Đúng vậy!
Khoa trương như vậy!
Mặc dù lần này không nhiều người muốn khiêu chiến với Diệp Thiên Dập, nhưng họ lại đưa rất nhiều tiền.
Biết trước đó Trương Phong đưa ba mươi triệu để lấy được tư cách khiêu chiến với Diệp Thiên Dật, vậy lần này họ nếu đã muốn khiêu chiến với Diệp Thiên Dật thì nhất định phải đưa ra giá cao hơn ba mươi triệu!
Đưa có vẻ hơi nhiều tiền, cảm thấy không thoải mái lắm!
Nhưng thật ra, họ chỉ không thoải mái ở chỗ đã khiêu chiến với Diệp Thiên Dật lại còn phải đưa cho hắn tiền, nhưng nghĩ kỹ lại, tiền đối với họ thật sự không đáng giá, tùy tiện lấy ra linh vật thiên địa gì đó rồi bán đi, lại mấy chục triệu rồi? Một vài thứ trong tay họ, nếu đặt ở một vài nơi khác có thể là đồ gia truyền của một gia tộc rồi!
Mà thắng được Diệp Thiên Dật, mấy chục triệu mà thôi, không là cái gì hết?
Diệp Thiên Dật cười đến mức miệng rộng tới mang tai luôn rồi.
Điều này quá tuyệt rồi.
Mặc dù chỉ là tiền, nhưng cái cảm giác này thật tuyệt.
“Vậy ta tuyên bố.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nói: “Lần này người khiêu chiến với ta, vẫn là Trương Phong.”
Mọi người: “...”
“Cái trò gì vậy? Vẫn là Trương Phong sao?”
Rất nhiều người cảm thấy không thể tiếp nhận được.
Vì lần này mọi người đều đưa rất nhiều tiền, cho nên họ khó có thể tiếp nhận được.
“Vãi! Lần này ông đây đưa sáu mươi triệu đó, vẫn là hắn sao? Tên Trương Phong này đưa bao nhiêu vậy?”
“Ta phục rồi! Sáu mươi triệu, ông đây đưa bảy trăm chín mươi triệu, cảm thấy số tiền này khá ổn mà.”
“Trương thiếu, lần này ngươi đưa bao nhiêu?”
Có người hỏi.
“Tám mươi triệu.”
Trương Phong nói.
Mọi người: “...”
“Ngươi không phải nói với ta là ngươi định đưa ba mươi triệu sao?”
Người kia thầm căm hận.
Mẹ kiếp!
Nham hiểm, hắn quá nham hiểm rồi.
“Lúc đó định đưa ba mươi triệu, không đại biểu là khi đưa ta sẽ thực sự đưa ba mươi triệu, chẳng lẽ không phải sao?” Trương Phong nói.
Hắn thua!
Cho nên hắn bắt buộc phải khiêu chiến với Diệp Thiên Dật một lần nữa.
Lần này hắn nhất định sẽ chú ý và cẩn thận nhiều hơn!
Hắn bắt buộc phải đánh bại Diệp Thiên Dật.
Nếu hắn đã có vốn, vậy tại sao lại không làm tới?
Một trăm triệu mà thôi.
“Vãi!”
Cái người mà đưa bảy mươi chín triệu là người cảm thấy khó chịu nhất!
Mẹ nó! Chỉ kém có một triệu! Mẹ kiếp!
Tại sao hắn có thể mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế như vậy, ép buộc bản thân phải đưa lẻ tiền như thế? Nếu đã đưa bảy mươi chín triệu rồi, tại sao hắn không đưa thêm một triệu nữa cho tròn?
Bây giờ một số tiền lớn như vậy đã mất trắng rồi!
Cũng không thể nói là tiếc tiền, chỉ là cảm thấy không thoải mái!
Cảm thấy bản thân trở thành một tên ngốc trong mắt tất cả mọi người.
Tên Trương Phong kia lại đưa giá tám mươi triệu, hắn chỉ cần bỏ thêm một chút nữa là đã đủ để đấu với Diệp Thiên Dật rồi.
“Đương nhiên, ta biết rất nhiều người không thoải mái khi đưa tiền, nhưng quy tắc là như vậy, các ngươi có thể không cần khiêu chiến, không khiêu chiến thì không cần đưa tiền, hoặc các ngươi có thể chờ, chờ cho đến khi số người ít đi tự nhiên cũng không cần đưa tiền.” Diệp Thiên Dật nhắc nhở lại một lần nữa, xóa bỏ đi tâm lí không thỏa mái của rất nhiều người.
Nghĩ lại cũng đúng, không phải bản thân họ tự làm sao? Diệp Thiên Dật có quy định này vậy cũng hết cách, ít nhất trận đấu hôm này cũng diễn ra rồi.
“Lên đi!”
Sau đó Diệp Thiên Dật một lần nữa tiến vào tiểu thế giới!
“Lần này đợi thông tin tốt từ ta.”
Trương Phong nói xong, sau đó cũng tiến vào tiểu thế giới một lần nữa!
Có vết xe đổ trước đó, lần này hắn bắt buộc phải tập trung đối phó với Diệp Thiên Dật.
“Lên đi!”
Khí thế trên người Trương Phong lại tuôn ra!
