Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1742 - Chương 1741: Vậy Ta Sẽ Đối Chọi Với Ngươi

Chương 1741: Vậy ta sẽ đối chọi với ngươi
Chương 1741: Vậy ta sẽ đối chọi với ngươi

Đoan Mộc Huyên đang làm chút đồ ngon cho Đoan Mộc Tiểu Tiểu và Mộc Linh Nhi ăn.

Diệp Thiên Dật có chìa khóa của bọn họ, sau đó mở cửa vào trong.

“Anh Thiên Dật.”

Đoan Mộc Tiểu Tiểu lao đến chỗ Diệp Thiên Dật với tốc độ nhanh như giớ, sau đó sà vào lòng Diệp Thiên Dật.

“y dô, ngươi ngày nào cũng đụng chết ta.”

Diệp Thiên Dật cười bế nàng lên.

“Hi hi hi, Tiểu Tiểu đụng anh Thiên Dật, anh Thiên Dật đụng dì út.”

Hì hì.

Đoan Mộc Huyên đang mang đĩa hoa quả ra trực tiếp lảo đảo.

Trời ơi!

Con bé Tiểu Tiểu này học cái này ở đâu vậy.

Nguy to rồi nguy to rồi, Tiểu Tiểu này trưởng thành rồi cũng giỏi nhỉ?

“Cái con bé này, con có thôi đi không!”

Đoan Mộc Huyên lườm Đoan Mộc Tiểu Tiểu một cái.

Đoan Mộc Tiểu Tiểu co rút đầu lại.

“Anh đẹp trai à, anh làm xong chuyện chưa?”

Mộc Linh Nhi hỏi Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật nói: “Ừ, trước mắt là xong rồi, nhưng mà ta phải rời khỏi một thời gian.”

Đoan Mộc Huyên chau mày nhìn Diệp Thiên Dật: “Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

“Một số chuyện không vui, Linh Nhi tạm thời làm phiền Huyên Huyên chăm sóc nhé!”

Đoan Mộc Huyên gật đầu: “Chuyện nhỏ thôi mà.”

Sau đó nàng nhìn sang Diệp Thiên Dật, nói: “Chuyện đó của ngươi là chuyện lớn phải không?”

“Không sao, chuyện nhỏ thôi.”

Sau đó Linh Nhi nói: “Linh Nhi đi cùng anh cơ.”

Diệp Thiên Dật xoa đầu nàng nói: “Nếu đưa ngươi đi sẽ khá an toàn, ngươi yên tâm, có vài chuyện chắc chắc ta sẽ để ý, ngươi cứ an toàn ở đây là được rồi.”

“Vầng...”

Sau đó Mộc Linh Nhi gật đầu: “Ừm được, Linh Nhi biết rồi, ngươi phải cẩn thận đấy.”

Diệp Thiên Dật gật đầu, sau đó nhìn sang Đoan Mộc Huyên: “Vậy làm phiền nàng rồi.”

“Chuyện nhỏ, ngươi muốn đi đâu?”

Diệp Thiên Dật nói: “Tạm thời thì ta cũng không rõ, dù sao thì thành Thánh Nguyệt Thần, Nguyệt Thần Chi Đô này cũng không thể ở nữa rồi.”

Thật ra nếu như Diệp Thiên Dật to gan hơn một chút, trực tiếp trốn ở chỗ Hoàng Liên cũng không sao, nhưng Diệp Thiên Dật là chúa không chịu yên phận, ngươi bảo hắn trốn ở đó, hắn thà đi đương đầu với Thần Cơ Môn còn hơn.

“Ừ, ngươi nhớ chú ý an toàn.”

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Được, vậy ta đi trước đây, phải rồi.”

Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn sang Đoan Mộc Huyên.

“Sao vậy?”

“Không hôn trước khi tạm biệt sao?”

“Tiểu Tiểu cho nè.”

Sau đó Đoan Mộc Tiểu Tiểu chạy lại nhảy lên người Diệp Thiên Dật, quấn lấy Diệp Thiên Dật, sau đó thơm Diệp Thiên Dật một cái.

“Dì út, đến ngươi rồi.”

Đoan Mộc Tiểu Tiểu tinh nghịch nói.

Đoan Mộc Huyên: “……”

Đoan Mộc Huyên ngán ngẫm cười.

“Mau đi đi, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

Muốn nàng hôn Diệp Thiên Dật đương nhiên là không thể.

“Phải rồi!”

Đoan Mộc Huyên đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó, sau đó lấy Nhuyễn Tiên Giáp ra.

“Sửa xong rồi ư?”

Diệp Thiên Dật ngạc nhiên hỏi.

“Ừ, vừa hay có đồ sửa Nhuyễn Tiên Giáp.”

Diệp Thiên Dật cầm lấy.

“Được, đi đây.”

Sau đó Diệp Thiên Dật vẫy tay chào Đoan Mộc Tiểu Tiểu và Mộc Linh Nhi, rồi biến mất tại chỗ.

“Dì út…”

Đoan Mộc Tiểu Tiểu kéo lấy tay Đoan Mộc Huyên, mặt lo lắng.

“Yên tâm đi, hắn sẽ không có chuyện gì đâu, nếu ngươi thích giúp thì lo tu luyện cho ta, có nghe chưa hả?”

“Ừm ừm, biết rồi.”

“……”

Mặt khác, Diệp Thiên Dật đến một vùng hoang vu.

