Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1693 - Chương 1692: Nàng Là Người Của Nguyệt Thần Cung...

Chương 1692: Nàng là người của Nguyệt Thần Cung...
Chương 1692: Nàng là người của Nguyệt Thần Cung...

Diệp Thiên Dật chạy đến từ Nguyệt Thần Chi Đô, đêm nay không định quay lại đó, cô gái đẹp như vậy, Diệp Thiên Dật không vun đắp tình cảm sao?

Hả?

Theo đuổi nàng á?

Không không không, hắn không phải vì theo đuổi nàng, mà đơn giản vì quá buồn chán, đồng thời, đây lại là một lão đại đó, Thái Cổ Thần Vương cảnh lục giai, Thánh Nhân đó, vậy nếu Diệp Thiên Dật có quan hệ tốt với nàng, không chừng có thể thông qua nàng để khởi động mạng lưới tình báo của mình, điều tra một vài thứ, bao gồm cả tin tức của chị Mộc Linh Nhi?

Ừm, chính là như thế!

Còn về Đoan Mộc Huyên...

Đương nhiên Diệp Thiên Dật biết Đoan Mộc Huyên không đơn giản, bởi vì lúc Diệp Thiên Dật dùng Thương Sinh Chi Đồng tìm hiểu, bề ngoài Đoan Mộc Huyên chỉ là võ giả cảnh giới Chân Thần cảnh, nhưng trên thực tế nàng là Thái Cổ Thần Vương cảnh!

Tuy nhiên, nàng đang che giấu điều đó, Diệp Thiên Dật chắc chắn không dám nỏi ra.

Sau đó Diệp Thiên Dật nói: “Ngươi xem, tối mai hai chúng ta phải giả làm người yêu rồi, mặc dù ta không hiểu ngươi lắm, nhưng dựa trên cuộc nói chuyện giữa ta với ngươi nãy giờ, ta có thể nhìn ra ngươi chưa từng yêu ai, đến lúc đó nếu ta có hành động gì đó với ngươi, mà ngươi đột nhiên không kịp phản ứng, chẳng hạn nếu ta muốn nắm tay ngươi, ngươi lại vô thức rụt tay lại, đây không phải trực tiếp bị lộ rồi sao?”

“Không đâu.”

Hoàng Liên khẽ nói.

Diệp Thiên Dật đưa tay ra, đặt trực tiếp lên bàn tay ngọc ngà mảnh mai của nàng.

Hoàng Liên bỗng chốc rụt tay lại, vội cau mày, vừa nghĩ đã thấy tức, Diệp Thiên Dật nói: “Ngươi xem, còn chẳng phải sao?”

Đôi mày cau có của Hoàng Liên giãn ra.

“Ngươi muốn làm thế nào?”

“Nếu ngươi không vấn đề, ý kiến của ta là ngày hôm nay là chúng ta hãy sống chung, ví dụ như chúng ta đi dạo cùng nhau, thứ nhất, nếu bị người quen của ngươi thấy được, nó có thể trở thành bằng chứng cho niềm tin của họ, thứ hai, chúng ta có thể vun đắp tình cảm một chút, tình cảm mà ta nói là ít nhất là ta nắm tay ngươi thì ngươi sẽ không đẩy ra theo bản năng?”

Diệp Thiên Dật nói.

Hoàng Liên suy nghĩ một lúc.

Kể ra cũng có lý!

Vốn dĩ nàng không để ý mấy việc này, cho đến khi vừa rồi Diệp Thiên Dật chạm vào tay nàng, nàng đã rụt tay lại, hơn nữa còn tức giận, điều này không ổn! Mặc dù nàng nghĩ, đến lúc đó diễn kịch chắc chắn không có vấn đề, nhưng nàng biết, nếu nghĩ như vậy thì nàng sẽ không chịu trách nhiệm đối với việc này.

Ít nhất, người yêu với nhau chắc là ngọt ngào nhỉ? Nắm tay chỉ là chuyện rất bình thường đúng không?

“Được.”

Hoàng Liên gật đầu đồng ý.

“Vậy chúng ta đi nhé?”

Diệp Thiên Dật đứng dậy, Hoàng Liên cũng đứng dậy bước qua.

“Ừ.”

Diệp Thiên Dật khẽ động cánh tay, ra hiệu cho Hoàng Liên khoác tay hắn.

Hoàng Liên cũng không nói nhiều nữa, rồi đưa tay ra nắm lấy cánh tay Diệp Thiên Dật.

Hí—

Hạnh phúc quá đi mất.

Sau đó hai người bước ra khỏi quán cà phê trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.

“Có phải chúng ta nên thay đổi cách xưng hô không? Gọi chồng gì đó không được à, ta tên Diệp Thiên Dật, vậy ngươi...”

“Ta trực tiếp gọi tên ngươi nhé.”

Hoàng Liên nói.

“Cũng được, ngươi tên gì?”

Diệp Thiên Dật vẫn chưa thấy thông tin của nàng.

“Hoàng Liên.”

“Cái tên này nghe hay thật, Tiểu Liên Liên.”

Hoàng Liên:???

Mẹ ta ơi.

Nàng nổi da gà luôn.

Có cần sến rện tới vậy không?

“Giờ đi đâu?”

Hoàng Liên hỏi.

