Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1790 - Chương 1789: Đây Là Việc Con Người Làm Sao?

Chương 1789: đây là việc con người làm sao?
Chương 1789: đây là việc con người làm sao?

E là không ai biết là viện này khắp nơi đều là bẫy rập.

Phép tạo hóa quá có ích!

Kẹp bình thường chắc chắn không làm gì được Thái Cổ Thần Vương Cảnh, cho dù ngươi muốn kẹp thế nào cũng không kẹp được chân của Thái Cổ Thần Vương cảnh, nhưng đây không phải kẹp bình thường, đây thậm chí còn là cái kẹp có lực lượng của Pháp Tắc, chỉ là sức mạnh này sẽ không để lại dấu tích khiến cho ngươi phải chú ý.

Kẹp đứt một chân của cường giả là không thể, nhưng làm chảy máu thì dư sức đấy.

Một khi bị kẹp ra máu, đau là đều tất nhiên, sau đó còn có độc, khó chịu không?

Bên ngoài, đám cường giả đó ngơ ngác, không dám giải phóng linh lực, bởi khi giải phóng linh lực chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Hắn chỉ có thể âm thầm và nhẹ nhàng gỡ bỏ cái kẹp đang kẹp ở chân hắn.

Độc tính vẫn chưa thấm, nên ngoài đau ở chỗ bị kẹp ra thì hầu như không bị gì.

Nhưng....

Ngay lúc này, mắt hắn khẽ nheo lại, vì cảm nhận được một cái gì đó.

Xoát----

Sau đó hắn nhanh chóng ẩn thân, rời khỏi viện, thậm chí còn không để cho vị trí của mình thấy được tình hình trong viện, bởi vì hắn biết, đã đến đây thì chắc chắn đều là cường giả!

Còn có người khác đến?

Đối với hắn mà nói thì cũng không có gì là đáng ngạc nhiên, nhưng thật trùng hợp....

Đáng ghét!

Nếu không phải vì cái kẹp này thì hắn đã vào được trong phòng, kết thúc trong vài giây, sau đó mang nhẫn không gian của tên Diệp Nhất này đi rồi.

Lúc này, hai bóng hình ẩn nấp đã đến trước cửa viện của Diệp Thiên Dật.

Bọn họ lợi dụng màn đêm và thuộc tính ám của mình, có thể làm được đến mức dù cho là đứng ở trước mặt của thì ngươi cũng không thể nào nhìn thấy được họ!

Hai vị của Tà Thần điện, Diệp Sơn trưởng lão và một vị cường giả Diệp Trọng.

Họ đặc biệt phái hai người này đến, vì để bảo đảm nhiệm vụ được tiến hành một cách hoàn hảo.

Diệp Sơn nhìn Diệp Trọng một cái, sau đó gật đầu, một người lấy ra một dụng cụ ra quét một lượt.

Họ chuẩn bị rất đầy đủ và thông minh!

Cho dù ngươi giải phóng Thần thức, khi bị người khác phát hiện Thần thức của ngươi, vậy ngươi cũng sẽ bị phát hiện, cho dù là Diệp Nhất này cảnh giới không cao, sẽ không phát hiện ra được, nhưng lỡ như thì sao?

Cho nên đây là lúc dụng cụ này phát duy tác dụng của nó, họ có thể dựa vào dụng cụ này nhẹ nhàng quét một cái là có thể biết trong phòng có người hay không.

Đây mới là đoàn đội chuyên nghiệp.

Sau đó Diệp Trọng cất dụng cụ đi, giơ tay chỉ phòng chính giữa, ý rất rõ là Diệp Nhất ở trong căn phòng đó.

Tiếp theo việc họ cần làm rất đơn giản, từng bước từng bước nhẹ nhàng bước đến trước cửa của căn phòng chính giữa, sau đó hai người cùng phối hợp, xông vào trong, nhân cơ hội người chưa kịp phản ứng thì tiêu diệt!

Đây là cách thứ nhất, cách thứ hai là....

Trực tiếp dùng không gian hoặc thuộc tính phong ám để phong bế căn phòng này lại, sau đó giải quyết với tốc độ cực nhanh.

Họ chọn... cách đầu tiên.

Bởi vì cách đầu, họ cũng có thể giải quyết rất nhanh, nếu chuẩn bị đầy đủ, Diệp Nhất ở bên trong cũng không kịp phản ứng mà sử dụng không gian, còn cách thứ hai, tuy có thể giúp họ tăng khả năng chắc chắn lấy được thứ mình muốn, nhưng nếu giải phóng sức mạnh, thì thứ nhất, người trong phòng sẽ cảm nhận được, còn phản ứng kịp… Thứ hai, những cường giả ở nơi rất xa cũng có thể cảm nhận được.

