Người này đến đây làm gì?
Nàng vô cùng cảnh giác đối với Diệp Thiên Dật, đặc biệt là Đế quốc Thần Phong này lại ra quân ở giây phút này.
“Ngươi đến đây làm gì?”
Thượng Quan Vũ hỏi.
Diệp Thiên Dật đi đến, nói: “Tôi đã nói rồi, ta đến đây đơn thuần là bởi vì phong thái của ngươi, ta không có mục đích đặc biệt gì khi tòng quân, đơn thuần là ta cũng không biết phải làm gì, nâng cao thực lực, với ta mà nói nó không quan trọng! Chỉ là vừa mới gặp được việc này, Thượng Quan Tướng quân lẽ nào cảm thấy, Đế quốc Thần Phong này xuất binh có liên quan tới ta?”
Thượng Quan Vũ không nói nhiều.
Nàng làm sao biết? Nhưng nàng hoàn toàn có thể nghi ngờ, phải không?
Nhưng thật sự rất đáng nghi.
Có thể, đối thủ đã làm trái với lẽ thường, càng làm nàng nghi ngờ, ngược lại có thể có được lòng tin của nàng không?
Thương Quan Vũ không biết.
“Chỗ này không phải là nơi ngươi nên có mặt.”
Thượng Quan Vũ nói một câu.
“Không quan tâm ngươi làm cách gì, có gia nhập vào đội quân hay không, ít nhất bây giờ ngươi không phải là lính của Đế quốc Lâm Phong, bản tướng cũng chưa bao giờ công nhận, cho nên ở đây không phải nơi mà ngươi nên ở!”
Thượng Quan Vũ nói.
Nói như thế nào nhỉ?
Người này không đơn giản!
Hắn thế mà lại đi đến xem qua tình hình của Đế quốc Thần Phong!
Phải, Đế quốc Thần Phong tuyệt đối không phải đến đây vì để kéo dài thời gian, bởi vì tình hình của Đế quốc Thần Phong thật sự cũng không tốt là bao, bọn họ có thể là khoảng một tuần thì phải gặp một trận đánh, thậm chí hơn một năm có thể sẽ bị diệt quốc, nhưng bọn họ bây giờ còn đến đánh Đế quốc Lâm Phong, nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ muốn khiến đế quốc của mình trở nên hoàn hảo, chẳng hạn như sát nhập với Đế quốc Lâm Phong!
Cho nên, tấn công Đế quốc Lâm Phong, là thủ đoạn duy nhất của bọn họ làm để bảo toàn bản thân!
Nhưng chắc hẳn không phải bây giờ!
“Ngươi có thể nghi ngờ, đây là quyền lợi của ngươi, chỉ là ngươi sẽ không để cho ta rời đi đâu, ngươi cần để ta tiếp tục ở trong phạm vi quan sát của ngươi, bởi vì ngươi hoài nghi ta, cho nên ngươi không muốn để ta rời đi quá xa.” Diệp Thiên Dật tiếp tục nói.
Lời nói của Diệp Thiên Dật thật sự đã nói ra suy nghĩ trong lòng của Thượng Quan Vũ, nàng thật sự hoài nghi Diệp Thiên Dật, bởi vì hoài nghi, cho nên nàng nhất định phải giữ Diệp Thiên Dật bên cạnh, tuy bản thân có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng nàng cảnh giác thì sẽ không có vấn đề gì!
Chú ý nếu Diệp Thiên Dật thoát khỏi phạm vi giám sát của nàng, hắn làm gì, nàng không dám đảm bảo!
Giữ hắn lại bên cạnh, ít nhất nàng có thể bảo đảm an toàn hơn, là an toàn của đế quốc.
Thương Quan Vũ khá ngạc nhiên, bởi vì người này rất thông minh!
Càng thông minh nàng càng cảnh giác.
Nàng không sợ chết, nhưng nàng biết bản thân một khi đã xảy ra chuyện, mấy đế quốc lớn xung quanh e rằng sẽ truyền ra bên ngoài, mấy đế quốc lớn thật sự rất kính nể nàng! Không phải kính nể thực lực của nàng, mà là tài dẫn binh của nàng!
Nàng có thể trong thời gian ngắn nhất, dưới tính hình nguy cấp nhất, đưa ra cách ứng phó hoàn mĩ nhất.
Ví dụ bây giờ, Đế quốc Thần Phong tấn công nhưng lại chỉ ở chỗ đó đóng quân, một điểm mà trong suy nghĩ của nàng nghĩ ra không dưới năm khả năng, nhưng bất luận là cái nào, đối với nàng mà nói không có cái nào tệ!
Bởi vì ở đây chính là Thiên Phong Thành, việc cung cấp chi viện nàng sẽ nhanh hơn! Bên lo lắng sẽ phải là bên tấn công.
Ngược lại bây giờ điều khiến nàng lo lắng hơn chính là Diệp Thiên Dật này.
