Diệp Thiên Dật tìm được một người địa phương giàu có ở thành phố gần đó.
"Mảnh đất này không tốt lắm. Lúc đó ta đã nghĩ sẽ xây một học viện ở đây. Sau đó mới biết bên cạnh là Thần Cơ Môn. Xây học viện ở đây thì không ổn lắm. Hơn nữa xung quanh đây trước kia là nghĩa trang, chỗ này trước đây đều bỏ hoang, nên trước giờ đều không có ai cả, ngươi có chắc muốn mua chỗ này không?"
Tên mập đó hỏi.
Diệp Thiên Dật không quan tâm đến chuyện này.
Nơi này hiện giờ hoang vu nhưng đấy chỉ là bây giờ thôi.
Hơn nữa, Diệp Thiên Dật có tất cả ưu thế mà các tông môn mới không có, chỉ cần Diệp Thiên Dật dùng mấy mánh khóe là có thể thu hút được mấy ông lớn rồi.
Nếu chuyện những ông lớn bị hắn hấp dẫn là thật thì Diệp Thiên Dật chẳng phải lo lắng đến danh tiếng nữa, mà kẻ lo lắng phải là Thần Cơ Môn mới đúng.
"Ừ, mua!Cả mảnh này luôn."
Diệp Thiên Dật nói.
"Vậy ta sẽ cho ngươi giá rẻ nhất, dù sao mảnh đất này cũng quá bình thường.”
Tên mập nói.
Diệp Thiên Dật trực tiếp lấy ra 1 linh vật thiên địa cấp thánh diệt.
"Có đủ không?"
Linh vật thiên địa cấp thánh diệt, cho đù là cái yếu nhất, thì cũng không thể ước lượng đc nổi bằng tiền!
Tên mập kia trợn trừng mắt.
Thế này thì quá hào phóng rồi?
Diệp Thiên Dật vốn chẳng thiếu mấy mấy thứ này, thứ đó hắn có nhiều không đếm xuể.
"Đủ... Đủ rồi."
"Giấy tờ nhà đất."
Sau này mảnh đất này chính là của Diệp Thiên Dật.
"Ừm… Trước tiên cần 1 cái hồ.”
Sau đó Diệp Thiên Dật tạo ra 1 cái hồ ở bên cạnh.
Tên mập kia há miệng thở dốc.
"Ông chủ, phiền ngươi tìm giúp ta một ít cá sống thả vào trong hồ này."
Diệp Thiên Dật nói.
"Không vấn đề gì.”
Tên ông chủ kia cũng thầm kinh hãi!
Tên này chắc chắn là cao thủ.
Phượng Dao rất nhanh đã tới địa chỉ mà Diệp Thiên Dật gửi cho nàng.
"Diệp đại thiếu gia à, ngươi mua cái chỗ cũ nát này làm gì?”
Phượng Dao khoanh tay nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cười sau đó sáp lại gần, bí mật nhéo mông của nàng một cái.
Phượng Dao tránh ra, giữ khoảng cách với Diệp Thiên Dật.
"Thành lập tông môn."
"Bên cạnh chỗ này là Thần Cơ Môn đấy? Không đúng, ta nghe nói ngươi đã giết chết đứa con trai mà tam đương gia của Thần Cơ Môn khó khăn lắm mới có được, giờ ngươi còn muốn thành lập tông môn ở sát vách Thần Cơ Môn? Ngươi muốn làm gì vậy?”
Phượng Dao mơ hồ cảm thấy chuyện này chắc chắn không hề đơn giản.
"Đương nhiên là có chuyện lớn rồi, đúng rồi, bên ngoài hiện giờ đồn như thế nào?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Bên ngoài cho rằng Diệp Thiên Dật ngươi vì muốn phô trương sức mạnh to lớn của mình cho thiên hạ thấy, nên đã hạ sát thủ giết Mặc Lâm của Thần Cơ Môn, thậm chí thái độ còn rất ác độc, còn nói một ngày nào đó sẽ giết Thần Cơ Môn."
Diệp Thiên Dật:"…."
"Đúng là không biết xấu hổ."
Có một số việc nàng không cần hỏi nhiều, nàng biết rõ tính tình của Diệp Thiên Dật, tuy hắn mặt dày, vô sỉ, không có giới hạn, nhưng hắn không giống như lời đồn.
Hắn có cố ý giết Mặc Lâm không, Phượng Dao không quan tâm, dù có cố ý thì chắc chắn là do họ có thù hận, cũng có thể chuyện này là do Thần Cơ Môn cố ý phóng đại lên.
Nhưng chắc chắn Diệp Thiên Dật sẽ không lỡ tay giết người chỉ hư vinh, Diệp Thiên Dật là người hư vinh, nhưng là hắn cũng có giới hạn của mình.
"Ngươi muốn làm gì?"
"Ta muốn lấy lại cuộc sống của ta.” Diệp Thiên Dật nói.
"Ngươi biết chế tạo thần cơ?"
Phượng Dao hỏi.
