Mọi người đều đến rồi.
Ngay cả Long Bảo Nhi cũng đã đến!
Vốn dĩ Long Bảo Nhi không định đến, nhưng nàng thấy, hình như những người khác đều đã đi, nàng ở lại đây hình như cũng không có ý nghĩ gì cả, hơn nữa Long Bảo Nhi nghĩ một chút, hình như cũng không có gì, mọi người đều có thể đi, tại sao nàng không thể đi chứ?
“Ồ, đều đến rồi à?”
Y Thất Nguyệt ngồi ở đó ngẩng đầu nhìn bọn họ.
“Đó là chắc chắn rồi, cô Y Thất Nguyệt ngươi cầm Huyền Thiên Thánh Khí qua đây, bọn ta cũng phải đến chứ.” Ngô Nhất múa mày múa mắt cười nói.
“Rất hứng thú, hơn nữa đây là cơ hội mấy người Quân Thương Hải không thể đi, nếu chúng ta đã có, tại sao không đi?”
Gia Cát Văn mỉm cười nói.
“Được! Nếu đã quyết định rồi, qua đây kí hiệp nghị miễn trách gì kia trước đi, kí xong bổn tiên nữ sẽ đưa các ngươi đi.”
Bọn họ đi qua hoàn thành kí kết hiệp nghị miễn trách, sau đó đi theo Y Thất Nguyệt đến một nơi rất yên tĩnh, đây là một tiểu thế giới!
Đối với Học viện Võ Thần, hễ là võ giả hơi lợi hại, tiểu thế giới là thứ rất thường thấy, chẳng qua chỉ khác nhau là là tốt xấu thôi.
Nhưng cho dù tốt hay xấu cũng không quan trọng, chứa được mấy người bọn họ là được rồi.
“Các ngươi nằm ở đây đi.”
Mặc dù Y Nhân Tuyết không phải học sinh của Y Thất Nguyệt, nhưng chung quy nàng cũng biết, hơn nữa còn là bạn của Diệp Thiên Dật, vậy không sao, nhiều thêm một người cũng không sao cả, cái chính là Y Thất Nguyệt đồng ý là được.
Sau đó bọn họ nằm xuống.
“Tiếp theo bổn tiên nữ sẽ dùng Dẫn Hồn Đăng sau đó giúp một số cách khác, kéo linh hồn của các ngươi ra, bước này các ngươi đừng có bất kì chống cự nào, sau khi linh hồn của các ngươi ra ngoài, các ngươi khống chế linh hồn sau đó đi đến một nơi, lúc này sẽ có người đến đón các ngươi.”
Mọi người: “...”
“Là người của Minh Giới?”
Diệp Thiên Dật hỏi một câu.
“Phải, bọn họ sẽ coi các ngươi là người đã chết, sau đó đưa các ngươi đi đến Minh Giới, sau khi đến Minh Giới, các ngươi sẽ trải qua một bước mất để làm đi trí nhớ, trong bước này, bởi vì trên người các ngươi còn có tu vi, vì vậy sẽ không có hiệu quả gì cả, sau đó các ngươi sẽ chính thức tiến vào Minh Giới, còn lại, thì các ngươi ở Minh Giới tự đi tìm tòi.”
Y Thất Nguyệt nói.
“Vậy chúng ta phải ra ngoài thế nào?”
Y Thất Nguyệt nói: “Ra rất đơn giản, cũng là nguyên nhân khiến bổn tiên nữ không phải rất lo lắng cho các ngươi.”
Sau đó nàng cầm đến mấy cây nến đặt ở bên cạnh bọn họ, lại đưa cho mỗi người bọn họ một khối tinh thạch.
“Các ngươi bóp nát tinh thạch này, sẽ trở thành linh hồn ấn ký, bổn tiên nữ sẽ luôn trông coi ở bên cạnh Dẫn Hồn Đăng, nếu như các ngươi gặp phải nguy hiểm cực lớn, chỉ cần thôi động linh hồn ấn ký, bổn tiên nữ sẽ dùng Dẫn Hồn Đăng, đưa linh hồn của các ngươi về, có thể trực tiếp bỏ qua pháp tắc của Minh Giới.”
Sau đó Y Thất Nguyệt tiếp tục nói: “Các ngươi tự nhớ kĩ thời gian, không cần biết là có lấy được cái gì ở Minh Giới không, lấy được bao nhiêu, một tháng sau các ngươi đều phải trở về, nếu như các ngươi không về, vậy thì một tháng sau, bổn tiên nữ sẽ bắt các ngươi quay về, nếu không thì, có thể sẽ không về được nữa.”
“Hiểu rồi!”
“Vậy được! Các ngươi nằm xuống, sau đó chuẩn bị đi.”
Sau đó bọn họ lần lượt nằm xuống, Y Thất Nguyệt đặt nến bên cạnh mỗi một người bọn họ.
“Vì bảo vệ tốt sự an toàn của các ngươi, đèn hồn này sẽ tương ứng với mỗi một người các ngươi, nếu như càng yếu ớt, càng chứng minh trạng thái linh hồn của các ngươi càng kém, tắt hoàn toàn thì sẽ chứng minh các ngươi đã chết ở Minh Giới, vì vậy để đề phòng các ngươi bởi vì nguyên nhân đặc biệt nào đó mà không thể kích hoạt linh hồn ấn ký, bổn tiên nữ sẽ nhìn trạng thái đèn hồn của các ngươi để quyết định có nên cưỡng ép đưa các ngươi về hay không!”