Đi đâu ư?

Rất hiển nhiên, hoặc không ở lại Thượng Vực, hoặc chỉ có thể ngụy trang.

Nhưng Diệp Thiên Dật lại không phải là chúa sợ hãi, Thượng Vực nhất định phải ở, chuyện này hắn cũng sẽ nhất định cho mọi người biết, chỉ là xem thử nên công bố thế nào.

Chỉ cần thời gian và cơ hội! Trong khoảng thời gian ngắn có lẽ không được.

Vậy nên, trong thời gian ngắn Diệp Thiên Dật phải tìm một nơi, tiện thể tu luyện vậy.

Hoàng Liên gửi tin nhắn cho Diệp Thiên Dật, hỏi tình hình Diệp Thiên Dật thế nào rồi.

Diệp Thiên Dật trả lời nàng không sao.

“Vậy nên, rốt cuộc có phải là ngươi không?”

Hoàng Liên hỏi một câu.

Nàng biết bản thân mình hỏi cũng không có ý nghĩa gì lớn lao, bởi vì cho dù Diệp Thiên Dật trả lời là phải hay không, nàng cũng sẽ không tin tưởng hoàn toàn, nhưng nàng chỉ muốn biết đại khái một chút.

“Bà chị à, ta và hắn không thù không oán, ta giết hắn làm gì chứ?”

Diệp Thiên Dật lặng người nói.

“Vì để thể hiện bản thân trước mặt mọi người, ngươi quả thực cũng là một người như vậy, sau đó thì không cẩn thận mà hạ thủ không biết nặng nhẹ.”

Hoàng Liên nói.

Diệp Thiên Dật: “……’

“Cho dù ta có khả năng như vậy, một va chạm của ta có thể chém chết một cao thủ bên trong Thần cơ Bạch Hổ, vậy ta giải phóng không cần phải trả giá sao? Hà tất phải vậy? Đây rõ ràng là Thần Cơ môn đó, có khả năng là mưu kế của Mặc Bạch đó hơn.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Quan hệ giữa Mặc Lâm và Mặc Bạch rất tốt.”

Hoàng Liên nói.

“Xì, mấy mối quan hệ đó thế nào ra sao ta không quan tâm, ta chỉ biết rằng, về cơ bản là Mặc Bạch đó giở trò, sẽ có một ngày, ta sẽ nói cho mọi người biết hết tất cả, rốt cuộc ngươi cũng không tin ta, ngươi hết yêu ta rồi.”

Diệp Thiên Dật thở than một hơi.

“Không phải không tin, mà là ở phương diện nào thì cũng không dễ dàng tin được, bổn vương biết, thực sự không được, bổn vương tìm cho ngươi một chỗ trốn được không?”

Hoàng Liên nói.

“Vậy thì không cần, được rồi, biết nàng quan tâm ta là được rồi, ta tìm chỗ khác trước rồi, tắt máy đây.”

Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn trước mặt.

Hay là đến Hạo Thiên Điện một chuyến?

Bỏ đi, Hạo Thiên Điện có lẽ cũng nguy hiểm.

“À há! Ta đi tìm thần tiên tỷ tỷ.”

“Không được.”

Rồi Diệp Thiên Dật lắc đầu.

Không phải hắn không muốn tìm thần tiên tỷ tỷ, mà là nếu như chuyện này Diệp Thiên Dật không đi làm thì hắn sẽ rất khó chịu.”

“Vậy ta đi tìm Thần Cơ Môn.”

Diệp Thiên Dật nheo mắt.

Không phải các ngươi tìm hắn khắp thế giới hay sao? Vậy Diệp Thiên Dật hắn sẽ trực tiếp đến Thần Cơ môn, tiện thể xem thử có thể lôi Mặc Bạch đó ra hay không.

Diệp Thiên Dật hắn không sợ trời không sợ đất, lại đi sợ bị ngươi hãm hại không bằng?

“Phải, đến Thần Cơ môn.”

Bọn họ cũng tuyệt đối không ngờ được, Diệp Thiên Dật hắn dám đến Thần Cơ môn bọn họ sao?

“Không được! Thần Cơ môn cũng chưa thu nhận đệ tử, thế nên đi thế nào?”

Diệp Thiên Dật gãi đầu.

Đau đầu quá.

Chờ chút!

“Chị đẹp hệ thống, đóng hệ thống này, khởi tạo cho ta một cái hệ thống mới.”

Diệp Thiên Dật nói chuyện với chị đẹp hệ thống.

“Ting… hệ thống thám tử lừng danh đã đóng, hệ thống mới sẽ khởi chạy lúc 0 giờ sáng.”

Sau đó Diệp Thiên Dật trực tiếp đến nơi hoang vu vắng vẻ không người, sau đó chờ hệ thống mới khởi chạy.

0 giờ sáng…

“Tự sáng tạo hệ thống.”

Diệp Thiên Dật trực tiếp dùng điểm cuồng ngạo để đổi tự sáng tạo hệ thống trong Thương Thành.

Cái này có thể tự tạo ra một hệ thống mới dựa trên nguyện vọng của Diệp Thiên Dật, còn về sức mạnh của hệ thống, vậy phải xem chức năng của hệ thống này thế nào đã, chức năng càng lớn mạnh, tự nhiên phải hạn chế sức mạnh của tân hệ thống.

“Ting… hệ thống thần cơ mạnh nhất khởi chạy.”

Bình Luận (0)
Comment