Chu Á Thành biết Diệp Thiên Hạo rất lợi hại!
Nhưng hắn không nghĩ Diệp Thiên Dật mạnh được bao nhiều, chủ yếu là hắn cũng muốn xem xem Diệp Thiên Dật rốt cuộc là như thế nào.
Nếu như không có một số linh khí, hắn sẽ thế nào.
Cho nên là, Chu Á Thành mới nói như thế.
Hắn tin tưởng, bản thân nói như thế, về tình hay về lí thì Diệp Thiên Dật cũng sẽ đấu với hắn một trận?
Sau đó Chu Á Thành cười nói với Diệp Thiên Dật: “Diệp huynh, hay là ngươi nói vài lời đi?”
Chu Á Thành cũng đã nói như thế rồi, Diệp Thiên Dật chỉ cảm thấy, dù sao cũng nhàm chán! Vậy thì cùng ngươi đùa chơi 1 chút vậy.
“Được thôi, ta cùng với Chu huynh thật ra cũng nên đấu một trận, hơn nửa, chúng ta tuy rằng mặc định được chọn, nhưng cũng đã hứa, nếu ai thua, sẽ rút lui khỏi học viện Võ Thần, Chu huynh là Thất Phách Cảnh, ta mới Thiên Thần Cảnh, Chu huynh vẫn nên nhường một chút.”
Chu Á Thành khựng lại một chút.
Diệp Thiên Dật này, hắn muốn chơi lớn sao?
Thật ra, chơi lớn như thế, Chu Á Thành Đương nhiên cũng có phần lo sợ.
Hắn vốn dĩ chỉ là muốn trêu chọc Diệp Thiên Dật một chút, xem như là thua rồi, hắn cũng chẳng có gì gọi là mất mặt, nhưng mà hiện tại……. nếu như thu rồi, rút lui khỏi học viện Võ Thần, cái giá phải trả cũng thật lớn, hơn nữa sẽ rất mất mặt.
Nhưng mà, Diệp Thiên Dật đã nói như thế, đương nhiên Chu Á Thành không thể từ chối rồi.
Nghĩ một hồi, mình là Thất Phách Cảnh, Diệp Thiên Dật là Thiên Thần Cảnh, bọn họ cách biệt rất lớn, Diệp Thiên Dật này dựa vào đâu mà đòi đánh thắng hắn?
“Ha ha ha, đương nhiên rồi, nhưng chẳng qua nhường hay không đều không cần thiết rồi, bởi vì mọi người đều biết uy danh của Diệp huynh, ta cho rằng không cần thiết nhượng bộ, vẫn nên là dốc toàn lực, không phải sao?”
Diệp Thiên Dật cười không trả lời.
Mùi thuốc súng lập tức lan toả.
“Các vị có ai còn hứng thú không? Hay là chúng ta cùng so tài với Diệp huynh? Cũng làm cho cuộc khảo hạch này càng thêm thú vị.”
Chu Á Thành cũng không phải người thường, nói như thế cũng khá thú vị.
“Sớm đã nghe qua uy danh của Diệp huynh, dùng sức mình đến Thần Cơ môn cũng phải tan tành, thật sự rất sốc, rất vinh hạnh được một lần trở thành đối thủ của Diệp huynh, thật là phúc ba đời.”
Một đàn ông tươi cười phẩy quạt đi tới.
Sau đó đối diện Diệp Thiên Dật ôm quyền: “Tại hạ Lỗ Trí.”
Diệp Thiên Dật cũng ôm quyền “Hân hạnh.”
Lỗ Trí cười nói: “Lần khảo hạch này, hi vọng có thể phân cao thấp cùng với Diệp huynh, đương nhiên cũng hi vọng Diệp huynh hạ thủ lưu tình.”
“Vậy ta cũng muốn cùng nhau thử sức xem thế nào?”
Lại thêm một người đi tới.
“Ta cũng muốn thử sức!”
Sau đấy dòng người lần lượt đi tới từng người một!
Bởi vì cái tên Diệp Thiên Dật này rất có tiếng, họ đều biết, nếu như trong cuộc khảo hạch này đánh bại hắn, họ chắc chắn sẽ có thể bay lên, hơn nữa họ cũng chẳng có gì để mất, có mất chẳng qua cũng chỉ có Chu Á Thành mà thôi.
Không xa lắm, vài người đang xem 1 màn này.
“Đấy là Diệp Thiên Dật sao?”
“Phải, ta cũng là lần đầu gặp, xem ra….. thật sự không giống một người đơn giản.”
“Hừ, vô dụng thôi.”
Tên đàn ông đấy khoanh hai tay cười lạnh một tiếng.
“Một người rêu rao như vậy, chủ định sẽ không có nhiều hữu ích, xem thử năm năm, 10 năm về sau, Diệp Thiên Dật còn có danh tiếng trên mảnh đất đại lục này nữa không, ta cho rằng nhiều nhất là năm năm, hắn sẽ bị toàn đại lục quên lãng.”