“Trước tiên đi dạo mua hai bộ đồ đôi, giày đôi gì đó đã, sau đó mua ít vòng tay đôi, đồng hồ đôi hoặc nhẫn đôi, giờ việc chúng ta phải làm là khiến người khác tin tình cảm của chúng ta, sau khi bọn họ nhìn thấy sự xuất hiện của mấy thứ đồ này, những thứ thể hiện ở chi tiết, nhất là như ngươi đã nói, lúc đó sẽ có rất nhiều lão đại đến dự tiệc, ánh mắt họ sẽ rất tinh, thậm chí chỉ cần nhìn ánh mắt, câu nói của ngươi cũng có khả năng bị bọn họ nhìn ra.”

“Cái này ta biết.”

Hoàng Liên nói.

Rồi Diệp Thiên Dật buông cánh tay ra, choàng tay qua vòng eo mảnh mai của nàng.

Lúc Diệp Thiên Dật ôm eo Hoàng Liên, nàng vô cùng vô cùng khó chịu, nhưng vẫn cố chịu đựng.

“Đúng, biểu hiện bây giờ của ngươi rất tốt.”

Diệp Thiên Dật nói.

Trong lòng hắn rất sảng khoái, hắn yêu cái hệ thống này chết mất thôi.

Hệ thống vô địch gì cơ? Hệ thống bình đẳng chúng sinh á? Hệ thống thần cấp á? Tất cả đều là rác rưởi mà thôi!

“Nhưng đây là giới hạn mà ta có thể chấp nhận được, đến lúc diễn kịch, nhiều nhất cũng chỉ có thế.”

Hoàng Liên nói.

“Ừm, tương tự vậy, nhiều nhất là ôm eo, nắm tay, vậy là đủ rồi.”

“Được.”

Sau đó Diệp Thiên Dật ôm lấy người con gái mà tất cả đàn ông đều ao ước này, đi dạo trên con phố nhộn nhịp.

“Đế quốc Nguyệt Thần đúng là náo nhiệt, Thần Vực chắc còn náo nhiệt hơn nhỉ.”

Diệp Thiên Dật vừa đi vừa nói.

“Đúng là Thần Vực náo nhiệt hơn, nhưng ở đó không tốt chút nào.”

Hoàng Liên nói xong liền thoát khỏi tay Diệp Thiên Dật, bước đến trước cửa quán trà sữa bên cạnh.

“Một cốc cam lộ Dương Chi.”

Hoàng Liên liếc nhìn Diệp Thiên Dật: “Còn ngươi?”

“Ta cũng thế đi.”

“Cho hai cốc.”

Trong lúc hai người họ đang đợi ở đó, thì Hoàng Liên quay sang nói với Diệp Thiên Dật: “Thần Vực dĩ nhiên là mạnh, dĩ nhiên phồn hoa, nhưng lại thiếu một thứ.”

“Thứ gì?”

“Tình cảm.”

Diệp Thiên Dật xoa cằm.

“Tình cảm?”

“Đúng thế, ở Bát Quốc, Bát Hoang hay Chúng Thần Chi Vực, cho dù việc giao tranh giữa các thế lực có tàn khốc, nhưng ngươi luôn có thể nhìn thấy rất nhiều tình yêu thực sự, còn khi đến Thần Vực ngươi sẽ nhận ra, những người như vậy vô cùng ít, họ rất ích kỷ, mưu mô, vô cùng nham hiểm, tất nhiên, ta chỉ nói một số hiện tượng, không phải tất cả.”

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta hiểu ý ngươi.”

“Tuy nhiên ở đó vẫn là nơi mà những người giỏi thực sự nên tới.”

Hoàng Liên cương trực nói.

“Thật vậy sao, ngươi từng đến Thần Vực chưa?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Nếu ngươi từng xem qua tài liệu ta đưa, ngươi sẽ không hỏi câu này.”

Hoàng Liên nhẹ nhàng nói.

“Ợ-- Có lý.”

Rồi Diệp Thiên Dật ngồi đó xem thông tin của Hoàng Liên.

“Cái đệt?”

Diệp Thiên Dật kêu lên, làm những người ở quán trà sữa đều nhìn về phía hắn.

Không nhìn Hoàng Liên, vì nàng quá đẹp, nên ngại không dám nhìn.

Diệp Thiên Dật kinh ngạc!

Nữ hoàng... của Đế quốc Nguyệt Thần?

Nàng là Nữ hoàng Đế quốc Nguyệt Thần ư?

Mẹ ta ơi!

Mẹ kiếp?

Nói gì thì Diệp Thiên Dật cũng không ngờ tới điều này.

Ối mẹ ta ơi, ở Hạ Vực thì tuỳ ý dùng QQ thì mò trúng em gái ruột của Nữ hoàng, còn ở Thượng Vực, Nữ hoàng lại tìm hắn giả làm bạn trai.

Đời này của hắn gắn liền với các cô gái có thân phận Nữ hoàng là duyên phận gì không biết nữa?

Từ hạ vị diện cũng có là Nữ hoàng, đến thượng vị diện cũng có...

Bao nhiều người rồi nhỉ?

Nhưng hình như đã từng nói, cảnh giới và khí chất của nàng...

“Nguyệt Thần cung?”

Diệp Thiên Dật bỗng cau mày!

Nàng là người của Nguyệt Thần cung? Họ Hoàng...

Bình Luận (0)
Comment