Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1786 - Chương 1785: Trong Tay Hắn Là…. Huyền Thiên Thánh Khí!

Chương 1785: Trong tay hắn là…. Huyền Thiên Thánh Khí!
Chương 1785: Trong tay hắn là…. Huyền Thiên Thánh Khí!

Vượt qua hai đại cảnh giới đánh bại thiên tài trong Thiên Bảng!

Đây là thiên tài trình độ gì vậy?

Cái này biết đâu có thể lọt xếp hạng top mười vị trí đầu, thậm chí top năm vị trí đầu Thiên Bảng đó!

Người như vậy sẽ là ai đây?

Cho nên mọi người mới tò mò đó.

Bọn họ muốn đi vào, cảm nhận rõ ràng một chút xem hắn đến cùng là dùng sức mạnh gì để làm được điều đó.

Là linh khí! Vậy là loại linh khí nào đây? Hay là có vật gì khác nữa?

Cái này sau khi vào có lẽ sẽ có cơ hội cảm nhận được!

Sau đó mọi người thi nhau tiến vào địa điểm hai người thi đấu, đương nhiên khoảng cách có chút xa.

Diệp Thiên Dật cũng nhìn thấy những người kia.

“Đệt!”

Diệp Thiên Dật một chân đạp vào kiếm của Diệp Triều, hai người kéo dài khoảng cách!

Mẹ nó chứ, đám người này không biết xấu hổ sao?

Lão tử đang đánh nhau tốt đẹp ở chỗ này, các ngươi vào đây làm gì?

Đúng là dở hơi!

Bởi vì loại sức mạnh mà Diệp Thiên Dật dùng là Pháp Tắc, Diệp Thiên Dật lo lắng sẽ bị đám người kia phát hiện!

Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, tuy ở đây đều là cường giả đỉnh cấp, nhưng bọn họ chắc chắn là chưa từng nhìn thấy Pháp Tắc, càng chưa từng nhìn thấy Lực Lượng Pháp Tắc!

Tại Thần Vực có lẽ có người gặp qua lực lượng của Pháp Tắc, nhưng ở Chúng Thần Chi Vực thì chắc là không có!

Với bọn họ mà nói, Pháp Tắc cũng là món đồ trong truyền thuyết! Bọn họ sẽ không có khả năng suy nghĩ theo hướng lục lượng hắn dùng là của Pháp Tắc, càng không ngờ, một người trẻ tuổi như vậy đã có được Pháp Tắc!

Chưa kể, Lực Lượng Pháp Tắc mà Diệp Thiên Dật giải phóng ra lại rất không hợp với thói thường, cường độ cũng không cao, hơn nữa trên cơ bản cũng chỉ có đối thủ đang chiến đấu với Diệp Thiên Dật mới có thể cảm nhận được một chút, những người này đúng thật không chắc chắn!

Thôi đi, không quan trọng!

Không được! Vẫn nên che giấu một chút vậy.

“Phép tạo hóa!”

Sau đó hắn phóng ra sức mạnh mạnh mẽ của phép tạo hóa, cỗ sức mạnh này bao phủ lên sức mạnh công pháp mà Diệp Thiên Dật để lộ ra ngoài.

“Phép tạo hóa! Vậy là sức mạnh của hắn chính là đến từ phép tạo hóa?”

“Khó mà nói, lão phu thật không cảm nhận được chút sức mạnh đặc biệt nào, chắc là không phải linh khí hoặc là tâm pháp, những thứ này sẽ có linh lực dao động rất rõ ràng, các ngươi nói xem, có lẽ nào là một loại đan dược, phù triện tăng sức mạnh nào đó chăng?”

“Đan dược chắc là không phải, phù triện thì có khả năng! Nhưng sức mạnh của phù triện tỏa ra ngoài chắc là chúng ta cũng phải cảm nhận được chứ.”

Vậy nên khả năng lớn là vật tăng linh khí nào đó kết hợp với phép tạo hóa để gia tăng sức mạnh… nhưng thế này cũng tăng lên quá nhiều rồi! Khiến một kẻ đang ở Thiên Thần cảnh có thể đánh một trận cùng Thất Phách cảnh thất giai, chuyện này có quá khó tin rồi không?

“...”

Những người kia thấy chuyện này thật không thể tin nổi.

Linh khí cũng có rất nhiều loại giúp tăng sức mạnh, nhưng nhiều đến vậy, gấp mười mấy lần, thậm chí còn nhiều hơn nữa, cái này xét về lý thuyết là không thể làm được!

Chỉ có Huyền Thiên Thánh Khí, có một loại Huyền Thiên Thánh Khí có năng lực như vậy, nhưng mọi người đều biết Huyền Thiên Thánh Khí đó hiện giờ đang ở đâu, vậy nên tuyệt đối không phải!

Phốc _

Diệp Triều phun ra một ngụm máu, Diệp Thiên Dật cũng giả vờ phun ra một ngụm máu!

Hai người kéo giãn khoảng cách.

“Thứ ngươi dùng rốt cuộc là thứ gì? Sao lại giúp ngươi tăng thêm nhiều sức mạnh đến vậy?”

Diệp Triều lau đi máu tươi ở khóe miệng nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật tức giận nói.

Hắn tức giận rồi.

Loại người không dựa vào thực lực của chính mình thật đáng ghê tởm.

“Ngươi quản nhiều như vậy làm gì? Ngươi lại không phải không sử dụng linh khí của Tà Thần điện các ngươi, làm như kiểu ta vi phạm quy tắc vậy.”

Diệp Thiên Dật cười khẩy một tiếng trêu tức hắn.

“Vậy ngươi có dám bỏ linh khí xuống, chúng ta đường đường chính chính đánh một trận không?”