Lúc này…… Chu Á Thành cười nói: “Diệp huynh, nhiều người muốn tỉ võ cùng ngươi thế này, áp lực của ngươi có phải có chút lớn không?”
Diệp Thiên Dật cười cười, sau đó nói: “Sẽ không, có thể nào cũng chỉ là thuận tiện mà thôi, hơn nữa ta cảm thấy, ta lại không có gì để mất cả, nhiều nhất cũng chỉ là thua Chu huynh và rời khỏi học viện Võ Thần, mà ta cho rằng, có áp lực mới có động lực, người như ta lại là thích có áp lực, đặc biệt là mỗi vị ở đây đều là thiên tài đỉnh cấp thế này.”
Sau đó Diệp Thiên Dật lại nói 1 câu: “Vậy thế này đi, bởi vì muốn có áp lực nhiều hơn, ta đây tiến hành tỉ võ cùng với người tham gia khảo hạch lần này, nếu như lần khảo hạch này ta không đạt được hạng nhất, vậy coi như là ta thua Chu huynh, thế nào?”
Mọi người: ???
Sau khi Diệp Thiên Dật nói ra câu này, những người xung quanh đều ngơ ngác rồi.
Tiêu Tích Linh mua kem que trở lại cũng nghe được lời của Diệp Thêm Dật, đứng khựng lại tại chỗ.
Đã xảy ra chuyện gì?
Không được rồi.
Nếu như Diệp Thiên Dật thua rồi phải rời khỏi học viện Võ Thần, vậy thì nàng chẳng phải sẽ không thể đạt được rồi sao?
Tự Diệp Thiên Dật không biết câu nói này của hắn khoa trương đến nhường nào à?
Phải! Ngươi là người được chọn.
Nhưng mà người tham gia khảo hạch, còn lâu mới đơn giản như thế!
Có thể hiện tại những người đứng trước mặt ngươi là những võ giả thoạt nhìn rất bình thường, thậm chí họ cũng không phải là người được mời.
Nhưng mà, những người này, nhất định có những người không có tên trên Thiên Bảng, Địa Bảng, nhưng thậm chí có thể có những thiên tài mạnh ngang với những người trong top 10 của Thiên Bảng, chắc chắn có.
Bọn họ là chân nhân bất lộ tướng, họ có lẽ đang quan sát một vài người, nhưng họ lẫn trong nhóm người lại giống như những võ giả bình thường, nhưng một khi họ đã ra tay, có thể sẽ kinh diễm tứ phương.
Dựa vào thực tế mấy ngày trước, mỗi ngày đều có người như thế xuất hiện, mấy ngày trước đã có rất nhiều người tiến vào học viện Võ Thần rồi, thậm chí trong học viện Võ Thần cũng có được danh vọng rất lớn, bởi vị họ đủ mạnh, khiến rất nhiều người từ nội tâm đều đem bọn họ là đối thủ.
Họ thật sự rất mạnh, mà hôm nay, nhất định cũng sẽ có người như thế.
Diệp Thiên Dật thì sao?
Hắn muốn thách đấu tất cả, nếu hắn không nắm được hạng nhất, hắn sẽ rút khỏi học viện Võ Thần.
Có trời mới biết lời nói của hắn lại dẫn đến chấn động như thế.
Đặc biệt là những người vô cùng ưu tú ấy, những người ấy có thể sẽ không nói gì, nhưng họ sẽ dùng hành động để khiến Diệp Thiên Dật biết những lời hắn nói có bao nhiêu sai lầm.
“Ha ha ha, Diệp huynh, ngươi nghiên túc đấy à?”
Chu Á Thành cười cười nói.
Thật ra, hắn đã thua rồi.
Trong lòng Chu Á Thành vô cùng rõ ràng.
Xét về một mặt nào đó, hắn đã bị Diệp Thiên Dật chèn ép thành bùn luôn rồi.
Nhưng mà….
Có tác dụng gì chứ?
Hắn chỉ là bị chèn ép về mặt khí thế thôi, nhưng rồi cuối cùng, nếu Diệp Thiên Dật rút khỏi học viện Võ Thần, thì Diệp Thiên Dật mới thật sự là kẻ bại trận, hắn sẽ bị chế giễu đến mức nào chứ.
Mà hầu hết mọi người cho rằng, hắn nhất định là không có khả năng trở thành hạng nhất của cuộc khảo hạch hôm nay!
“Đúng vây, ta nói rồi, ta thích có áp lực, không vấn đề gì chứ!”
“Được, được.”
Trong nhóm người, có không biết bao nhiêu người đang chú ý đến Diệp Thiên Dật, coi hắn như một trò hề.
Ngươi rất lợi hại, ngươi đã làm được nhiều chuyện rất truyền kì, nhưng mà…. Đấy là năng lực của bản thân ngươi sao?
Lúc này đây, trong học viện Võ Thần, một nhóm người hùng dũng bước ra.