Đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Liên liếc nhìn Diệp Thiên Dật nhiều hơn.
Luôn cảm thấy người này hơi quen quen.
Giọng nói không giống lắm, nhưng thân hình và cách nói chuyện hơi giống thì phải?
Hơn nữa…… Diệp Thiên Dật là cha ngươi à? Ngươi mắc mớ gì bênh hắn dữ vậy?
“Lão nạp rất muốn nhìn thấy Diệp Thiên Dật này, trước đây từng nghe nói một vài sự tích xuất chúng của hắn, không ngờ ở phương diện thơ ca văn phú, trình độ của hắn lại cao như vậy.”
Vô Tâm đại sư cảm thán.
“Chuyện này rất đơn giản.”
“Hả? Đơn giản?”
Vô Tâm đại sư nhướng mày.
Sau đó một lão già cúi đầu hành lễ với Vô Tâm đại sư, nói : “Diệp Thiên Dật đó bây giờ giờ chính là đế quân của Đế quốc Nguyệt Thần.”
Địa vị của hắn cũng không thấp, không sợ nói ra thông tin này khiến Mặc Bạch khó xử.
“Cái gì!?”
Vô Tâm đại sư nhìn Hoàng Liên vô cùng kinh ngạc.
Đoan Mộc Huyên:???
Không phải chứ……
Nàng nhìn Diệp Thiên Dật đang đứng cạnh mình.
Không phải chứ? Đại ca?
Hoàng Liên cũng hơi lúng túng.
“Nữ hoàng bệ hạ, lẽ nào tin tức này là thật?”
Cũng có rất nhiều người ngạc nhiên nhìn Hoàng Liên, bọn họ đều không thể tin nổi.
Chuyện này sao có thể.
Hoàng Liên nhấp một ngụm trà rồi nói : “Là thật.”
“Hay quá, A Di Đà Phật, thế gian có một từ đặc sắc nhất, đó có lẽ là duyên, tên nhóc này đúng là vô cùng may mắn.”
Vô Tâm đại sư cảm thán.
Sau đó Mặc Bạch nói: “Vận may của hắn quả thực không tồi, thậm chí còn lấy ra Thái Thượng Lưu Ly Mệnh hai mươi vạn năm tuổi tặng cho thái hậu.”
Tại sao Mặc Bạch lại nói thế?
Rất đơn giản, hắn muốn mọi người nghĩ rằng đó là lý do để Diệp Thiên Dật trở thành đế quân, là vì hắn lấy ra được Thái Thượng Lưu Ly Mệnh, mà người đời đều biết, Hoàng Liên rất xem trọng mẹ mình, vì tính mạng của mẹ, nàng sẵn sàng giao ra mọi thứ, thậm chí là đồng ý ở bên Diệp Thiên Dật.
Đoan Mộc Huyên nghe thấy những lời này, trong lòng chắc cũng đã hiểu.
Chẳng lẽ, Diệp Thiên Dật lại giương nanh vuốt vào Nữ hoàng? Quá đỉnh phải không? Chả trách lúc đó hắn thấy Nữ hoàng của Đế quốc Nguyệt Thần ở đây lại ngạc nhiên như vậy.
“Thì ra là vậy, Nữ hoàng bệ hạ, cũng tức là, bây giờ Diệp Thiên Dật đang ở Đế quốc Nguyệt Thần?”
Vô Tâm đại sư hỏi.
“Đúng vậy, đang ở trong đế cung của ta.”
“Vậy sao nữ hoàng bệ hạ không đưa hắn tới?”
Hoàng Liên nói: “Dù sao thân phận của hắn cũng khá đặc biệt, cộng thêm cảnh giới của hắn không cao, lại có vài kẻ địch ở Thượng Vực, cho nên không muốn xuất đầu lộ diện.”
“Nếu đã ở đó, không biết có thể phiền Nữ hoàng bệ hạ mời Diệp Thiên Dật đến không, lão nạp thật sự muốn làm quen với hắn.”
Vô Tâm đại sư nói.
Mặc Bạch nắm chặt tay.
Giờ hắn càng khó chịu hơn!
Hai bài thơ Tần Hạo viết ban nãy cũng được, giờ lại biến thành tên Diệp Thiên Dật kia viết, hắn thật sự cảm thấy khắp nơi đều đang nhắm vào mình.
Nhưng hắn vẫn không tin cho lắm.
Diệp Thiên Dật đó mới ngoài hai mười tuổi, chuyện này có điêu quá không?
“Chuyện này……”
Hoàng Liên do dự.
Nàng đã động lòng trước lời thỉnh cầu của Vô Tâm đại sư, không chỉ với cá nhân nàng, mà không chừng với cả Diệp Thiên Dật cũng là một bước ngoặt, nàng không thể vì sự khó chịu với Diệp Thiên Dật trước đây mà khiến Diệp Thiên Dật lãng phí cơ hội gặp gỡ lần này.
“Được, ta sẽ hỏi thử, nhưng không đảm bảo rằng hắn đồng ý đến đâu nhé.”