“Hy vọng ngươi không để ta nắm được điểm yếu của ngươi.”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Thượng Quan Tướng quân, bản thân ta thì không có suy nghĩ gì, ngươi nói, ngươi bây giờ nghi ngờ ta như vậy, ta dù thật sự có suy nghĩ gì, ta cũng nên từ bỏ, không phải sao?”
Phải, rất có lí!
Nhưng Thượng Quan Vũ lại không cho rằng như vậy, hắn chính là nói như vậy, trên thực tế thì nghĩ dùng lý do biện minh như thế sẽ khiến mình tin tưởng hắn.
“Bất kể như thế nào, hi vọng bây giờ ngươi trở về lại quân đội.”
Thượng Quan Vũ nói.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: “Được thôi.”
Không quan tâm vì nguyên nhân gì, ít nhất hắn không phải là lính của Đế quốc Lâm Phong này, dù như vậy hắn cũng phải nghe theo lời của Thượng Quan Vũ Tướng quân chứ sao.
“Tướng quân, hắn thật sự là gián điệp của quân địch sao?”
Hùng Bá nghi ngờ hỏi.
“Không biết.”
Thương Quan Vũ nhìn chằm chằm vào quân địch nơi xa nói.
Thật sự không biết.
Nhưng, hắn cho nàng một cảm giác nguy hiểm.
“Vậy Tướng quân, tình hình này của Đế quốc Thần Phong là gì?”
Hùng Bá gãi gãi đầu lại hỏi.
Đại Tướng quân, là dùng đến dẫn quân đánh giặc, chứ không phải để chiến đấu!
Một Đại Tướng quân lợi hại, có thể thông qua một vài hành động của quân địch mà đoán được các loại khả năng, bày binh bố trận, thành thạo mọi việc.
“Đế quốc Thần Phong xuất binh hoàn toàn không có bất kì ý nghĩa gì, nếu đã không đánh, bọn họ đóng quân tại chỗ, chỉ cho chúng ta áp lực hơn mà thôi, ta nghi ngờ bọn họ đã thông đồng với các đế quốc khác, Đế quốc Thần Phong bây giờ chỉ là để thu hút sự chú ý của chúng ta, đợi đến lúc một số đế quốc khác xuất binh đến trước, cùng đánh Thiên Phong thành của ta.” Thượng Quan Vũ nói.
Không thể không nói, nàng thật sự rất thông minh!
Đây cũng là điều mà Diệp Thiên Dật phán đoán lúc thấy được cảnh này!
“Vậy.....”
“Mở rộng tuyến báo ra hơn 300km, xem xem rốt cuộc là đế quốc nào tham gia với Đế quốc Thần Phong, việc này ngươi phải đích thân làm.”
“Rõ!”
Sau đó Thượng Quan Vũ quay người rời đi.
Sau khi trở về, nàng dùng công cụ xem qua bản đồ địa hình mấy trăm km xung quanh đây.
Một lát sau, Thượng Quan Vũ đi ra ngoài, nhìn thấy Diệp Thiên Dật với Lâm Nhược Nhược ở giữa doanh trại, bọn họ ngồi ở đó cắn hạt dưa và xem quân lính tập luyện.
Gặp Thượng Quan Vũ đi đến, Lâm Nhược Nhược vội vàng đứng dậy cúi thấp đầu.
“Sự việc bên ngoài ngươi có đánh giá thế nào.”
Thượng Quan Vũ nhìn về phía Diệp Thiên Dật hỏi.
Diệp Thiên Dật cười cười nói: “Ta bây giờ đã là thành viên của Đế quốc Lâm Phong rồi sao?”
“Có thể.”
“Thượng Quan Tướng quân, vậy ngươi làm thế này ta nên nghĩ như thế nào đây? Thượng Quan Tướng quân chẳng qua chỉ là muốn thông qua đáp án của ta biết được ta với phía bên này rốt cuộc có năng lực hay không.”
Thượng Quan Vũ cũng không trốn tránh.
“Phải.”
“Nói thật, không nhất định phải có! Cách nghĩ của ta là, Đế quốc Thần Phong này là đến đây để tạo áp lực cho chúng ta, đồng thời một bên khác, đáng lẽ đã có một thậm chí một vài thế lực đã sờ sẵn, có thế đồng thời mấy thế lực sẽ gây áp lực đối với Đế quốc Lâm Phong, hơn nữa bọn họ muốn đánh úp để ngươi trở tay không kịp.”
Hùng Bá đứng ở bên cạnh nói: “Không có ý nghĩa gì, bởi vì bất kỳ một đại quân của đế quốc nào một khi xuất thành, chỉ cần một thời gian ngắn chúng ta đã thu thập được tin tức, hoàn toàn có thể kịp thời ứng phó.”
“Vậy nếu bọn họ thông qua một số loại sức mạnh không giản, mang một lượng lớn quân lính đến địa điểm nào đó trong thời gian ngắn thì sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi lại.
“Cái này....”
Hùng Bá nghe xong không biết nói gì.
“Chiến tuyến xa như vậy, thời gian mấy tiếng cũng không đủ đúng chứ?”
Diệp Thiên Dật hỏi.