Diệp Thiên Dật trở lại chỗ của Đoan Mộc Huyên.
Anh Thiên Dật!
Đoan Mộc Tiểu Tiểu nhanh như một cơn gió lao về phía Diệp Thiên Dật, nhào vào vòng tay của hắn.
"y ya, mỗi lần ta về ngươi đều đâm vào ta như vậy, ta cũng sắp bị ngươi đâm hỏng luôn rồi.”
Diệp Thiên Dật yêu chiều ôm lấy Đoan Mộc Huyên
“Hì hì…”
Đoan Mộc Tiểu Tiểu lè lưỡi tinh nghịch.
Ai bảo anh Thiên Dật mỗi lần đều lâu như vậy không để ý đến Tiểu Tiểu, vì vậy Tiểu Tiểu chính là muốn đâm ngươi, nếu như anh Thiên Dật không vui, ngươi đâm dì út đi.
Đoan Mộc Huyên: ???
Nụ cười của Đoan Mộc Huyên lập tức đóng băng trên mặt.
“Ngươi… cái con bé này.”
Nàng trừng mắt nhìn Đoan Mộc Tiểu Tiểu.
Diệp Thiên Dật thả cô bé ra.
“Linh nhi, nhớ ta không?”
Mộc Linh Nhi gật gật đầu: “Vâng, nhớ ạ.”
Mộc Linh Nhi nhón chân, thơm một cái vào má Diệp Thiên Dật đang cúi xuống.
“Tiểu Tiểu cũng muốn được hôn.”
Đoan Mộc Tiểu Tiểu nôn nóng, sau đó cũng hôn hắn một cái.
“Được rồi... được rồi, đừng chọc anh Thiên Dật nữa, để hắn ngồi xuống nghi ngơi đi, Tiểu Tiểu đi rót trà.”
“Dạ.”
Sau đó Đoan Mộc Huyên ngồi xuống trước mặt Diệp Thiên Dật.
“Lợi hại nha.”
Nàng mĩm cười nhìn Diệp Thiên Dật
“Haizz, ta có cách gì đâu? Ta cũng là là bị ép thôi. ”
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc và thở dài nói.
“Hơ, bị ép mà ngươi còn diệt cả Thần Cơ môn nhà người ta hả?”
“Do ta may thôi! Bọn họ muốn giết ta, tùy tiện phái một cường giả là ta đã chết từ đời nào rồi, ai bảo trong tay ta có đủ năng lực để hủy hoại bọn họ? Ta cũng thiệt thòi nhiều lắm chứ bộ?”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi: “Chuyện bên phía Vô Tâm đại sư đã giải quyết rồi chứ?”
Đoan Mộc Huyên gật gật đầu: “Ừ, hắn đã sớm sắp xếp người đến mang đồ đi rồi, ta lại nợ ngươi một ân tình.”
“Vậy bây giờ ngươi định trả ơn ta thế nào đây?”
“Ngươi nói xem.”
Đoan Mộc Huyên cười một cái.
“Lấy thân báo đáp?”
“Ha ha…”
Đoan Mộc Huyên bật cười.
“Thôi, ngươi không thiếu hồng nhan tri kỷ, ngươi vẫn là nên đi tìm Nữ hoàng bệ hạ đi.”
Đoan Mộc Huyên cười nói.
Nàng biết Nữ hoàng và Diệp Thiên Dật hẳn là không phải loại quan hệ đó. Chắc chỉ là giả làm người yêu của nhau thôi.
“Nhưng ta càng thích ngươi hơn mà.”
Đoan Mộc Huyên nén cười.
“Tra nam, được rồi, đi tắm rửa đi? Ta đi bật nước nóng cho ngươi, mệt lâu như vậy rồi, nếu ngươi sẵn lòng thì ở đây nghỉ nhơi hai ngày đi.”
Đoan Mộc Huyên nói xong thì bước lên lầu.
Nàng rất khâm phục Diệp Thiên Dật.
Lúc ban đầu chỉ là nghe đồn một số chuyện, nhưng cho đến khi nhìn thấy những chuyện Thượng Vực bên này, thì nàng thật sự bái phục!
Mặc dù hiện tại có rất nhiều người vẫn còn nói, Diệp Thiên Dật nghịch thiên, rất lợi hại, bọn họ đều thừa nhận, nhưng đó chỉ là do hắn may mắn mà thôi, bởi vì nếu như ai trong số họ có những món đồ giống như của Diệp Thiên Dật trong tay, họ cũng sẽ lợi hại như vậy.
Ví dụ như thứ làm cho Thần Cơ môn bị nổ tan tành, nếu bọn họ có được thứ đó của Diệp Thiên Dật trong tay, họ cũng có thể làm được, chẳng qua là vấn đề dám hay không dám mà thôi, Diệp Thiên Dật là một tên điên, hắn dám không tính đến hậu quả khi làm chuyện này.
Hắn chưa từng nghĩ, nếu như Thần Cơ môn trở mặt trực tiếp ra tay thì làm thế nào?
Mặc dù cuối cùng Thần Cơ môn không trở mặt, bọn họ cần thể diện, họ đã nhẫn nhịn! Nhưng ngấm ngầm phía sau thì ngươi có biết được không?
