Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1902 - Chương 1901: Thiếu Nữ Giá Cao

Chương 1901: Thiếu nữ giá cao
Chương 1901: Thiếu nữ giá cao

Diệp Thiên Dật nhìn cô gái này.

Hắn biết rõ ở Minh Giới này có một đám người đặc thù, đám người này gọi là nô lệ!

Nô lệ nam, nô lệ nữ, nói chung, xuất thân thấp hèn, hoặc có lẽ là người nhà đã chết hết rồi, cộng thêm bản thân tay không tấc sắt lực lượng, cũng sẽ bị một số người bắt làm nô lệ, đương nhiên, cũng có người thật sự là sống không nổi nữa, bọn họ chỉ có thể đi làm nô lệ.

Mà cô gái này hiển nhiên là bị bắt.

Thật đáng thương, thế nhưng mà không biện pháp gì.

Hơn nữa, ngươi xem ánh mắt những người đàn ông kia nhìn nàng rất nóng bỏng.

Bao gồm cả tên Hoàng Trường An kia, không chỉ là hắn, rất nhiều người khác cũng vậy! Nhưng mà thân phận của hắn cao như vậy mà cũng thể hiện ra ánh mắt nóng rực như vậy, đủ để thấy cô gái này đẹp bao nhiêu.

Chủ yếu là, nếu là một cô gái bình thường cũng sẽ không dẫn tới oanh động lớn như vậy, nhưng nàng lại quá đẹp.

Hơn nữa còn là nô lệ, nô lệ xinh đẹp như vậy, toàn bộ Minh Giới có thể tìm được mấy người đâu chứ? Căn bản cũng không có cơ hội có được hay không? Hơn nữa... Vừa nghĩ tới có được cô gái này thì có thể tùy ý đùa bỡn nàng, quả thực không dám tưởng tượng!

Với sắc đẹp này, so với Lam Băng Tâm cũng không thua bao nhiêu đâu?

Hai mắt Hoàng Trường An lóe ra cực nóng.

Lam Băng Tâm rất khó chiếm được, nhưng mà cô gái này, tuyệt đối cũng không kém!

Hắn nhất định phải có được nàng.

“Các vị, cô gái này đây tin tưởng mọi người cũng đã nhìn thấy dung mạo của nàng, cực phẩm đến cỡ nào cũng không cần chúng ta nhiều lời, nàng vẫn chưa bị người nào chạm qua, vẫn còn rất non nớt, đây là khế ước chủ tớ của nàng.”

Trường Hà lấy ra một vật cùng loại với quyển trục đặt ở trên mặt bàn.

Cô gái kia vừa khát vọng lại tuyệt vọng nhìn thoáng qua quyển trục này.

Sau đó nàng tuyệt vọng rũ đầu, cái đầu nhỏ chôn ở giữa hai chân nức nở.

Một màn này làm cho những người đàn ông này càng yêu thích.

Ai mà không thích một cô gái mềm yếu thế này chứ?

“Các vị, loại nữ nô cực phẩm thế này quá là hiếm thấy, cho nên, giá tiền chắc chắn cũng là không thấp, giá khởi điểm là 30 triệu Minh Thần điểm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1 triệu Minh Thần điểm!”

Cũng không có cách nào!

Bất kỳ một chỗ nào cũng rất nhiều mỹ nữ, nhưng mà...

Mỹ nữ cũng chia đẳng cấp đó!

Một nữ nô có thể xinh đẹp đến loại trình độ này, nói thật, tuyệt đối không thua thiệt!

Thử đơn giản nghĩ một hồi, nếu như ngươi tiêu hơn trăm triệu mà có được một người xinh đẹp như Bạch Hàn Tuyết, Y Nhân Tuyết hoặc là Dao Tịch, Tiêu Tích Linh, ai sẽ không nguyện ý chứ? Nếu có vốn liếng ai sẽ không nguyện ý?

Mỹ nữ cấp bậc này, quá ít, những người khác, ví dụ như Lam Băng Tâm, có thể chiếm được ư? Không chiếm được, cho nên? Cô gái này không phải giống như thế sao? Khác biệt duy nhất chính là thân thế và thực lực thôi, nó sẽ ảnh hưởng lòng chinh phục của một người đàn ông, nhưng mà xinh đẹp như vậy, đến lúc đó muốn nàng làm gì nàng sẽ phải làm cái đó, cái này tốt bao nhiêu đây.

Cái này không phải có lợi lắm sao?

Sau đó...

Một số người bắt đầu điên cuồng kêu giá.

“40 triệu!”

Một người đàn ông hô một tiếng.

“50 triệu!”

“60 triệu!”

Đúng vậy! Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1 triệu, những người này điên cuồng đến trực tiếp thêm 10 triệu 10 triệu, bởi vì bọn họ cũng biết, dù sao sớm muộn phải thêm đến mức này, 1 triệu quá chậm!

“Ngươi giúp ta kêu giá! Một mực kêu đến khi mua được là được rồi.”

Hoàng Trường An nói với một người bên cạnh.

“Được.”

Lúc này, một lão giả hô: “100 triệu!”

Đám người nhao nhao nhìn sang.

“Ha ha ha, Ninh Phương tôn giả, ngươi cũng muốn tranh? Đám trẻ con này tranh là được rồi, ngươi cao tuổi rồi, cần thiết không?”

