người vào trong rồi thì chỉ ngươi mới có thể sử dụng, sau khi dùng hết thì đến đây lấy tiếp.”

“Cảm ơn!”

Hắn chỉ vào một vị trí rồi nói: “Vào trong đó thì có thể chọn đến một vài địa điểm ở Thượng Vực, ngươi tự chọn đi.”

Sau đó Diệp Thiên Dật rời đi!

“Cái gì!?”

Việc Diệp Thiên Dật sống sót trở ra cũng lan truyền rất nhanh!

“Sao có thể! Sao có thể chứ!”

Tần Hạo nghiến răng nghiến lợi, không dám tin!

Hắn còn sống? Hắn vẫn còn sống?

Tại sao?

Tại sao chứ?

Tên Diệp Thiên Dật này, hắn thật sự sống dai như vậy sao? Thật sự là nguy hiểm nào cũng không thể lấy đi tính mạng của hắn sao?

“Cái gì? Tốt quá rồi! Tốt quá rồi!”

Y Hạo Thiên biết được tin tức này, hắn vui vẻ bật cười!

“Diệp Thiên Dật ra ngoài rồi?”

Y Nhân Tuyết hỏi.

“Đúng! Vừa mới ra rồi! Quả nhiên, tên nhóc này có phong thái của Tiên Nhân, lợi hại! Được lắm!”

Y Họa Thiên hài lòng gật gật đầu.

Diệp Thiên Dật vừa đi về hướng đó, vừa gửi tin nhắn vào nhóm.

“Hỡi các cô gái, ta ra ngoài rồi đây!”

Lúc tin nhắn của Diệp Thiên Dật được gửi đi, cả nhóm chát nổ tung.

“Diệp Thiên Dật khốn nạn! Ngươi đi chết đi!”

“Cút! Ngươi có thể đừng đột nhiên xuất hiện như thế được không? Cút!”

“Phiền vãi, nhìn thấy ngươi là tức, mau cút cút cút!”

“......”

Ngay lập tức một nhóm các cô gái mắng Diệp Thiên Dật tơi tả.

Diệp Thiên Dật cười.

Ngược lại như vậy, Diệp Thiên Dật càng thấy ấm áp.

“Xin lỗi mà, ta cũng không ngờ mất tận nửa tháng, nhưng các ngươi cũng phải tin ta, ta làm sao mà dễ xảy ra chuyện như thế được, đúng không nào?”

“Cút!”

Diệp Thiên Dật nhún nhún vai.

“Được rồi, xin lỗi các ngươi, ta đi Thượng Vực đã, đến lúc đó lại nói tiếp.”

Yêu Tâm Phong.

Giang Khuynh Nguyệt cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Sư Tôn, hắn quả nhiên vẫn ra ngoài được.”

Yêu Hậu nhấp một ngụm trà.

“Xem ra, hắn lại mạnh hơn rồi.”

“Chỉ là không biết....”

Yêu Hậu đang lo lắng một số chuyện.

Tu La đó, nàng cũng gặp qua rồi, cũng nói một số chuyện.

Mặc dù không nói chuyện nhiều, nhưng sau khi nàng ra ngoài đã cố ý điều tra một chút, nàng mới phát giác được sự đáng sợ trong đó.

Mà Diệp Thiên Dật này….

Thực ra nàng hơi lo lắng về sức mạnh mà Diệp Thiên Dật có được!

Nếu như hắn thực sự có được sức mạnh đó, đối với Yêu Hậu mà nói, không hẳn là chuyện tốt!

Khi tin tức này được truyền ra, tòa bộ đại lục không còn yên tĩnh như trước nữa.

Diệp Thiên Dật đã đến nơi để đi Thượng Vực.

Bình Luận (0)
Comment