Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1675 - Chương 1672: Tuyết Kỳ Lân

Chương 1672: Tuyết Kỳ Lân
Chương 1672: Tuyết Kỳ Lân

Nhóm người này có đến hàng trăm người, bọn họ đã cùng nhau xuyên qua Lạc Thần Uyên tới sâu trong Tinh Thần Chi Hải!

Lúc đầu, mọi thứ đều tốt đẹp cho đến khi họ gặp được một Thần vật thiên địa chí ít đã tám vạn năm!

Sau khi gặp phải thứ này, trong lòng mỗi người họ đều đã bắt đầu tính toán.

Ngươi nói xem, tuy rằng những thứ khác gặp phải không ít, nhưng so với Thần vật thiên địa tám vạn năm tuổi, đó là sự chênh lệch quá lớn, đây là thứ mà khi sử dụng ở bất kỳ cảnh giới nào đều cực kỳ hữu hiệu.

Nhưng đồ tốt chỉ có một, vậy cho ai đây?

Mặc dù khó chọn, nhưng mà mỗi thế lực đều đem theo những cường giả lợi hại, chẳng có ai muốn buông tay cả thì biết làm sao bây giờ? Thứ đồ có cấp bậc như này thật sự không nỡ buông tay. Tuy rằng bọn họ trước đó đã nói qua, không thể đấu đá lẫn nhau, nhưng đối mặt với quyền năng tuyệt đỉnh như thế, ai mà có thể chịu đựng được chứ?

Vị cường giả của Hạo Thiên Điện mà Y Nhân Tuyết mang đến đã lấy được nó, khi bọn họ bắt đầu bàn tán thảo luận xem ai mới là người sở hữu Thần vật thiên địa kia, thì nội bộ bọn họ bắt đầu lục đục.

Vị cường giả của Hạo Thiên Điện đó thật sự không muốn buông tay nên hắn nói một câu “ai lấy được thì là của người đó”, câu nói đó đã dẫn đến sự phản đối của rất nhiều người.

Nhưng bọn họ chẳng thể làm gì được, bởi vì thực lực của vị cường giả Hạo Thiên Điện đó là mạnh nhất, bọn họ thật sự không có khả năng động thủ!

Không ngờ một giờ sau lại xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, vị cường giả của Hạo Thiên Điện kia cùng với mấy cường giả khác đã vô tình tiến vào trong một đại trận, trận pháp đáng sợ đến nỗi chỉ trong một thời gian ngắn tất cả bọn họ đã bị chém bay đầu.

Những người này thực sự cảm nhận được nơi sâu nhất của Tinh Thần Chi Hải khủng khiếp đến mức nào! Thậm chí rất nhiều cường giả cấp cao của bọn họ đều không còn ý định tiếp tục tiến vào bên trong nữa.

Mà bảo vật lại nằm trong tay Y Nhân Tuyết nên khi Y Nhân Tuyết mất đi chỗ dựa duy nhất, thì chuyện gì đến cũng sẽ đến.

Đầu tiên có một vị cường giả bắt Y Nhân Tuyết giao bảo vật ra, đưa cho hắn bảo vệ, nếu không sẽ không an toàn, ngay sau đó rất nhiều cường giả bắt đầu tranh cãi!

Tiếp đó liền một cái cường giả thuộc tính không gian nhốt Y Nhân Tuyết lại

Suy nghĩ của hắn ngay lúc đó là cứ nhốt nàng lại đã rồi tính sau, cũng không phải muốn động thủ.

Nhưng càng ngày càng có nhiều người đánh nhau, sự tình trở nên không kiểm soát nổi, Y Nhân Tuyết chạy thoát được thì mọi người cùng bùng bổ tranh cãi, có một cường giả động thủ với Y Nhân Tuyết, làm nàng bị thương nặng, làm mọi chuyện trở nên không thể cứu vãn được.

Những người này đã bất chấp tất cả.

Mà Diệp Minh thậm chí còn mang theo người của Tà Thần Điện đi truy sát Y Nhân Tuyết.

Suy nghĩ của Diệp Minh rất đơn giản, ngày từ đầu hắn nghĩ là sẽ cứu Y Nhân Tuyết, có khi lại có được tình cảm của Y Nhân Tuyết

Nhưng sau khi một vài người đuổi kịp Y Nhân Tuyết, hắn nhận ra một điều, cho dù có cứu Y Nhân Tuyết đi chăng nữa, Y Nhân Tuyết cũng tuyệt đối không bao giờ thích bản thân mình!

Nên là…

Hắn chỉ đành giống với bọn họ!

Giết Y Nhân Tuyết, đoạt lấy bảo vật!

Bảo vật này cũng đủ để Diệp Minh thay đổi vận mệnh của mình.

Trước khi giết Y Nhân Tuyết, có lẽ hắn có thể hưởng thụ một chút.

Không mất mát gì!

Nhưng…

Cuối cùng thì vẫn bị Y Nhất Tuyết trốn thoát.

Hàng trăm cường giả trong số họ, người bị chết, người bị thương, dẫu sao cũng tản ra hết, đều đi tìm Y Nhân Tuyết, bởi vì nếu không tìm được, không giết được Y Nhân Tuyết, đến lúc đó nhất định sẽ bị Hạo Thiên Điện hỏi tội.

Sau đó…

Vậy mà lại không tìm được Y Nhân Tuyết!

“Tìm tiếp tục tìm! Tuyệt đối không thể để cho Y Nhân Tuyết thoát khỏi nơi này!”

