Diệp Thiên Dật nhìn bóng người trước mặt.
Chết tiệt!
Hắn thực sự rất trắng.
Rất đẹp trai! Hơn nữa là đặc biệt thanh tú.
Thậm chí có đôi chút giống con gái.
Nói thật, Diệp Thiên Dật cảm thấy hắn rất giống con gái, quá trắng, làn da này cũng quá là tinh tế?
Nhưng mà……
Tại sao Diệp Thiên Dật lại có thể chắn chắn hắn không phải nữ?
Trước ngực thiệt tình là chẳng hề có chút kia luôn!
Nữ dù có phẳng đến mấy sẽ cũng không phẳng đến mức như vậy đúng không? Mọi người đều mặc không nhiều quần áo, nên nhìn phát là biết ngay.
“Có việc gì sao?”
Hắn lạnh lùng hỏi một tiếng, ánh mắt mang theo cảnh giác đối với bọn họ.
“Này, ngươi cảnh giác với chúng ta như vậy làm gì? Bọn ta không có ác ý đối với ngươi.”
Ngô Nhất vừa nói xong run chân đưa cho hắn một điếu thuốc.
“Không, cảm ơn.”
Hắn lắc đầu từ chối.
“Không có việc gì vậy ta đi tu luyện.”
Rầm ——
Nói xong hắn đóng cửa lại.
“Diệp ca, ngươi xem, hắn kì lạ quá đi?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ừm, rất kì quái, nhưng cũng bình thường thôi.”
Bởi vì Diệp Thiên Dật biết rất nhiều người đều là như thế này, bọn họ không thân thiện với người khác, thậm chí một câu cũng lười nói chuyện!
Tuy nhiên, biểu hiện thế này chỉ là ở một số ít cô gái lạnh lùng, nam giới kiểu thờ ơ mà Diệp Thiên Dật biết cũng không lạnh nhạt đến mức như vậy.
Nhưng mà trên đời này kiểu người nào mà chả có.
“Đi thôi, nếu hắn không muốn dây dưa với chúng ta, chúng ta cũng đừng tìm hắn.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
Mỗi người đều có câu chuyện của riêng mình, người này khẳng định là có chuyện gì đó.
Hai người bọn họ ngồi ở trên sô pha, trước mặt có nồi lẩu, vừa hút thuốc vừa uống rượu rồi bắt đầu khoe khoang.
“Diệp ca, thật ra…… Ta thực sự đang thích một cô gái, ngươi giúp ta một chút được không?”
Diệp Thiên Dật nhìn về phía hắn.
“Ai thế?”
“Nàng tên là Tần nguyệt, ngươi xem nè.”
Sau đó hắn lấy ra bức cái ảnh của nàng để ở trước mặt Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.
Là một mỹ nữ.
“Rất xinh đẹp.”
Đúng vậy, tuy không phải top mười đại mỹ nữ, nhưng vẫn đứng ở vị trí thứ mười, hơn nữa tính cách nàng cũng khá thú vị, ta rất thích, ta thích kiểu này, thích được chinh phục.”
Diệp Thiên Dật: “……”
Trong lòng cái tên Ngô Nhất này sẽ không che giấu cái…… cái ý tưởng kia chứ?
“Ta chỉ có thể nói, ngươi có gì không hiểu ta có thể giúp ngươi, hoặc là ta có thể chỉ cho ngươi cách tiếp cận, đúng rồi, nàng thích đi bar không?”
“Sao ngươi biết?”
Diệp Thiên Dật nhìn bức ảnh này, nói: “Có thể nhìn thấy cách ăn mặc này giống như ở trong bar, nếu lần sau nàng đi bar ngươi nói cho ta, ta phối hợp với ngươi, xem có thể thành công không, nếu không có gì đặc biệt xảy ra, ta có thể giúp ngươi trò chuyện linh tinh đôi chút, ta cũng đâu có trâu bò tới mức đi qua cái là nàng chịu làm bạn gái ngươi luôn, đúng không?”
“Được, được. Ta sẽ chú ý.”
“À, đúng rồi, mười người đẹp mà ngươi đang nói tới là có những ai?”
Diệp Thiên Dật tò mò hỏi.
Mặc dù xung quanh Diệp Thiên Dật cũng có rất nhiều em gái xinh đẹp, nhưng mà……
Hắn cũng thực là có chút muốn nghe ngóng mấy tin tức kiểu này, ha ha!
Hơn nữa Diệp Thiên Dật muốn biết xem rốt cuộc là tình huống gì.
“Chính là top 10 mỹ nhân đứng đầu trong số hai vạn học viên của học viện Võ Thần chúng ta đấy, đây là do đại đa số học viên bình chọn, chắc chắn sẽ không hề có gian lận gì, nhiều phiếu nhất chính là hạng cao nhất.”
“Ồ? Ai là số một?”
“Chờ một chút, ta xem thử! Bởi vì số phiếu sẽ thay đổi từng ngày, khả năng hôm nay người này bình chọn cho người này, ngày mai sẽ lại bình chọn một người khác.”
Sau đó Ngô Nhất một lấy ra một cái máy tính bảng!
Không thể nào!