Lần này hắn tuyệt đối không muốn đấu không gian với Diệp Thiên Dật nữa, được thôi, hắn thừa nhận là hắn cảm thấy đấu không nổi, hoặc có thể nói rằng, có thể đấu được, nhưng nếu trước đây đã thua thì lần này phải gia tăng sự tập trung!
“Lĩnh vực, năm giác quan biến mất!”
Chân phải Trương Phong hơi dậm dậm, sau đó hình thành lĩnh vực.
Lĩnh vực này của hắn cũng không tính là đạt tới trình độ cao nhất, nhưng cũng không thể nói có thể hình thành một vùng không gian độc lập nhất định là tốt nhất đâu!
Chính là giống kiểu này của hắn, dù không kéo một người vào một vùng không gian độc lập, nhưng cũng thuộc vào loại lĩnh vực lợi hại.
Ngũ cảm biến mất, đây đúng là một sức mạnh cực kỳ khoa trương.
Ngươi nghĩ xem, thị giác, xúc giác, khứu giác, thính giác và vị giác đều biến mất, vậy thì đánh kiểu gì?
Cho dù ngươi có thần thức, nhưng khi đánh với người khác, sức mạnh của các ngươi đều va nhau, ngươi vẫn không cảm thấy sức lực của đối phương là gì, đánh kiểu gì?
Nếu chỉ là không có thị giác thì thực ra cũng rất khoa trương, giờ tất cả giác quan lại không có.... vậy đánh như nào?
Dù ngươi có lợi hại đến mấy, thì ngươi cũng chẳng thể phản ứng hay làm được gì.
Khóe miệng Trương Phong hơi nhếch lên.
“Ngươi xong đời rồi!”
Bản thân cảnh giới chênh lệch lớn như vậy, lại còn mất đi cả năm giác quan, làm sao đánh với hắn?
“Vậy có thể ngươi đã quên một điều!”
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên: “Phép tạo hóa!”
Sau đó hắn hồi phục lại bình thường.
“Mẹ kiếp, như vậy cũng được sao?”
Trương Phong kinh ngạc.
“Chẳng lẽ ngươi không rõ về phép tạo hóa sao?”
“Thực là khó đối phó mà.”
Lần đầu tiên Trương Phong đối diện với võ giả có phép tạo hóa, cho nên có một vài thứ hắn vẫn cứ làm theo thói quen, cảm thấy không sao cả, nhưng phép tạo hóa này có thể đem đến một vài phiền phức mà ngươi không ngờ tới! Vì thứ này, mẹ nó, quá vô lại rồi!
Ngươi nghĩ đến điều gì, chỉ cần ngươi làm được là ngươi có thể làm.
“Lại lần nữa!”
Sau đó hắn trực tiếp xông về phía Diệp Thiên Dật.
Được!
Ngươi có không gian, không gian của ngươi khá mạnh, nhưng ta cũng có, ta không mạnh bằng ngươi, nhưng cảnh giới cao hơn ngươi, nên tổng thể cũng không yếu bao nhiêu! Vậy suy cho cùng cảnh giới của ngươi cũng đặt ở đây, vậy thì ông đây cũng không muốn ở đây nói nhiều với ngươi, trực tiếp dùng sực lực tuyệt đối đè bẹp ngươi!
Dù sao không gian của ngươi cũng không có tác dụng gì!
“Ngươi thua rồi.”
Diệp Thiên Dật đột nhiên bất chợt nói với hắn câu này.
Hả?
Tên Trương Phong kia có chút sững sờ.
Ngớ ngẩn thật? Vẫn thua? Tại sao hắn không nhìn thấy bản thân thua rồi chứ?
“Đừng hòng quấy nhiễu ta!”
Trương Phong phẫn nộ la lên một tiếng.
Sau đó...
Hắn biến mất tại chỗ.
Hả?
Những người đang đứng xem xung quanh đều choáng váng, sau đó họ cùng nhau ra ngoài!
“Mẹ kiếp! Xảy ra chuyện gì vậy? Sao Trương Phong ngươi lại ra ngoài rồi?”
Mọi người chết lặng nhìn về phía Trương Phong.
Trương Phong đứng ở đây nhìn thấy toàn bộ bên ngoài, thậm chí có một chút thất thần.
Đúng vậy, tại sao hắn lại ra ngoài rồi?
“Là thời gian.”
Một người nói.
“Đúng vậy! Vừa nãy trong nháy mắt kia, Diệp Thiên Dật phóng thích ra sức mạnh thời gian! Mặc dù thời gian chỉ là một khoảng khắc, nhưng vì Trương Phong không có chút phòng bị nào, nên dẫn đến Diệp Thiên Dật có thời gian, lại một lần nữa dùng cùng một phương pháp đưa Trương Phong ra khỏi Tiểu thế giới.”
“Trò gì vậy? Diệp Thiên Dật này còn có thuộc tính thời gian sao? Vậy hắn...”
“Nghe đồn Diệp Thiên Dật này là toàn thuộc tính, bây giờ có thể thấy thực sự là toàn thuộc tính rồi, ban đầu cứ tưởng hắn không có thời gian... vả lại thấy rằng độ thuần thục của hắn cũng không kém.”
Thâm tâm của mọi người thầm kinh sợ.