Diệp Thiên Dật rất biết khiến cho người khác ngạc nhiên, nên cho dù hắn hiểu thần cơ thì cũng không có gì phải kinh ngạc cả.
Nhưng thần cơ của hắn dựa vào cái gì mà đòi cướp chuyện làm ăn của Thần Cơ Môn?
Vậy thì lượng tài nguyên cần để chế tạo ra chiếc Thần Cơ này chắc chắn rất khủng bố!
Để làm một chiếc Thần Cơ cấp Thái Cổ Thần Vương cảnh tiêu hao 1 lượng tài nguyên vô cùng lớn.
Tuy rằng không đến mức có thể so sánh với việc bồi dưỡng 1 Thái Cổ Thần Vương cảnh nhưng tuyệt đối không hề ít.
"Cũng giống như ngươi hiểu ‘người anh em’ của ta đó."
Diệp Thiên Dật cười xấu xa.
"Thôi dẹp đi."
Phượng Dao tức giận trợn mắt.
"Làm thế nào?"
Sau đó nàng lại hỏi.
Nếu là người khác thì chuyện này là điên rồ, nhưng với Diệp Thiên Dật... Trong mắt Phượng Dao, hắn thực sự là một người được thiên mệnh lựa chọn, hắn chắc chắn không hề đơn giản giống 1 đứa trẻ hai mươi mấy tuổi. Những chuyện đó cũng đã chứng minh cho nàng thấy Diệp Thiên Dật là 1 con người đáng sợ.
"Tùy ngươi, dù sao ta cũng không dùng tông môn này để phát triển đâu, nên to một tý, đồ nên có thì cứ có là được.”
"Dù sao cũng phải có bản phác thảo chứ, chứ không thì tạo ra kiểu gì.”
Sau đó Diệp Thiên Dật đưa tin tức cho Bạch Hàn Tuyết.
Một lát sau, Bạch Hàn Tuyết tiện tay đưa cho Diệp Thiên Dật bản vẽ phác thảo của Băng Thần điện.
"Bắt đầu đi."
Hai ngày sau...... Một tông môn sừng sững được dựng lên.
Nó to thì có to, hùng vĩ thì cũng hùng vĩ, nhưng vẫn có cảm giác nó còn thiếu thiếu thứ gì đó, thực ra chuyện này cũng là bình thường thôi, dù sao nó cũng là do Diệp Thiên Dật và Phượng Dao làm qua loa mà thành.
"Trước hết như vậy đi."
"Còn tên thì sao?"
Phượng Dao hỏi.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên, sau đó làm phép tạo ra 1 cái biển hiệu lớn ở trên cửa, màu vàng sáng lấp lánh.
Thần Cơ Tông.
Phượng Dao: "......"
Cái này??
"Ta nói...... Ngươi cũng quá......"
Người ta gọi là Thần Cơ Môn, ngươi trực tiếp gọi là Thần Cơ Tông. Cái tên này rõ ràng cho người ta cảm thấy là muốn mượn danh tiến hoặc là muốn đạp Thần Cơ Môn xuống, đúng là nhằm thẳng vào họ mà.
"Cái này làm sao, nếu không phải vì sợ bị lộ, ta còn định đặt tên là Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Cơ Môn cơ.”
Diệp Thiên Dật nhún vai nói.
Bởi vì hắn có một tông môn tên là Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, nên nếu Diệp Thiên Dật đặt là Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Cơ Môn thì sợ mọi người sẽ cho rằng hắn muốn dựa vào Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông nên hắn mới đặt như vậy.
"Ngươi thì lợi hại rồi, vậy còn Thần Cơ của ngươi đâu?"
Phượng Dao hỏi.
"Đi, đi xem đi."
Khóe miệng Diệp Thiên Dật nhếch lên.
Phượng Dao nghi ngờ đi theo Diệp Thiên Dật vào trong Thần Cơ Tông.
"Cái này??"
Diệp Thiên Dật đưa nàng đến một tiểu thế giới đã được tạo ra, Phượng Dao kinh ngạc nhìn cả nghìn chiếc Thần Cơ ở trước mặt.
Có vài cái dài mấy mét, có những chiếc lên tới cả trăm mét, hầu hết đều mấy chục mét, tầm khoảng 20 mét.
Nhìn khung cảnh đồ sộ trước mắt, y chang bản gốc, đúng là không đơn giản mà!
"Đây có phải là mô hình do ngươi tạo ra không? Loại nhìn được không dùng được, đúng không?”
Phượng Dao hỏi.
"Vậy ngươi thử đi."
Diệp Thiên Dật nói, sau đó búng tay, khoang điều khiển của chiếc Thần cơ Chu Tước kia mở ra.
Phượng Dao nghi ngờ liếc nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó nhún người bay vào khoang điều khiển.
Rầm——
Hai mắt của chiếc Thần cơ Chu Tước kia đỏ rực.
Hazzz——
Có tiếng phượng hoàng vang lên, sau đó chiếc Thần cơ Chu Tước lao lên trời phát ra 1 nguồn lực lượng cực kì kinh khủng.