Tuy rằng Học viện Võ Thần mới vừa khai giảng không bao lâu, nhưng loại chuyện này là chuyện mà bất kì nam sinh nào đều hứng thú!
Khả năng sẽ có nam sinh nào đó cảm thấy loại chuyện này thật là ấu trĩ, nhưng có thể sau lưng lại âm thầm bình chọn cho ai đó, thậm chí lôi kéo những người mình quen biết bầu chọn cho nàng. Chuyện này cũng rất bình thường, bởi vì có rất nhiều người đẹp, có lẽ những người bình chọn cho họ đều là những người theo đuổi họ.
"Để ta nhìn xem… Đệ nhất mỹ nhân... Lưu Ly Vũ"
Diệp Thiên Dật nghĩ tới cô gái ngày đó.
Nàng thực sự vô cùng xinh đẹp.
Đối với Diệp Thiên Dật, hẳn là cùng cấp với những cô vợ bé nhỏ của hắn.
Tuy nhiên, Lưu Ly Vũ có một điểm đặc biệt.
Chính vì thế lúc đó Diệp Thiên Dật mới phá lệ chú ý.
Đôi mắt của nàng có màu đỏ như hồng ngọc rất đẹp, vẻ đẹp đặc biệt, càng làm tăng sự hấp dẫn của nàng.
Sau đó Diệp Thiên Dật nghiêng người về phía trước.
Vị trí thứ hai là Tiêu Tích Linh.
Vị trí thứ ba, Y Nhân Tuyết.
Nói thế nào nhỉ?
Bảng xếp hạng này quả thực rất công bằng.
Tuy Bạch Hàn Tuyết và Hạ Ngữ Hàn đều rất xinh đẹp, nhưng các nàng rốt cuộc so danh tiếng thì không thể bằng bọn họ, hơn nữa cũng không có bối cảnh đặc biệt! Y Nhân Tuyết, Tiêu Tích Linh các nàng đều rất nổi danh, các nàng nằm trong bảng xếp hạng này rất bình thường.
Sau đó vị trí thứ tư, Dao Tịch!
Dao Tịch cũng không vấn đề gì!
Tuy nàng ở Hạ Vực, nhưng danh tiếng của nàng cũng lớn, mọi người phần lớn đều biết đến nàng, hơn nữa nàng là tiểu thư khuê các, khí chất cũng là kiểu đàn ông rất thích.
Thứ năm là Bạch Hàn Tuyết, thứ sáu là Hạ Ngữ Hàn!
Này cũng rất ok la!
Thật ra trong mấy cô gái này, ngoài Lưu Ly Vũ khá đặc biệt ra, những người còn lại lọt vào bảng xếp hạng mỹ nữ này đều rất dễ hiểu, chỉ khác nhau là phiếu bầu nhiều hay ít mà thôi.
Người thứ bảy là Diệp Lạc Lạc.
Diệp Lạc Lạc là rất xinh đẹp.
Nhưng vì sao nàng chỉ xếp ở vị trí thứ bảy?
Thật ra cũng là do cảm nhận chung của cánh đàn ông thôi.
Xét đơn giản về mặt nhan sắc thì quả thật là mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười, nhưng Diệp Lạc Lạc là kiểu mạnh mẽ, đối với cánh đàn ông mà nói, Diệp Lạc Lạc không nữ tính bằng những người còn lại. Bao gồm cả chuyện nàng rất ít khi mặc váy, ngươi nói xem, nàng có xinh đến mấy đi nữa, nhưng mà vẫn sẽ cứ thiếu thiếu một cái gì đó, cho nên mới bị xếp ở phía sau như vậy.
Nhưng dù sao vẫn có gương mặt vớt lại, không mặc váy nhưng mặc đồ bình thường cũng đã xinh lắm rồi.
Nếu một ngày nào đó nàng mà mặc váy, chắc là phải đẹp lắm đây.
“Đệt? Cái gì…. mười lăm tuổi?”
Diệp Thiên Dật đột nhiên nhìn thấy phần giới thiệu của một cô gái xếp thứ tám trong bảng xếp hạng.
Thậm chí còn chưa cả nhìn ảnh, mà nhìn cái dòng chữ mười lăm tuổi này đã thấy,….
Trời ạ, không thể tin nổi!
Các đại ca à! Người ta mới mười lăm tuổi đó, còn chưa dậy thì xong đâu, các ngươi đã đưa người ta vào vị trí thứ tám trên bảng xếp hạng mỹ nữ rồi?
Đệt!
Không thể tin nổi!
“Long Bảo Nhi.”
Diệp Thiên Dật nhìn tên của nàng/
Cái tên nghe có vẻ khá lợi hại đấy.
Cái tên này tự nhiên làm Diệp Thiên Dật nhớ tới Tinh Bảo Bảo.
Wowww! Nhớ cô bé đáng yêu Tinh Bảo Bảo quá.
Hẳn là giờ nàng đã lớn lắm rồi đây, đáng tiếc Diệp Thiên Dật không thể nhinfn thấy, nàng vẫn luôn ở chỗ sư tôn tu luyện, luôn bế quan, Diệp Thiên Dật thật sự rất nhớ nàng.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn ảnh chụp.
Wowwww!