Diệp Minh biết, một khi Y Nhân Tuyết còn sống mà chạy thoát được, người của Tà Thần Điện nhất định sẽ tống hắn đến Hạo Thiên Môn để chịu tội!

Cũng còn may những cường giả mà hắn mang theo đều là người của gia tộc Diệp Minh, hắn vẫn có thể ra lệnh chỉ huy, chí ít thì bọn họ cùng là trên một chiến tuyến.

Về phần những người khác, cho dù bọn họ còn sống thì cũng không có khả năng truyền tin tức ra ngoài, mà cho dù có truyền được tin tức thì tất cả bọn họ đều là ngồi cùng một thuyền với nhau, chỉ cần không có Y Nhân Tuyết để đối chứng thì người của Hạo Thiên Điện cũng không làm gì được.

Cho nên, mục tiêu của bọn họ rất đơn giản, tìm được Y Nhân Tuyết, giết chết nàng, cướp lại bảo vật!

“Vầng!”

Bọn họ tiếp tục đi sâu vào Tinh Thần Chi Hải.

…..

Thời gian từ từ trôi qua…

Ở phía bên kia, Diệp Thiên Dật cũng đi tới một nơi rất đặc biệt.

“Đây là… Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì.”

Diệp Thiên Dật trơ mắt nhìn không nói lên lời nhìn bên này!

Mẹ nó chứ!

Chẳng trách Diệp Thiên Dật nhìn qua hệ thống nhìn thấy có năm lớp cấp SSS ở gần đó, hóa ra ở đây có một Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì!

Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì này hoàn toàn là sự khéo léo của đất trời, cũng giống như Thiên Địa Huyết Linh Trì, xét về cấp bậc mà nói, hai địa danh này chính là kỳ quan thiên nhiên cùng đẳng cấp.

Như ngươi thấy, xung quanh nơi này cực kì đẹp, cực kỳ nhiều thiên địa linh vật! Toàn bộ không gian đều xuất hiện hai màu ánh sáng lam và đỏ.

“Đúng vậy!”

Hai loại ánh sáng này cũng chính từ Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì mà ra!

Diệp Thiên Dật gạt đống cây trước mắt sang một bên.

“Ôi mẹ ơi!”

Hắn không khỏi há hốc mồm khi nhìn thấy bức tranh toàn cảnh của Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì hiện ra trước mắt.

Điều nay thật sự là sự tuyệt vời của tự nhiên mà!

Chung quanh đều có độc, nhưng Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì này bao quang đều là thiên địa linh lực hùng hậu đến nỗi vượt quá sức tưởng tượng, độc tố có nhiều đến đâu cũng không xâm nhập vào được!

Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì một nửa đỏ như dung nham, một nửa xanh như trời, một nửa là thiên địa chí hàn, một nửa là thiên địa kỳ nhiệt.

“Anh ơi, nơi này gần chỗ nơi Linh Nhi từng ở.”

Mộc Linh Nhi kéo nhẹ góc áo Diệp Thiên Dật nói.

“Thật sao?”

Mộc Linh Nhi nhẹ gật đầu: “Vâng, Linh Nhi nhớ rõ trước kia chị có nói qua, có một cái hồ vừa nóng vừa lạnh cách không xa, hẳn là nơi này.”

Diệp Thiên Dật gật đầu.

Lúc này, đột nhiên đồng tử Diệp Thiên Dật co rút lại!

Vì Diệp Thiên Dật nhìn thấy một con yêu thú đang năm phía bên kia của Thiên Địa Lưỡng Nghi Trì!

“Đây là… Tuyết Kỳ Lân?”

Diệp Thiên Dật trợn tròn hai mắt.

Con yêu thú này không phải chỉ xuất hiện trong truyền thuyết hay sao?

Rồng, kỳ lân hay huyền vũ gì đó tất cả đều thật sự tồn tại, ngươi không cần phải nghi ngờ về tính xác thực, nhưng…

Kỳ Lân thì cũng chia làm nhiều loại, nào là Lôi Kỳ Lân, Hỏa Kỳ Lân, Thủy Kỳ Lân, Huyết Kỳ Lân, vân vân và mây mây, nghe nói còn có một loại Kỳ Lân khác được gọi là Tuyết Kỳ Lân, Tuyết Kỳ Lân được đồn đại toàn thân trắng như tuyết, vốn tượng trưng cho điểm lành, đúng hơn điểm lành chính là Tuyết Kỳ Lân!

Nhưng đây chỉ là một truyền thuyết!

Hơn nữa Diệp Thiên Dật nhìn thấy con yêu thú nằm ở đó cũng không phải màu trắng tinh khiết, thậm chí cơ thể còn tỏa ra ánh sáng trắng huyễn hoặc hư ảo, thật sự rất đẹp và cao quý, nhìn dáng vẻ của nàng, đây không phải là Kỳ Lân hay sao?

Màu sắc này, khả năng chính là Tuyết Kỳ Lân!?

Đây là chốn thần tiên gì vậy?

Tuyết Kì Lân đương nhiên cảm nhận được động tĩnh, nàng từ từ đứng lên, lắc đầu.

Diệp Thiên Dật nhìn nàng chằm chằm!

Thật sự rất đẹp, vô cùng cao quý!

Hơn nữa còn có chút dễ thương…

Diện mạo của nàng không có một chút dữ dằn nào cả, thật sự rất dễ thương, đặc biệt là đôi mắt ấy.

Vèo –

Tuyết Kỳ Lân đột nhiên phóng người nhảy đi, như chưa từng tới đây vậy, điều này thực sự khiến Diệp Thiên Dật kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment