Sau khi nghe được câu trả lời của Mộ Thiên Tuyết, hai mắt Diệp Thiên Dật đột nhiên sáng lên.
Thật sự có ư!
Nói thật thì đây là manh mối duy nhất, cũng là cách duy nhất để thu hẹp phạm vi, tiết kiệm thời gian!
Tinh Thần Chi Hải rất rộng lớn, là một nơi rất thần kỳ!
Ngươi có thể coi Tinh Thần Chi Hải giống như đế quốc của nhân tộc vậy. Ở nơi này, rắc rối phức tạp, nhiều loại yêu thú, đến cả Thái Cổ Thần Vương cảnh thậm chí là Yêu Thần trên Bán Thần cũng có. Chủ yếu nhất là số lượng lớn Yêu Thần trong Tinh Thần Chi Hải đều không hóa thành hình người!
Yêu thú có hóa hành hình người hay không hóa thành hình người, điều này hoàn toàn phụ thuộc vào sự lựa chọn của bản thân bọn họ!
Hóa thành hình người, sức chiến đấu giảm mạnh!
Chủ yếu là bản thể thì hơi lớn thôi!
Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi: “Có những nơi nào vậy?”
Theo như những gì Mộc Linh Nhi nói, nàng và chị gái đã sống ở đó lâu ơi là lâu, vô cùng lâu luôn. Nàng cũng không biết thế nào là lâu, bởi vì nàng không có quan niệm về thời gian, nàng trước giờ chưa từng rời khỏi nơi đó, nhưng nàng nói rằng lâu ơi là lâu.
Diệp Thiên Dật cũng biết, Mộc Linh Nhi không phải một cô nhóc bình thường, nàng nói là rất lâu, vậy có nghĩa là thực sự rất lâu.
Mộ Thiên Tuyết nói: “Ở Tinh Thần Chi Hải có một vài nơi khác đặc biệt, những nơi này thuộc về những vùng đất đã tồn tại từ rất lâu đời. Nghe nói Tinh Thần Chi Hải là nơi đã xảy ra một cuộc chiến tranh có quy mô vô cùng lớn ở thời đại Chúng Thần, từng trải qua thời gian mười mấy gần hai mươi vạn năm mới dần dần hình thành nên Tinh Thần Chi Hải.”
Mộ Thiên Tuyết dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: “Ở trong Tinh Thần Chi Hải có những cơ duyên và linh vật thiên địa mà cả đại lục này gần như không bì được, cho nên bất kể là yêu tộc hay là nhân tộc, thường xuyên sẽ có một số người liều lĩnh bằng cả tính mạng của mình để đi đến những nơi đó ở Tinh Thần Chi Hải để tìm kiếm cơ duyên.”
“Vậy chẳng phải những yêu thú trong Tinh Thần Chi Hải kia vui mừng khôn xiết sao? Sống trong Tinh Thần Chi Hải, bất cứ lúc nào cũng có cơ hội gặp được cơ duyên.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Không! Ngươi đến Tinh Thần Chi Hải là biết, cho dù là bọn họ, bọn họ cũng biết chút chút rằng nơi nào không thể tới, nơi nào nguy hiểm hơn, phần lớn những cường giả mẽ đều chỉ trông coi một vài nơi, bọn họ không dám đi đến nơi càng đáng sợ hơn để thám hiểm đâu.”
“Nơi càng đáng sợ hơn?”
“Đúng vậy, nơi càng đáng sợ hơn này có khả năng là nơi mà ngươi đang tìm kiếm. Bởi vì nơi đây là di tích của cuộc chiến mười mấy vạn năm trước, ở nơi đó tồn tại rất nhiều thần hồn. Thậm chí có khả năng khi còn sống họ đều là Thần Chí Cao, cho nên ngay cả linh hồn của bọn họ cũng đủ để một số cường giả sống ở đó phải đau đầu. Quan trong nhất là, ở Tinh Thần Chi Hải ngoài những thứ đã xảy ra rồi thì vẫn còn rất nhiều đại trận cực kì đáng sợ từ thời đại Chúng Thần để lại.”
Diệp Thiên Dật xoa cằm.
“Những đại trận đó mới là thứ nguy hiểm đáng sợ nhất của Tinh Thần Chi Hải, cảnh giới có cao hơn đi chăng nữa, một khi xui xẻo hay là không cẩn thận một chút thôi là rơi vào đại trận bị kích hoạt, vậy thì chỉ có Thần Chí Cao mới có khả năng thoát thân, cũng bởi vì như vậy mà với một số nơi, bọn họ biết rằng bên trong có rất nhiều linh vật thiên địa nhưng không dám tùy tiện bước vào.”
Mộ Thiên Tuyết nói.
“Hóa ra là như vậy! Vậy có những nơi nào? Ví dụ cụ thể một vị trí đi.”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Toàn bộ vùng đất từ Tinh Thần Chi Hải xuyên qua Lạc Thần Uyên, hầu như là nơi chưa từng được khám phá, bằng khoảng một mười của Tinh Thần Chi Hải, cũng là nơi sâu nhất. Nhiều năm như vậy, một vài người liên tục thử vượt qua Lạc Thần Uyên để đến nơi sâu nhất của Tinh Thần Chi Hải khám phá, hầu hết đều đã chết ở trong đó, ngươi vẫn muốn đi ư?”