Diệp Triều chỉ vào thanh kiếm trong tay vào Diệp Thiên Dật, phẫn nộ nói.

“Ta nói này, ngươi thế này cũng quá giống thằng khùng rồi đó? Ngươi là cảnh giới gì? Ngươi là một võ giả đã sắp tiến vào Chân Thần cảnh, mà ta là Thiên Thần cảnh, ngươi lại không biết xấu hổ nói như vậy với ta? Ngươi tự nghĩ xem ngươi nói những lời này, ngươi có còn mặt mũi sao?”

Diệp Triều lặng lẽ đánh giá những người ở phía xa.

Xác thực, lời này hắn nói quá đường đột rồi

“Lĩnh vực, bóng tối buông xuống”

“Xoát _ ”

Diệp Thiên Dật và Diệp Triều đều biến mất trong tầm mắt của mọi người, Diệp Thiên Dật bị Diệp Triều kéo vào trong lĩnh vực của hắn.

“Gia Cát Vũ các hạ, theo ý kiến của ngài, đây là thứ đồ vật lợi hại gì vậy?”

Một vị cường giả dò hỏi Gia Cát Vũ.

Gia Cát Vũ chắp hai tay sau lưng, sau đó chân phải khẽ đạp một cái, một hình bát quái màu xanh hiện lên tại nơi đó.

“Lão phu cũng rất hiếu kỳ, để lão phu thôi diễn một phen xem thế nào.”

Đám người đều rất tò mò, linh khí có thể giúp một võ giả tăng sức mạnh thêm mấy chục lần, rốt cuộc là vật gì được?

Trong trận chiến này, Diệp Thiên Dật biết cho dù mình không bị bại lộ, hắn cũng nhất định sẽ bị rất nhiều người để mắt tới!

Bởi vì trên người hắn xuất hiện sự thần bí, vậy nên những người kia sẽ nghi ngờ trên người hắn có bảo vật kinh thiên hãi tục nào đó!

Theo bản chất tự nhiên của con người, nhất định sẽ có người động thủ với hắn, hơn nữa còn không phải số ít!

Nhưng Diệp Thiên Dật không sợ, vì chỉ cần hắn không bại lộ chính mình là Diệp Thiên Dật, vậy thì lúc đó tự mình trở về làm Diệp Thiên Dật, ai còn có thể tìm thấy người tên Diệp Nhất kia đây?

Qua một lúc sau….

Mọi người nhìn thấy biểu cảm trên mặt Gia Cát Vũ càng ngày càng ngưng trọng, ria mép hắn đang run lên

“Gia Cát Vũ các hạ?”

Đột nhiên, Gia Cát Vũ mở bừng mắt, miệng phồng lên một chút.

“Phụt ”

Hắn phun ra một ngụm máu đỏ tươi, thân thể loạng choạng lùi về phía sau.

Mọi người: ???

“Gia Cát Vũ các hạ!”

Bọn họ vô cùng hốt hoảng.

Tại nơi xa hẻo lánh, vợ chồng Diệp Quân Tà cũng cau mày.

“Không xong rồi, bọn họ đã thôi diễn ra được gì đó về đồ vật của Thiên Dật rồi, tuy vẫn chưa bị thôi diễn ra, nhưng….”

Diệp Quân Tà cau mày nói: “Gia Cát Vũ tuy không phải nhân vật đặc biệt đỉnh cấp gì, nhưng thôi diễn một đồ vật mà khiến hắn thất bại, thậm chí còn bị phản phệ đến hộc máu, vậy thì ngay lúc này, vật ấy trong mắt mọi người càng thêm thần bí và cường đại.”

“Cũng tức là…. sau việc này qua đi Thiên Dật có thể sẽ bị nhóm người này bí mật để mắt tới, giết người đoạt bảo.”

Diệp Quân Tà gật gật đầu: “Đúng, nhưng có lẽ tên nhóc này cũng ý thức được rồi, cộng thêm hắn đang dịch dung, nếu xử lý tốt, có lẽ sẽ không có chuyện gì quá lớn, phải xem hắn sẽ xử lý thế nào, ta cũng rất tò mò, vật này sẽ là cái gì đây?”

Hiển nhiên không phải sức mạnh của chính hắn!

Có những thứ tăng thêm được, thậm chí tăng lên rất nhiều, nhưng chắc chắn có giới hạn!

Vì vậy, nó phải là một loại linh khí nào đó.

“Khụ Khụ ”

Gia Cát Vũ phun ra một ngụm máu tươi.

“Lão phu…. thôi diễn không ra! Vừa rồi phảng phất như tiến vào một hố đen vô tận, suýt chút thì bị nuốt chửng, thứ trên người hắn… tuyệt đối không phải thứ tầm thường!”

Đám người nhao nhao nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

Mỗi một thiên tài đỉnh cấp, trong tay bọn họ nhất định có vật không tầm thường.

Nhưng những đồ vật này, hẳn là Gia Cát Vũ có thể thôi diễn ra.

Đối với Gia Cát Vũ mà nói, Huyền Thiên Thánh Khí là thứ hắn không thôi diễn ra được!

Như vậy cũng có thể nói, đồ vật nằm trong tay Diệp Nhất, chính là Huyền Thiên Thánh Khí…

Wow…

Huyền Thiên Thánh Khí nha! Đó là báu vật trên đời đó.

Trong tay hắn vậy mà lại có một cái? Hiển nhiên không phải thập đại Huyền Thiên Thánh Khí, bởi vì họ chỉ biết có một Huyền Thiên Thánh Khí có tác dụng như vậy, hơn nữa bọn họ còn biết nó đang nằm ở đâu, nhưng mà ai nói trên đời này chỉ có thập đại Huyền Thiên Thánh Khí vậy?

Bình Luận (0)
Comment