Do vậy, rất nhiều người lại cảm hấy Diệp Thiên Dật chính là may mắn mà thôi! Nếu như là bọn họ có được những thứ đó, bọn họ sẽ càng có lý trí hơn Diệp Thiên Dật, càng thêm trầm ổn, vậy thì tương lai bọn họ sẽ càng mạnh hơn Diệp Thiên Dật
Dệp Thiên Dật nói với Mộc Linh Nhi: “Hơn hai tháng này, ta mặc dù luôn để tâm đến chuyện chị gái ngươi, nhưng loại chuyện này ta cũng chỉ có thể tùy duyên.
“Linh Nhi hiểu ạ.”
Mộc Linh Nhi gật đầu lia lịa.
“Thứ nhất, bọn họ không thể quang minh chính đại đi tìm chị gái nàng, vì nếu làm vậy sẽ càng thêm nguy hiểm.”
“Thứ hai, họ thật sự không biết chị gái nàng thực sự đang ở đâu, do vậy chỉ có thể tùy duyên thôi, nếu thăm dò tin tức ngươi cũng không thể thăm dò, vậy chỉ có thể tùy vào duyên.”
Có điều, hiện tại cũng không có chuyện gì, nhưng... rốt cuộc nên đi chỗ nào để tìm đây.
Diệp Thiên Dât thở dài một cái.
Lúc đó thôi diễn kết quả là ở Đế quốc Nguyệt Thần, nhưng đã qua hai tháng rồi, Diệp Thiên Dật vẫn phải thôi diễn lại xem có thay đổi gì không đã.
“Được rồi, trước tiên cứ như vậy đã, đén lúc đi đâu ta có lẽ có cách để biết, ta đi tắm cái đã.”
“Vâng ạ.”
“Anh Thiên Dật, Tiểu Tiểu giúp anh tắm.”
“Con bé này, đừng nghịch nữa.” Diệp Thiên Dật nói xong đi lên lầu.
Sau khi tắm xong, Diệp Thiên Dật ngồi trên gường.
“Thôi diễn!”
Diệp Thiên Dật hy vọng lần này có thể tìm được phạm vi nhỏ hơn một chút trên cơ sở Đế quốc Nguyệt Thần.
Thử xem.
Sau đó Diệp Thiên Dật đã bắt đầu thôi diễn
Khá lâu sau, Diệp Thiên Dật mở mắt ra.
“Này thì làm sao đây.”
Diệp thiên khẽ nói
Chủ yếu là chị gái linh nhi, nàng là Linh vật thiên địa trăm vạn năm, độ khó quá cao!
Kết quả của lần này là ở Đế quốc Thương Lan.
Đế quốc Thương Lan là nước láng giềng của Đế quốc Nguyệt Thần, cũng là một nước rất mạnh, Thượng Vực mà, làm một đế quốc lớn, vậy thì không thể không mạnh được.
Nhưng.
Lại là một phạm vi lớn như vậy, đau đầu thật.
Xem ra, phải đến Đế quốc Thương Lan một chuyến rồi.
Còn đi đâu, tùy duyên.
Con người Diệp Tiên Dật vẫn là rất tin tưởng vào hai chữ duyên phận.
Chính là, có lúc ông trời để cho ngươi đi đến một nơi, làm quen một số người, kiểu gì cũng là có lý do.
Ví dụ, nếu không phải Diệp Thiên Dật đã đến ma tộc, Diệp Thiên Dật sẽ không có được Pháp Tắc, không có được nhiều thứ như vậy, sẽ không gặp lại được Chu Tử Tuyết.
Ví dụ như lần bị đẩy vào Hoang Cổ Thương Khung, Diệp Thiên Dật nếu như không phải bị người của Dược Hoàng Tông hãm hại đẩy vào đó, hắn cũng không gặp được Thiên Địa Huyết Linh trì, cũng không lấy được cơ duyên, càng không có được Luân Hồi Độ.
Do vậy, Diệp Thiên Dật là đi tìm chị gái Linh Nhi là đúng!
Nhưng....
Đã không biết đi đâu tìm, vậy thì cứ tùy duyên, cứ đi đến nơi mà mình muốn đến, gặp được hay không gặp được, để duyên phận định đoạn.
“Đế quốc Thương Lan....”
Diệp Thiên Dật suy nghĩ
“Trước tiên giải quyết xong công việc bên Tà Thần điện rồi đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật bắt đầu tu luyện.
Nửa tháng sau là trận đấu người kế thừa Tà Thần điện, Diệp Thiên Dật phải chuẩn bị trước một chút rồi.
Nháy mắt cái nửa tháng trôi qua.
“Ta đi ra ngoài môt chuyến.”
“Tà Thần điện có 1 trận đấu lớn, nếu như ngươi muốn, bổn đế có thể dẫn ngươi cùng đi xem, thuận tiện xem thực lực của những thiên tài đó.”
Hoàng Liên nói.
Bởi vì trận đấu này là nhất định sẽ gặp được mấy người đứng đầu Tà Thần điện, bọn họ được xem như những thiên tài mạnh nhất của Thượng Vực .
“Ngươi cũng có thể đi à?”
“Đây là là cuộc thi có tính công khai, rất nhiều người có thể đến xem.”
“Thôi, ta không đi, lười đi.”
Diệp Thiên Dật nói xong thì rời đi.
Diệp Thiên Dật đã rời khỏi Đế quốc của Hoàng Liên
Hoàng Liên nhin bóng lưng rời đi của Diệp Thiên Dật, cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì.
Diệp Thiên Dật không làm gì, nên nửa tháng nay Thượng Vực rất yên tĩnh.