Y Thất Nguyệt cầm miếng ngọc bội đi tìm viện trưởng học viện Võ Thần.
Viện trưởng học viện Võ Thần cầm miếng ngọc lên và quan sát.
“Đây chắc là linh khí Hàn Thuỷ ngọc Thánh giai, khi đeo Hàn Thủy ngọc, nhất định có thể miễn nhiễm với các đòn tấn công mang thuộc tính lửa, đồng thời có tác dụng trị liệu, trong Hàn Thủy ngọc này có khả năng chữa bệnh mang thuộc tính nước, và lúc quan trọng còn có thể cứu mạng!”
Viện trưởng nói.
“Hiếm không?”
“Nếu nói hiếm thì đương nhiên là hiếm, linh khí Thánh giai mà, trước tiên người cần tìm được Hàn Thủy ngọc, nhưng Hàn Thủy ngọc này trên đời không có bao nhiêu, sau đó thông qua một vài phương pháp tinh luyện loại ngọc không bình thường này thành linh khí, đúng là món đồ lợi hại, nhưng với một số người khá mạnh mà nói, ý nghĩa của miếng ngọc này không lớn lắm.”
Sau đó Y Thất Nguyệt nói: “Ta đã tìm hiểu được chút manh mối của chuyện này rồi, tra được người hạ độc, đây là thù lao mà kẻ đứng sau đưa cho nàng.”
“Ai?”
Y Thất Nguyệt nói: “Nàng không phải vô ý, nhưng viện trưởng khoan hẵng trách tội, cái chính là kẻ đứng đằng sau.”
Viện trưởng học viện Võ Thần khẽ gật đầu.
Sau đó hắn nhìn miếng Hàn Thủy ngọc, nói: “Dùng linh khí Thánh giai làm phần thưởng cho người khác, mạnh tay thật đấy, ít nhất trong mắt hắn, linh khí Thánh giai không đáng nhắc đến.”
Học viện Võ Thần toàn là mấy nhân vật tầm cỡ, ai mà không có linh khí trên Thánh giai chứ? Thánh Đạo cấp, Thần Hư cấp, thậm chí là Á Thánh Diệt gần với Thánh Diệt, kể cả Thánh Diệt luôn!
Nhưng, nếu như ngươi có thể tuỳ ý cho đi Thánh giai, thì ít nhất trong tay phải có Thánh Đạo, người có linh khí Thần Hư cấp chắc không làm được đâu nhỉ? Còn gì khác không?
Ít nhất một nửa số người đã được loại trừ!
“Thứ này...... đợi một lát.”
Y Thất Nguyệt bỗng nghