Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1827 - Chương 1826: Cuối Cùng Cũng Đến

Chương 1826: Cuối cùng cũng đến
Chương 1826: Cuối cùng cũng đến

Một bên khác…

Trong hoang mạc, Diệp Thiên Dật cũng không vội chiến đấu với những tốp ngu ngốc xông qua đây, Diệp Thiên Dật cũng không chạy, hắn đang ở khu vực gần đó.

Bởi vì xung quanh đều là cát vàng, Diệp Thiên Dật giải phóng thuộc tính phong, lập tức cát vàng bốc lên bao phủ khắp trời, sau đó mượn tốc độ của bản thân, đang xoay quanh người hắn.

Diệp Thiên Dật rõ ràng biết, bọn họ đang kéo dài thời gian, nhưng chính hắn lại phối hợp với bọn họ kéo dài thời gian!

Bởi vì bọn họ muốn kéo người đến, mà Diệp Thiên Dật cũng muốn kéo người đến.

Chỉ là mục đích của hai bên không giống nhau!

Nhưng muốn kế hoạch của mình thành công, Diệp Thiên Dật còn cần một trợ thủ!

Rõ ràng, trợ thủ này chính là Gia Cát Văn!

Gia Cát Văn là thù hay là bạn thì Diệp Thiên Dật không biết, nhưng Diệp Thiên Dật dám khẳng định, trước khi hắn vào Học viện Võ Thần, hoặc là nói một khoảng thời gian nào đó vào Học viện Võ Thần, hắn chắc chắn là bạn hoặc trợ thủ vô cùng tốt của Diệp Thiên Dật!

Bao gồm bây giờ.

“Diệp huynh, chẳng lẽ ngươi chỉ có thể chạy thôi sao?”

Người đàn ông đứng ở đụn cát vàng bên kia khác chế nhạo một tiếng.

“Làm sao thế? Không đánh được nên sốt ruột rồi à?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Ha ha ha, đương nhiên không phải, có điều ngươi không cần chạy, ta xem ngươi có thể đọ sức với ta bao lâu!”

Trong lòng hắn đương nhiên vui đến nở hoa rồi, Diệp Thiên Dật này không chạy mà còn trúng kế, mặc dù hắn vội vã thể hiện bản thân, muốn tự mình đánh bại Diệp Thiên Dật, nhưng đợi người khác đến cũng không có gì không ổn!

Mà hắn đương nhiên biết dụng cụ có thể nhìn thấy vị trí và tên mọi người của bọn họ đã bị huỷ rồi, bởi vì bản thân hắn cũng không nhìn thấy!

Nhưng không sao cả!

Bởi vì vừa lúc nãy, hắn tin hầu hết mọi người đều đã chú ý đến phương hướng và vị trí của Diệp Thiên Dật rồi!

Bởi vì đã không thể nhìn thấy vị trí định vj, bọn họ sẽ tăng nhanh tốc độ đến bên này hơn.

Mà những học viên nội bộ của Học viện Võ Thần đang đứng trên góc nhìn thượng đế ngoài kia, nhìn thấy Diệp Thiên Dật bị một Thất Phách cảnh Nhất giai đuổi cho chạy tứ tung, trong lòng lần lượt cười lạnh không thôi.

“Diệp Thiên Dật sẽ không phải chỉ biết chạy như vậy chứ? Không phải nói năng lực chiến đấu vượt cấp của hắn rất mạnh sao? Ngươi trái lại đánh một phát cho ta xem nào! Mới Thất Phách cảnh nhất giai mà thôi, tại sao lại không dám đánh nữa rồi?”

Một tên cười nhạo một tiếng.

“Đần độn!”

Diệp Lạc Lạc bên cạnh quả thật không nhịn nổi mà mắng một câu.

Sau khi hắn nghe thấy thì nhìn qua, lập tức run sợ.

Diệp Lạc Lạc, không chọc nổi đâu.

“Mới Thất Phách cảnh nhất giai mà thôi? Lúc ngươi Thiên Thần Cảnh Lục giai gặp phải thiên tài đỉnh cấp Thất Phách cảnh nhất giai, ngươi làm như thế nào? Đứng đấy nói mà không biết nhục.”

Diệp Lạc Lạc quả thật chán ghét người như vậy, đố kị, ganh tị người ta, dùng các loại lời đến sỉ nhục người khác, từ đó tăng cảm giác thoả mãn trong lòng mình!

Diệp Thiên Dật, nàng không quen người này, nhưng từng nghe nói rất nhiều lần, ít nhất những sự tích của người này được lưu truyền rộng rãi, ít nhất nàng cho rằng người có thể làm được tuyệt đối không nhiều! Ít nhất nàng cảm thấy, nhiều năm như vậy, Diệp Thiên Dật này đã làm được, đồng thời hắn cũng là một thiên tài trẻ tuổi, vậy hắn đáng được khâm phục!

Mặc dù nàng không có hảo cảm gì với Diệp Thiên Dật, nhưng không có nghĩa rằng nàng không khâm phục người này! Hắn đáng được khâm phục và học tập!

Mà tại sao không có hảo cảm gì chứ?

Đó chính là vì Diệp Thiên Dật này quá tiện, hơn nữa quá háo sắc! Nàng không quá thích người như vậy.

Người kia không dám nói chuyện nữa rồi.

“Diệp Thiên Dật này sao vào trong thế giới ảo lại run sợ như thế kia? Cảm giác hắn thậm chí đã biến thành một người khác lúc trước vậy, hay là nói, thật ra đây chính là trình độ của Diệp Thiên Dật? Không phải nói Diệp Thiên Dật có năng lực có thể đánh Thất Phách cảnh chỉ bằng thực lực của một Thiên Thần Cảnh sao? Tại sao bây giờ không có nữa rồi?? Không phải chứ không phải chứ, không phải hắn chi có chút năng lực này chứ?”

Có một người lớn giọng nói, thậm chí lớn đến hình như là cố ý nói vậy để rất nhiều người đều nghe thấy.

Sau đó có một người phụ hoạ theo hắn.

“Phải đó, chắc không phải Diệp Thiên Dật này vì ở trong thế giới ảo mới yếu như vậy chứ? Mà tại sao ở trong hiện thực mạnh như vậy, đến trong thế giới ảo thì yếu như thế chứ? À ~ ta biết rồi, chắc chắn là trong hiện thực hắn có thể dùng rất nhiều ngoại lực, bao gồm linh khí, phù triện, vân vân, nhưng đến trong thế giới ảo, tất cả những thứ đồ bên ngoài này đều không dùng được, vì vậy mới tỏ ra yếu như thế, nếu quả thật đúng như vậy thì, Diệp Thiên Dật này ở bên ngoài mạnh như vậy, hoàn toàn là dựa vào một ít ngoại lực, đến đây thì trực tiếp lộ ra nguyên hình.”

“Vậy trái lại, Diệp Thiên Dật này vẫn luôn mạnh vì ngoại lực, sẽ không có người tin tưởng bản thân Diệp Thiên Dật mạnh đến loại trình độ này chứ?”

“…”

Đồng thời, một cảnh này, sự ganh tị trong lòng những người này cuối cùng cũng được một cơ hội bùng nổ rồi.

“Tuyết Nhi, ngươi thấy thế nào?”

Người thanh niên điển trai bên cạnh Y Nhân Tuyết hơi hơi cong khóe miệng hỏi.

“Dù sao ở trong mắt ta, hắn chính là đỉnh phong và mà người mạnh nhất trong lớp trẻ.”

Y Nhân Tuyết nói.

Y Nhân Tuyết đối với Diệp Thiên Dật, tương đối mà nói là hiểu khá rõ, nàng biết rất nhiều thứ của Diệp Thiên Dật là dựa vào ngoại lực, nhưng đồng thời nàng cũng rõ, bản thân Diệp Thiên Dật tuyệt đối cũng vô cùng khoa trương.

Hắn mỉm cười gật gật đầu không nói gì, chỉ là trong đôi mắt loé qua một tia mù mịt.

….

Một bên khác, Diệp Thiên Dật vẫn đang trốn tránh như cũ, chính là không chiến đấu chính diện với người kia.

Lại có mấy người đến bên này, nhìn thấy có người đang chiến đấu với Diệp Thiên Dật, mấy người bọn họ tập hợp đến bên cạnh Chu Á Thành.

Bọn họ có cùng một mục tiêu chính là Diệp Thiên Dật!

Hơn nữa bọn họ biết vụ cá cược của Chu Á Thành và Diệp Thiên Dật, bọn họ đương nhiên chọn đứng ở bên Chu Á Thành, vì vậy nhìn thấy Chu Á Thành ở đây, bọn họ mới không ra tay!

“Tình hình gì vậy?”

“Vương thiếu? Ngươi không phải thuộc tính không gian sao? Cùng nhau khoá không gian lại, chúng ta loại bỏ Diệp Thiên Dật này trước.”

“Được.”

Bọn họ cũng đồng ý.

Diệp Thiên Dật quá rêu rao, khiến cho người khác ghen tỵ muốn loại bỏ.

“Vậy ta đi khoá không gian, các ngươi đi xem thử có thể đánh Diệp Thiên Dật này hay không.”

“Được!”

Sau đó lại có mấy người tham gia chiến đấu!

Diệp Thiên Dật: “…”

Mẹ nó!

Đừng như vậy mà!

Tại sao các ngươi lại ra tay rồi chứ?

Nếu như Diệp Thiên Dật không đỡ nổi hoặc là dùng không gian chạy, vậy kế hoạch của hắn hoàn toàn không thực hiện được rồi.

Mẹ nó!

Gia Cát Văn kia tại sao còn chưa đến?

Nhanh chút đi.

Qua một lúc nữa, Gia Cát Văn đã đến bên này, hắn đứng ở đó nhìn cảnh này, chân mày nhăn lại.

Tại sao Diệp Thiên Dật này luôn trốn chứ?

Có những người cảm thấy Diệp Thiên Dật thật sự không có bản lĩnh gì, nhưng có những người thông minh, bọn họ quả thật cho rằng bản thân Diệp Thiên Dật tuyệt đối sẽ không yếu, bọn họ sẽ không tự mình lừa dối mình!

Bao gồm Gia Cát Văn.

Ví dụ như bây giờ, theo lí mà nói, Diệp Thiên Dật này có lẽ sẽ không ở lại đây nữa?

Lúc nãy góc nhìn định vị của hắn cũng biến mất rồi, cũng chính là nói, từ lúc góc nhìn định vị biến mất cho đến bây giờ, Diệp Thiên Dật vẫn luôn ở đây, không đến mức đó chứ?

Vì vậy, Diệp Thiên Dật chắc chắn có tính toán!

Bình Luận (0)
Comment