Vô Tâm đại sư cười: “Hắn là đế quân của Nữ hoàng bệ hạ, đi hay đến nơi này còn không đồng ý sao? A Di Đà Phật, nếu thực sự không được, có cơ hội, lão nạp sẽ đi tìm hắn.”
Hoàng Liên gật đầu rồi rời đi.
Diệp Thiên Dật nói nhỏ với Đoan Mộc Huyên: “Ta phải qua đó đây.”
Đoan Mộc Huyên: “……”
Ánh mắt nàng chất chứa nghi ngờ sâu sắc về thế giới này.
Đúng vậy, thế giới quan của nàng ấy đã sụp đổ một chút.
Hai bài thơ này tạm thời là do người viết ư, điều này tạm thời không còn quan trọng nữa, quan trọng là, đại ca à, sao người lại theo đuổi được Nữ hoàng bệ hạ vậy? Nói cách khác, người thật sự là dùng Thái Thượng Lưu Ly Mệnh uy hiếp Hoàng Liên, hay đã thoả thuận với nàng ấy?
Chuyện này lớn quá rồi đó.
Sau đó Diệp Thiên Dật lại nói: “Yên tâm, ta vẫn sẽ làm lá chắn như cũ, ta có thể giúp ngươi làm quen với Vô Tâm đại sư này.”
“Ừm.”
Đoan Mộc Huyên nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
Vô Tâm đại sư này có vẻ coi trọng Diệp Thiên Dật, nói không chừng có cơ hội thật!
Nhưng có một điều kiện tiên quyết, Diệp Thiên Dật phải thực sự có tài mới được, không được đạo văn, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
Hắn thực sự có tài năng này sao? Vừa rồi dưới lầu hắn còn nói mình đạo văn……
Không phải có chuyện gì rồi chứ?
Sau đó Diệp Thiên Dật rời đi.
Sự chú ý của mọi người đều đang tập trung vào Hoàng Liên, hơn nữa nhiều người như vậy, gần một nghìn người, rất nhiều người đang đứng ở đó, cũng có người định đi xem thử tình hình xung quanh đó, đương nhiên có người thấy Diệp Thiên Dật đi ra rồi, nhưng không ai biết hắn đi ra làm gì, ở những nơi như thế này, ngươi càng không thể theo dõi Diệp Thiên Dật, mà ngươi cũng không theo dõi được, nhiều người thế này, lùi hai bước về phía sau ngươi đã không nhìn thấy người đâu rồi, theo dõi kiểu gì?
Sau khi Diệp Thiên Dật ra ngoài thì nhận được một cuộc gọi từ Hoàng Liên.
“Sao vậy Tiểu Liên Liên, có chuyện gì à?”
Hoàng Liên hỏi: “Rảnh không?”
“Ừm, không chắc có rảnh không, nhưng nếu là lời mời của Tiểu Liên Liên thì dù có làm gì, ta cũng rảnh hết.”
“Ở đây có hội thơ, và rất nhiều cường giả, còn có Vô Tâm đại sư của Vạn Phật Sơn nữa, hắn rất xem trọng ngươi, với ngươi mà nói, nếu có thể có được sự coi trọng của Vô Tâm đại sư thì nhất định là vận may không nhỏ, ngươi qua đây đi.”
Hoàng Liên nhẹ nhàng nói.
“Hả? Vì cái gì mà bảo ta qua đó? Sao lại xem trọng ta?”
“Trường Hận ca và Thuỷ điệu ca đầu đều là ngươi viết đúng không?”
“Đúng thế.”
Diệp Thiên Dật giả ngốc.
“Ừm, nếu thật sự là ngươi viết thì tới đây, còn không thì đừng tới.”
Hoàng Liên nói.
“Được thôi, là ta ăn cắp đấy.” Diệp Thiên Dật trêu đùa.
Hoàng Liên : “……”
“Thật hay đùa vậy?”
“Nàng đoán xem.”
Hoàng Liên làm sao biết thật hay đùa, mặc dù Diệp Thiên Dật này trẻ tuổi, nhưng thực sự khiến nàng rất khó nhìn thấu.
“Ngươi có thể chọn đến hoặc không, địa điểm là chỗ mình ta ở trước đây, sau khi đến, ngươi báo tên chắc có thể lên thẳng luôn.”
Nói xong Hoàng Liên tắt máy.
Diệp Thiên Dật cười, sau đó dùng phép tạo hóa đổi một bộ quần áo khác.
Hừ, lộ thì lộ, dù sao cũng không lộ mình vẫn là bạn trai của Đoan Mộc Huyên, vậy thì không sao rồi.
Qua đó làm gì nhỉ?
Hừ, chơi đùa à, nhân tiện giúp Đoan Mộc Huyên xem thử có thể làm quen với Vô Tâm đại sư không, tất nhiên rồi, cũng để thân thiết hơn với Nữ hoàng thân yêu, dẫu sao thì hắn là “đế quân” mà, qua đó rồi xoa xoa đôi bàn tay nhỏ bé, Hoàng Liên không thể phản kháng được.
Tốt quá!
Một lúc sau, Diệp Thiên Dật quay trở lại chỗ này.