Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 1916 - Chương 1915: Có Thể Nói Là Vì Tán Gái?

Chương 1915: Có thể nói là vì tán gái?
Chương 1915: Có thể nói là vì tán gái?

Bọn họ đều là cường giả, thiên tài của thế lực cao cấp, hai bên quen biết là rất bình thường, gặp mặt chào hỏi cũng bình thường.

Biểu hiện càng ngày càng gần, Lam Băng Tâm ngẩng đầu.

“Anh Hoàng.”

Lam Băng Tâm cũng là hơi cúi người bày tỏ lễ phép.

“Ngươi định trở về sao?”

Lam Băng Tâm gật gật đầu: “Đúng vậy! Anh Hoàng ở chỗ này là...”

Hoàng Trường An cười cười, nói: “Không có việc gì, cũng chuẩn bị đi về.”

Nàng biết rõ bên này rất nhiều người trong đó có Thiên Hoàng cung, đang chờ Diệp Thiên Dật xuất hiện.

Mà bản thân Hoàng Trường An cũng là tự mình chờ ở chỗ này.

Hắn cảm thấy hắn đi Lục Trọng Thiên khả năng càng lớn.

“Ừ.”

Lam Băng Tâm gật gật đầu, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Ngay ở phía trước, ngay ở phía trước!

Hắn ngay ở phía trước!

Rất gần!

Rất gần!

Hắn không bị phát hiện sao?

Không!

Có lẽ vẫn là chưa đến lượt!

Sao?

Ngay ở năm mét phía trước...

Lam Băng Tâm dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Phía trước năm mét, chỉ có hai cô gái mà.

Chẳng lẽ...

Cậu Diệp giả gái?

Cũng là thông minh ha! Không phải dịch dung đơn thuần, mà là giả gái, xác thực sẽ bỏ qua rất nhiều sự hoài nghi của bọn họ.

Đến phiên Diệp Thiên Dật và Lâm Nhược Nhược giao tiền.

Bây giờ Diệp Thiên Dật đang nghĩ, Hoàng Trường An này có thể thay hắn nộp Minh Thần điểm không?

Nếu chút tiền này mà cũng không nỡ chi, vậy mẹ nó ngươi còn đòi đi tán gái?

Những người trấn giữ kia cũng ở cách đó không xa chú ý đến hai người, nhưng mà không nhìn ra sơ hở.

Bao gồm những người được gọi là đại sư dịch dung.

“Lần thứ nhất tiến vào Lục Trọng Thiên, một người 1.5 tỷ Minh Thần điểm, tổng cộng 3 tỷ, thì có thể mở ra tư cách tiến vào Lục Trọng Thiên.”

Người trấn giữ là hai tên ăn mặc áo giáp, cực kỳ khôi ngô, đoán chừng cao hơn hai mét! Giọng nói lạnh lùng!

Tu vi của bọn bọ rất mạnh!

Diệp Thiên Dật gật gật đầu.

“Cô Diệp.”

Hoàng Trường An gọi một tiếng sau đó đi tới.

Cô Diệp...

Đằng sau Lam Băng Tâm hơi suy tư.

Hắn gọi Diệp Thiên Dật, bây giờ cô gái này cũng họ Diệp, vậy phải chăng chính là hắn?

Hơn nữa, chiều cao này...

Xác thực ít người con gái có được.

Diệp Thiên Dật xoay đầu lại, Lam Băng Tâm thấy được.

Ồ!

Thật xinh đẹp!

Cậu Diệp này cũng là thật không biết khiêm tốn nha, còn dịch dung thành cô gái xinh đẹp như vậy, nhưng mà bản thân hắn đã vô cùng đẹp trai, hắn dịch dung xinh đẹp cũng là đương nhiên, nền tảng bày ở nơi này.

Diệp Thiên Dật cũng nhìn thấy Lam Băng Tâm.

Không có việc gì không có việc gì.

Dù sao nàng cũng không biết cái gì.

Đúng, mình bây giờ chính là con gái!

Mặc dù hơi buồn nôn, nhưng mà... cũng có thể cho cuộc sống quá nhàm chán nhiều hơn một chút niềm vui.

“Minh Thần điểm trong tay cô Diệp hẳn là cũng không phải rất nhiều! Trương lão.”

Hoàng Trường An nói một câu, một lão giả đi tới.

“Thiếu chủ!”

“3 tỷ Minh Thần điểm kia trả cho các nàng đi.”

“Thiếu chủ, ngươi...”

“Bớt nói nhảm, đưa!”

Hoàng Trường An tỏ ra rất hào phóng. Hắn tán một cô gái xinh đẹp như thế có lẽ vẫn là không có vấn đề gì, đối xử với nàng tốt là được, bây giờ là thời điểm trong lòng nàng đang cảm thấy mất mát nhất, cũng là thời điểm dễ dàng tán đổ nàng nhất!

Nhiều nhất ba ngày là ok la!

Dù sao hắn trở về cũng không có chuyện gì làm, chẳng bằng như vậy đi!

Hơn nữa bản thân hắn là vô cùng ưu việt, theo đuổi một người có thân phận địa vị kém hắn xa như vậy, bản thân hắn cũng rất có cảm giác ưu việt, hơn nữa cảm thấy nhất định sẽ thành công.

Chỉ cần ngươi là con trai nhà giàu nhất, ngươi ở trước mặt bất kỳ em gái nào chẳng phải ưu việt sao?

“Anh Hoàng... Không cần đâu.”

