Không Huyễn Thạch là vật gì?
Trong mắt bọn họ, đây chính là vật chỉ có trong truyền thuyết.
Đúng vậy!
Trên đại lục này, có thể vẫn còn tồn tại Không Huyễn Thạch, vật này có lẽ cũng chỉ có ở những thế lực truyền thừa vạn năm. Nhưng trong mắt của bọn họ, Không Huyễn Thạch hoặc những thứ tương tự như vậy thì đều chỉ có trong truyền thuyết thôi.
Trong Chú Lôi Yêu Vực, thực lực của Tà Thiên tông có thể được xếp thứ 3. Tông môn của Yêu tộc hay Nhân tộc đều giống nhau. Linh môn, Tiên môn, Hoàng môn, thế lực Đế cấp, Thần cấp, đương nhiên còn có cả những thế lực phía trên Thần cấp. Tà Thiên tông đại khái thuộc về Hoàng cấp thế lực, cũng không phải yếu, hơn nữa còn là Hoàng môn của Chúng Thần Chi Vực.
Vài cường giả nhìn thấy Tô Mị Nhi và Mộc Linh Nhi đi về phía núi Tà Vương. Ngọn núi này cũng không lớn lắm, cao khoảng 4 - 500 mét.
"Bát trưởng lão, hai người này nhìn có vẻ không hề đơn giản."
Một lão giả nhìn về phía một người khác nói.
"Vô nghĩa, tất nhiên là không đơn giản rồi. 2 nữ tử, 1 lớn 1 nhỏ, tuy rằng nữ tử nói chuyện kia mang mạng che mặt nhưng cũng có thể thấy được nàng tuyệt đối bất phàm. Mà cô bé kia, tuổi còn nhỏ mà đã yêu nghiệt như thế, hơn nữa, ngươi không cảm nhận được khí tức trên người của cô bé kia sao?”
"Cảm nhận được, không phải Nhân tộc, không phải Yêu tộc cũng không phải là Ma tộc nhưng nàng lại làm cho lão phu cảm thấy đặc biệt thoải mái. "
"Không sai! Cô bé kia tuyệt đối cũng không đơn giản. Đánh cược không? Trên núi Tà Vương này, ở phía trên 2 người này còn có 1 người nữa, 2 người này đến đây để thay người kia làm việc. "
Tên lão giả kia hơi do dự: “Ý của ngươi là đỉnh cấp cường giả?”
"Tuyệt đối chính xác, ngươi không cảm thấy, có 2 vị thủ hạ tuỳ tiện lấy ra Không Huyễn Thạch chỉ để trao đổi quyền sử dụng núi Tà Vương này là hết sức kỳ quái sao?”
"Đương nhiên kỳ quái, có 2 khả năng, 1 là người kia cố ý cho chúng ta Không Huyễn Thạch, tuy rằng chỉ có 1 chút nhưng mà hắn đang cảnh báo chúng ta không nên quấy rầy. Còn 2 là trong tay hắn, có lẽ Không Huyễn Thạch là vật có giá trị thấp nhất!”
Bọn họ hít vào một ngụm khí lạnh.
"Mặc kệ như thế nào,trước tiên cứ xem chừng, báo tin tức này cho tông chủ. Chỉ là lão phu thấy rất kỳ quái, đại lục to lớn như thế, tại sao bọn họ lại chọn ngọn núi phụ cận Tà Thiên tông? Chỉ là một ngọn núi nhỏ thôi mà, bọn họ tuỳ tiện là có thể tìm thấy được, đến cùng là do nguyên nhân gì đây?”
….
Trên núi, Diệp Thiên Dật khá hài lòng.
Ở đây, luôn có người quét dọn mỗi ngày nên rất sạch sẽ.
Tô Mị Nhi và Mộc Linh Nhi đi tới.
"Chúng ta nên làm gì?”
Diệp Thiên Dật nói: “Như thế này đi, ngươi hỗ trợ mở kết giới để cho linh lực thiên địa không thoát ra ngoài được. "
"Ngươi không làm được sao?”
Diệp Thiên Dật không phải là không làm được, nhưng bây giờ hắn đang không có bất kỳ tu vi nào.
"Bảo ngươi làm gì thì cứ làm đi, lằng nhằng!”
"Ta chính là muốn ngươi giáo huấn nhân gia. "
Tô Mị Nhi nhoẻn miệng cười.
Tiếp đó, nàng mở ra một cái kết giới.
"Đại ca ca, Linh nhi phải làm gì?”
Diệp Thiên Dật vuốt đầu nhỏ của nàng và nói: “Ngươi đi điêu khắc lấy một bảng tên, lấy tên là… Tạo Hoá phong. Tiếp đó, đặt ở dưới núi và trên núi để cho những người đến đây biết tên của ngọn núi này. "
"Vâng!”
Mộc Linh Nhi chạy đi.
Diệp Thiên Dật đi về phía sau ngọn núi.
Ngọn núi này tuy không lớn nhưng mà cũng không tồi, phòng ở còn không ít.