Một người đàn ông tuổi trung niên cười cười nhìn lão giả kia nói.

“Ha ha ha!”

Lão giả kia sờ lên râu mép của mình, nói: “Lão phu tranh giúp cháu trai lão phu, không có vấn đề chứ?”

“Ha ha ha, có thể, đương nhiên có thể!”

Sau đó bọn họ tiếp tục gọi giá.

Thiếu nữ trong lồng sắt cúi đầu nhẹ nhàng nức nở.

Khế ước chủ tớ, là một thứ vô cùng bất công!

Ngươi một khi bị ký kết khế ước chủ tớ, mệnh của ngươi cũng không phải của bản thân ngươi nữa.

Ngươi nhất định phải làm bất cứ chuyện gì dựa theo ý nguyện của chủ nhân, bảo ngươi chết ngươi cũng phải chết, ngươi không thể phản kháng được!

Mà ngươi muốn tự tử, rất xin lỗi, không thể!

Mỗi khi ngươi bắt đầu sinh ra ý nghĩ này và lúc chuẩn bị động thủ, ngươi sẽ đau đến không muốn sống, ngươi làm không được!

Ngươi cũng không thể nảy sinh ý nghĩ phản bội chủ nhân, ngươi cũng sẽ bị đau đến không muốn sống.

Tóm lại, một khi bị ký kết khế ước chủ tớ này, ngươi chính là sống vì người khác.

Thật ra cực kỳ ác độc.

Thế nhưng, ở Minh Giới, đây là một chuyện phổ biến đến không thể phổ biến hơn.

“150 triệu.”

Trong phòng riêng nào đó, Lam Băng Tâm trực tiếp kêu giá.

“Cô chủ.”

Lão giả phía sau lộ ra biểu lộ kinh ngạc.

“Không có việc gì.”

Lam Băng Tâm khẽ lắc đầu.

Cô gái này xinh đẹp như vậy, nàng tuyệt đối không cho phép bị những tên đàn ông kia mua đi, nàng sẽ bị phá hủy mất.

“Cô chủ, nếu như mua, Huyết Thần Thạch khả năng sẽ...”

“Vậy thì không cần nữa.”

Lam Băng Tâm thản nhiên nói.

“Haizzz.”

Lão giả thở dài một hơi, cũng không biết nên nói cái gì.

“Cái này ta thật sự không thể nhường, ra giá 200 triệu.”

Hoàng Trường An nói với người đứng phía sau. Thiếu nữ này hắn nhất định phải có được!

Vậy vì sao bản thân Hoàng Trường An lại không ra giá?

Bởi vì hắn còn đang theo đuổi người khác mà, ngươi suy nghĩ một chút, theo đuổi người khác mà còn mặt dày đi mua một nữ nô xinh đẹp như vậy, ngó không hay lắm đúng không nào? Cho nên hắn mới bảo người khác đi đấu giá hộ.

Mặc dù rất có thể mọi người đều biết, đây chính là đấu giá cho Hoàng Trường An, nhưng mà dù sao đến lúc đó Hoàng Trường An có thể giải thích, mặc kệ tin hay không, cái kia có thể giải thích là được.

“200 triệu!”

“210 triệu!”

“220 triệu!”

Giá cả còn đang được kéo lên!

Đáng giá!

Đối với đàn ông mà nói, rất đáng giá!

“300 triệu!”

Lam Băng Tâm lần nữa ra giá.

“Cô Lam, ngươi đây là ý gì?”

Một người đàn ông ngẩng đầu nhìn về phía phòng riêng kia hỏi.

“Thiếu một người nha hoàn hợp ý.”

Lam Băng Tâm thản nhiên trả lời.

Thiếu nữ kia cúi đầu, thật ra trong nội tâm nàng đang xuất hiện một tia hi vọng.

Kết quả kém nhất là, nàng bị một ông già mua đi, còn kết quả tốt nhất chính là, được cô gái kia mua đi.

Mặc dù nàng biết rõ không đáng, nhưng mà không hiểu sao nàng lại cứ ôm hy vọng xa vời.

“500 triệu!”

“510 triệu!”

“...”

“700 triệu!”

“...”

“1,2 tỷ!”

Đúng vậy!

Khoa trương!

Giá tiền này thật sự cực kỳ khoa trương, khoa trương đến mức khiến Hoàng Trường An đều hơi nhức nhối!

Thật xinh đẹp! Nàng thật là đẹp! Cảm giác có được nàng, thật quá đáng giá!

Thế nhưng mà...

1,2 tỷ!

1,2 tỷ Minh Thần điểm có thể làm gì?

Bọn họ dự tính một viên Huyết Thần Thạch cạnh tranh giá cả ở 3 tỷ trở lên, sẽ không cao hơn quá nhiều, nhưng mà 1,2 tỷ mua một thiếu nữ, mấu chốt là nàng chỉ là một người bình thường, một thiếu nữ không chút tu vi nào, cái này thật hơi không đáng giá!

Mặc dù nàng rất là đẹp!

Vậy ngộ nhỡ, nàng thiên phú cực kém, chưa đến 20 năm nàng sẽ thành hoa tàn ít bướm...

“Mẹ kiếp!!”

Hoàng Trường An cắn răng! “Ra 1,5 tỷ cho ta!”

Bình Luận (0)
Comment