Diệp Thiên Dật vội vàng nói.

“Cô Diệp cũng không cần khách sáo với ta, cô Diệp vừa mới trải qua nỗi đau mất đi người nhà, người nhà đưa tất cả Minh Thần điểm cho ngươi, ngươi cũng không nên lãng phí, Trương lão, mau đưa đi!”

“Vâng!”

Lão giả kia cũng là bất đắc dĩ giao ra Minh Thần điểm.

“Cái này... ta biết nên báo đáp ngươi như thế nào đây.”

Diệp Thiên Dật một bộ biểu lộ “cảm động đến rơi nước mắt”.

“Phốc ——”

Đằng sau, Lam Băng Tâm không nhịn được phát ra tiếng.

“Cô chủ, làm sao vậy?”

“Khụ khụ... Không, không có việc gì.”

Lam Băng Tâm lắc đầu, cưỡng ép nín cười. Thật cay độc nha.

“Cô Diệp, ta hộ tống các ngươi đi Lục Trọng Thiên nhé.”

Diệp Thiên Dật hơi cúi người.

“Đại ân đại đức của ngươi, ta ghi nhớ trong lòng.”

Hoàng Trường An cười thầm trong lòng.

Có câu nói này là thấy thơm rồi đó.

3 tỷ, là con số không nhỏ!

Nhưng mà...

Hắn suy nghĩ một chút, về sau hắn có thể giành được cô em cực phẩm này cả một đời đó! Đôi chân dài này cũng đáng giá quá rồi, đôi chân này quả thực vô địch, đến lúc đó xỏ tất vào... đậu xanh rau má nhà nó.

Wowww ——

Đối với một người có sở thích cuồng chân mà nói, tuyệt đối vô địch!

Mặc dù mặc quần, không mặc váy, không lộ ra cái gì, nhưng mà với chiều cao thế này, hắn đã có thể tưởng tượng đến thời khắc hạnh phúc ấy.

“Làm phiền rồi.”

Sau đó bọn họ cùng biến mất ở trong Thông Thiên Trụ.

“Chúng ta đi.”

Lam Băng Tâm cũng bước nhanh đi theo.

Xoát ——

Sau đó trong nháy mắt, mấy người Diệp Thiên Dật xuất hiện ở Lục Trọng Thiên!

Điểm rơi xuống là hoàn toàn giống nhau.

Lục Trọng Thiên, điểm rơi của bọn họ là ở khu vực công chúng, khu vực này rất hỗn loạn, loại người gì cũng có, cũng có người là chuyên môn ở chỗ này chờ người từ Ngũ Trọng Thiên đi lên, sau đó nhìn tình huống quyết định có giết hay không.

Rời đi nơi này có vô số phương hướng có thể đi, có thể đi đến đế quốc khác nhau, thành trì khác nhau!

Phía trước có không ít người, sự xuất hiện của nhóm người Diệp Thiên Dật đưa tới sự chú ý của rất nhiều người.

“Mỹ nữ” còn có Hoàng Trường An này thoạt nhìn là người không đơn giản.

Sau đó, còn có một lão giả đi theo Hoàng Trường An cùng đi đến bên này, còn có Lam Băng Tâm và mấy người nàng mang theo.

Bọn họ gần như là đồng thời xuất hiện.

Hoàng Trường An vừa quay đầu lại thấy được Lam Băng Tâm cũng tới.

Không có hoài nghi gì, bởi vì nàng cũng phải trở về Cửu Trọng Thiên, mà bọn họ trở về Cửu Trọng Thiên cũng phải trở về từng tầng từng tầng, không thể trực tiếp đi thẳng lên được.

Mà Lam Băng Tâm...

Nói như thế nào đây?

Nàng thật sự không phải một người nhiều chuyện hoặc thích xem trò vui.

Chủ yếu là, người này quá đặc thù, hơn nữa chuyện này rất thú vị, mà đối tượng lại còn là Hoàng Trường An.

Nàng rõ ràng Hoàng Trường An là ai, cho nên, nàng cảm thấy hơi hứng thú, muốn xem thử sau đó sẽ phát sinh chuyện gì.

Nhưng mà nàng cảm giác, nội dung cốt truyện bình thường hẳn là Diệp Thiên Dật tìm cơ hội bỏ chạy!

Nhưng mà Diệp Thiên Dật lại không làm vậy!

Đây chính là Cửu Trọng Thiên, Thiên Hoàng cung thiếu chủ đó, đồ vật có thể có được từ trong tay hắn nhiều lắm nha!

Hơi lừa gạt một chút, vậy hành trình ở Minh Giới này cũng sẽ không cần cố gắng nhiều nữa rồi.

Cho nên, Diệp Thiên Dật muốn để cho hắn cảm thụ một chút, cái gì gọi là... dùng nữ sắc lừa tiền! Cái gì gọi là xã hội hiểm ác.

“Cô Lam, ngươi đây là muốn trở về có đúng không?”

Trước tiên Hoàng Trường An tìm Lam Băng Tâm hỏi một câu.

“Đúng vậy.”

Lam Băng Tâm khẽ gật đầu, sau đó dừng một chút, nói: “Anh Hoàng không trở về sao?”

“Ha ha ha.”

Hoàng Trường An cười cười, nói: “Ta thì chưa trở về.”

“Lục Trọng Thiên này có cái gì rất thú vị sao?”

Lam Băng Tâm giả vờ hỏi.

“Ách ——”

Hắn có thể nói là vì tán “gái” sao?

Bình Luận (0)
Comment