Một lát sau, đang mở kết giới, Tô Mị Nhi hoảng sợ.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Đột nhiên, nàng cảm thấy mức độ linh lực của thiên địa ở ngọn núi này nhanh chóng tăng lên gấp trăm lần.
Nói thật, nàng chưa từng gặp loại trình độ linh lực thiên địa nhiều như thế này ở bất cứ đâu cả.
"Ngươi làm cái gì vậy?”
Nàng nhìn thấy Diệp Thiên Dật đi tới.
"Không có gì, chỉ là đặt một vài linh vật thiên địa ở sau núi thôi, làm tăng thêm linh lực thiên địa cho nơi này. Đến lúc đó, những người đi lên mới càng tin tưởng một chút!”
Sau đó, Diệp Thiên Dật tay không lấy ra vài cọng linh vật thiên địa Thần Hư cấp ném vào sân bên cạnh để bọn họ mọc ra.
Tuy rằng không có tu vi nhưng đôi tay của Diệp Thiên Dật có thể vô hiệu hoá linh lực nên có thể phòng ngự được lực lượng cường đại của những linh vật thiên địa này.
"Trừ phi ngươi lấy ra những linh vật thiên địa cấp Thánh Diệt đếm không hết, nếu không thì không có khả năng."
Diệp Thiên Dật cười: “Vậy thì ta thực sự còn có. "
Tô Mị Nhi nhìn Diệp Thiên Dật.
Thật sự không biết nên nói cái gì nữa? Diệp Thiên Dật… Cảnh giới của hắn tăng quá nhanh, Thần Quân cảnh thập giai.
Không đúng!
Như thế nào mà bây giờ không còn cảm giác được tu vi của hắn nữa?
Mà Diệp Thiên Dật làm thế nào mà để cho linh lực thiên địa ở đây đề thăng lên nhiều như vậy?
Đừng quên, Diệp Thiên Dật thế nhưng là đã từng dọn đi không biết bao nhiêu linh vật thiên địa của đại lục Ma Thần đó. Một phần, lưu tại bên trong tiểu thế giới của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, còn một phần thì để ở tiểu thế giới bên trong túi không gian vô hạn của mình, vì Diệp Thiên Dật cho rằng sẽ có lúc mình cần đến nó.
Mà Diệp Thiên Dật chỉ đặt túi không gian vô hạn ở hậu viện. Tiếp đó mở một lỗ hổng để cho những linh lực thiên địa bên trong đó thoát ra, lại thêm ngọn núi này cũng không quá lớn, linh lực đã bị Tô Mị Nhi phong toả vào bên trong kết giới, cho nên linh lực thiên địa tự nhiên là vô cùng hùng hậu.
"Tiếp theo làm gì?”
Tô Mị Nhi hỏi Diệp Thiên Dật.
"Bây giờ?”
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên. Tiếp đó, hắn lấy ra một bộ đồ trắng mặc vào.
"Thế nào?”
"Nhìn cũng được."
Chủ yếu là Diệp Thiên Dật quá đẹp trai. Người khác nhìn thấy Diệp Thiên Dật theo bản năng sẽ nghĩ hắn không giống người thường.
"Người chị em kia của ngươi ở đâu?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Ừm, tới rồi. "
Dưới núi, một cô gái đang bước lên.
Diệp Thiên Dật hít vào một ngụm khí lạnh.
Quả thực, cô em Yêu tộc này vô cùng đẹp.
Nàng và Tô Mị Nhi đều có khí chất giống nhau, có lẽ là người của Ma Hồ tộc đều có dáng vẻ gợi cảm, vũ mị.
"Giới thiệu với ngươi, đây là Tô Thuỷ Nhi, chị em tốt của ta."
Đôi mắt đẹp của Tô Thuỷ Nhi nhìn Diệp Thiên Dật.
"Tô Mị Nhi, anh chàng đẹp trai như vậy, sao ngươi dám độc chiếm một mình?”
Tô Thuỷ Nhi đánh giá Diệp Thiên Dật từ dưới lên trên.
"Không phải gọi ngươi tới rồi sao? Như thế nào lại độc chiếm chứ?”
Diệp Thiên Dật: “…."
"Khụ khụ, Diệp Thiên Dật. "
Diệp Thiên Dật đưa tay ra.
Nàng bắt lấy tay của Diệp Thiên Dật.
"Nghe nói ngươi có cách giúp Ma Hồ tộc?”
Tô Thuỷ Nhi hỏi.
"Đúng vậy, trước hết, Tô Mị Nhi sẽ nói cho ngươi kế hoạch của ta, sau đó ta sẽ nói cho ngươi bước tiếp theo nên làm gì?”
"Có hiệu quả sao?”
Đôi mắt đẹp của Tô Thuỷ Nhi nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
"Ta cảm thấy có thể thực hiện được. "
"Kế hoạch này quá yếu, hơn nữa, ngươi không khỏi xem những người kia quá ngu ngốc rồi. "
Tô Thuỷ Nhi cảm thấy kế hoạch này không có một chút tính khả thi nào. Đây chắc chắn là 1 kế hoạch viển vông, không thực hiện được.