Họ là cường giả cảnh giới nào? Chắc chắn họ sẽ ra tay rất nhanh, nhưng họ lo lắng, nếu phong ấn, tuy là cảnh giới Diệp Nhất không cao, nhưng nếu hắn có cách phá giải phong ấn của họ thì sao? Hơn nữa cực kì có khả năng!

Hai người từ từ bước vào trong.

Pạch-----

Một âm thanh khe khẽ vang lên.

Vị để họ không sợ nên Diệp Thiên Dật đã thiết kế cái kẹp là tĩnh âm.

Lúc Diệp Trọng bị kẹp trúng cứ ngỡ là bị lộ rồi, nhưng hắn cảm thấy.... cái kẹp này lại không có âm thanh? Cái bẫy này lại không có âm thanh, vậy là họ không bị lộ, bởi vị họ đang ẩn thân, chỉ cần bản thân họ không phát ra âm thanh là được.

Diệp Trọng và Diệp Sơn cùng nhìn cái kẹp, sau đó nhìn nhau một cái.

Sao ở đây lại có kẹp?

Chẳng lẽ Diệp Nhất này đã có chuẩn bị từ sớm?

Không đúng, cho dù hắn có lo việc này, nhưng dùng cái kẹp nhỏ vậy có ích gì?

Chắc không phải là mấy tên nhóc của Tà Thần điện lúc trước bày trò rồi quên dọn chứ?

Cũng có khả năng, nhưng trong ảnh của dụng cụ biểu hiện người bên trong không hề nhúc nhích, thậm chí còn không mở mắt, họ chắc chắn là không bị phát hiện!

Tuy chỉ có thể nhìn hình ảnh trên màn hình cảm ứng nhiệt, nhưng điểm lợi hại của vũ khí này là dù ngươi mở mắt nó cũng sẽ hiển thị! Trong đó không mở mắt, nêu như bây giờ phát hiện ra một cái gì đó thì chắc chắn hắn sẽ mở mắt ra.

Ánh mắt hai người nhìn nhau khiến để trấn an đối phương cũng như trấn an chính mình, sau đó Diệp Trọng lấy kẹp ra, đi tiếp.

Pạch---

Lát sau, hai người đều bị kẹp!

Soạt---

Diệp Sơn vẫn ổn, mới bị kẹp một lần, tên Diệp Trọng bị kẹp hai lần cùng một chỗ, hắn trực tiếp hít một hơi lạnh!

Má nó chứ!

Đây là người làm sao?

Họ nghi ngờ là Diệp Nhất làm! Nhưng họ vẫn luôn quan sát hình ảnh cảm ứng nhiệt trên dụng cụ quét đó, hắn vẫn ngồi ở đó tu luyện, không hề mở mắt.

Có thể là do cái này chỉ dùng để uy hiếp.

Họ gỡ kẹp ra rồi lại đi tiếp.

Pặc---

Móa!

Hai người cùng nhau hít một khí lạnh.

Đau!!!!

Họ không thể giải phóng sức mạnh để thăm dò chướng ngại phía trước, cũng không thể giải phóng thần thức, nhìn lướt qua thì mọi thứ ở đây đều rất bình thường.

Không ổn không ổn!

Họ nhìn nhau sau đó lắc đầu, sau đó nữa, Diệp Sơn chỉ chỉ lên nóc của căn phòng, ý rất rõ ràng, trực tiếp bay đến đó, sau đó từ nóc phòng trực tiếp bay xuống ra tay, như vậy cũng không bị kẹp trúng nữa!

Sau đó hai người cùng nhau gật đầu!

Cứ làm vậy đi!

Thuật ẩn thân mạnh mẽ, thân pháp và công pháp mạnh mẽ, giúp họ bay lên mà không có chút tiếng động gì, như sự rơi xuống nhẹ nhàng của hai vị thần, hơn nữa dù sao họ cũng có cảnh giới là Thái Cổ Thần Vương Cảnh, họ tự tin có thể làn được như vậy, nên họ quyết định bay lên, đây cũng là cách tốt nhất, bởi nếu cứ tiếp tục họ sẽ chịu không nổi, cũng sẽ bị bại lộ.

Soạt----

Chốc lát, hai người bay lên nóc phòng Diệp Thiên Dật

Pặc ----

Lúc họ đáp xuống cũng là lúc cái kẹp lần nữa kẹp vào cả hai chân họ, bốn cái chân không có cái nào thoát được.

Soẹt---

Họ chịu không nổi lại hít một khí lạnh.

Hai người họ hơi ngơ ngác rồi.

Mẹ nó!

Thứ này là người làm sao? Ngay cả nóc phòng cũng có? Mẹ khiếp!!

Bình Luận (0)
Comment