Sau đó Y Thất Nguyệt tiếp tục nói: “Vì vậy có thể sẽ có một tình huống, đó chính là các ngươi có thể đang đạt được một số thứ giúp linh hồn lớn mạnh, nhưng rất nguy hiểm, mà bổn tiên nữ có thể không biết, vì vậy có thể sẽ cưỡng ép gọi các ngươi quay về, do đó nếu như có chuyện như vậy xảy ra, hi vọng các ngươi cũng đừng trách bổn tiên nữ.”
“Đã hiểu.”
“Vậy được! Chuẩn bị một lát, đến Minh Giới, đúng rồi, sau khi đến Minh Giới, có thể các ngươi sẽ chia ra, nhưng không cần lo lắng, dựa vào mình, cụ thể các ngươi ở Minh Giới sẽ lấy được thăng cấp thế nào, đến đó các ngươi liền rõ ràng.”
“Hiểu rồi.”
Sau đó bọn họ nằm xuống, Y Thất Nguyệt lấy Dẫn Hồn Đăng ra, giải phóng ra một loại trận pháp lớn mạnh vô cùng nhiều quá trình.
“Chuẩn bị xong rồi!”
Sau đó Y Thất Nguyệt giải phóng ra sức mạnh của Dẫn Hồn Đăng, ngay lúc đó, ánh sáng xung quanh đã biến thành tối đen.
Sau đó linh hồn của Diệp Thiên Dật bọn họ lần lượt ra khỏi cơ thể, đứng bên cạnh thể xác của bọn họ.
“Ra ngoài đi.”
Y Thất Nguyệt nói một tiếng với bọn họ.
“Được!”
Sau đó bọn họ rời khỏi tiểu thế giới, đi đến một nơi hoang vắng ở gần Học viện Võ Thần.
Ở đằng sau bọn họ, Y Thất Nguyệt cũng luôn nhìn theo, bởi vì Y Thất Nguyệt đang bảo vệ linh hồn của bọn họ.
Linh hồn của bọn họ đến Minh Giới có thể vẫn là rất lợi hại, ngang với bọn họ đang ở đây, nhưng nếu như ở đây, linh hồn là rất yếu đuối, nếu như bị võ giả khác phát hiện sau đó công kích, bọn họ sẽ chết chắc.
“Yên tâm đi, mặc dù chúng ta không thể đi cùng nhau, nhưng chú ý an toàn một chút, lặng lẽ tìm kiếm một ít thứ giúp mình thăng cấp là được rồi! Nếu như có thể gặp được nhau ở Minh Giới, vậy đương nhiên là tốt nhất.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Biết rồi!”
“Dù sao có cô Y Thất Nguyệt bảo vệ an toàn, an toàn của chúng ta cũng có thể hơi đảm bảo, rất tốt.”
Diệp Thiên Dật nói.
Vào lúc này, người ngoài không nhìn thấy, nhưng Diệp Thiên Dật bọn họ có thể nhìn thấy, có mấy bóng người từ xa đang đi đến đây!
Không nhìn rõ dáng vẻ bọn họ, mặc quần áo giống như mấy người làm ở nha môn cổ đại, trong tay cầm một thứ giống xích sắt, đi đến chỗ các nàng.
“Đây chắc là quỷ sai của Minh Giới.”
Gia Cát Văn nói một câu.
“Đáng sợ quá.”
Long Bảo Nhi yếu đuối trốn ở đằng sau bọn họ.
“Không sao đâu, quỷ sai của Minh Giới phụ trách đưa chúng ta đến Minh Giới, nếu như phản kháng bọn họ sẽ tiến hành siết cổ, không phản kháng sẽ không có bất kì vấn đề gì, đi theo bọn họ là được rồi.”
“Ừm ừm ừm.”
Sau đó đám quỷ sai kia đi đến trước mặt bọn họ, thứ giống như xích sắt trong tay đó trói 8 người bọn họ lại.
“Không được nói, không được nhìn trái phải.”
Một tên quỷ sai phát ra giọng nói âm u, sau đó sương mù màu đen trước mặt bọn họ hình thành một cánh cửa, cửa âm u ảm đạm, đi theo bọn họ vào trong.
Rất rõ ràng, tất cả người bên ngoài đều không nhìn thấy, có lẽ võ giả bên ngoài có thể cảm nhận được sự tồn tại của Diệp Thiên Dật bọn họ, nhưng chắc chắn bọn họ không cảm nhận được sự tồn tại của quỷ sai!
Có thể là do họ không chịu giới hạn của pháp tắc.
Sau khi ra, bọn họ đã đến một nơi đen kịt, âm u, xung quanh đều là đá hỗn loạn, khắp không khí đều là loại than khóc chói tai, vô cùng đáng sợ, Long Bảo Nhi căng thẳng đi theo Diệp Thiên Dật, mắt cũng không dám mở ra.
“Đây là Minh Giới?”
Bọn họ cảm thấy hơi không đúng.