Diệp Thiên Dật hơi suy tư.
“Hóa ra là như vậy, vậy thì ta biết sơ sơ rồi.”
Hiển nhiên là vùng đất sau khi đi vượt qua Lạc Thần Uyên, nơi sâu nhất cũng là nơi mà Mộc Linh Nhi đã từng sinh sống, hoặc phải nói là một khu vực trong vùng đất đó!
Rất nhiều năm về trước, có một đội ngũ cường giả nhân tộc đến thám hiểm nơi sâu nhất của Tinh Thần Chi Hải, vô tình thám hiểm đến nơi ở của Mộc Linh Nhi và chị gái.
Hẳn là như vậy.
“Lạc Thần Uyên? Chị ơi chị ơi, đó có phải là một vực sâu rất lớn không?”
Mộc Linh Nhi kích động hỏi.
Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Thiên Tuyết nhìn Mộc Linh Nhi qua màn hình, sau đó gật đầu: “Đúng vậy.”
“Anh ơi anh ơi.” Mộc Linh Nhi kích động kéo Diệp Thiên Dật nói: “Linh Nhi nhớ lúc chạy ra ngoài phải vượt qua một vực sâu đen ngòm rộng ơi là rộng.”
Vậy Diệp Thiên Dật càng chắc chắn nó thực sự là nơi sâu nhất của Tinh Thần Chi Hải.
Diệp Thiên Dật gật đầu, sau đó hỏi Thần tiên tỷ tỷ: “Tại sao lại có rất ít người đến chỗ đó? Là bởi vì bên trong có nhiều trận pháp hay là Lạc Thần Uyên kia còn có thứ gì khác?”
Mộ Thiên Tuyết nói: “Ừm, đều có cả. Nguyên nhân lớn nhất là nơi sâu nhất trong Tinh Thần Chi Hải có độc! Hơn nữa độc tính mạnh một cách khó hiểu.”
“Yêu thú ư?”
“Không, là trong không khí có độc. Nguyên nhân cụ thể thì đến bây giờ vẫn không biết được, cho nên muốn đến nơi đó, ít nhất phải chuẩn bị phòng độc thật kĩ càng.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Với ta mà nói cái này lại dễ dàng quá.”
“Không, không hề dễ dàng như vậy đâu. Độc ở nơi đó mạnh đến mức vượt qua cả sức tưởng tượng của ngươi, ngoài ra còn có đủ loại nguy hiểm, nếu ngươi muốn qua đó thì nhớ phải hết sức cẩn thận!”
Mộ Thiên Tuyết nhắc nhở.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Được rồi, bên trong có yêu thú gì không?”
Mộ Thiên Tuyết nói: “Không nhiều, có lẽ ở trong nơi sâu nhất của Tinh Thần Chi Hải, ngươi hẳn sẽ không thấy được yêu thú, nhưng một khi đã nhìn thấy thì chắc chắn đó là loại vô cùng đáng sợ.
“Được rồi, ta đã biết sơ sơ rồi, cảm ơn Thần tiên tỷ tỷ.”
“Cẩn thận đó.”
Mộ thiên Tuyết có lòng tin với Diệp Thiên Dật, nhưng quả thực nơi đó quá nguy hiểm!
“Ta biết rồi!”
Sau đó Diệp Thiên Dật cúp máy.
Cũng biết được sơ sơ điểm đến rồi, sau đó đến nơi này vừa phải cẩn thận vừa phải tìm vị trí cụ thể nơi ở trước đây của Mộc Linh Nhi.
Nếu như là nguy hiểm thì theo những gì mà Mộ Thiên Tuyết đã nói, Diệp Thiên Dật cũng biết sơ sơ rồi…
Độc! Trận pháp! Rồi đến yêu thú cường đại!
Ngoài mấy thứ đó ra, Diệp Thiên Dật cũng suy nghĩ một chút, nếu như là một nơi từng xảy ra một trận chiến vô cùng đáng sợ của thời đại Chúng Thần, mấy loại sát khí hay cạm bẫy gì đó hẳn là bay đầy trời!
Nhưng mà Diệp Thiên Dật cũng có thể đoán được rằng, linh vật thiên địa thậm chí là linh khí bị chôn vùi gì đó ở nơi đó nhất định nhiều vô số kể!
Diệp Thiên Dật nhìn Mộc Linh Nhi, nói: “Linh Nhi, nếu như vượt qua Lạc Thần Uyên thì ngươi có biết phải đi hướng nào không?”
Mộc Linh Nhi lắc lắc cái đầu nhỏ: “Linh Nhi không nhớ, lúc đó chạy vội quá, hơn nữa vốn dĩ Linh Nhi cũng không biết đó là nơi nào, trước giờ chưa từng ra ngoài nên không biết gì về phương hướng hết.”
Diệp Thiên Dật có thể hiểu được.
“Vậy phải tốn thêm chút thời gian rồi, nhưng mà độc ở nơi đó mạnh lắm sao?”
Mộc Linh Nhi chớp chớp đôi mắt nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó lắc cái đầu nhỏ.
“Nơi đó… Linh Nhi không hề cảm thấy có độc luôn.”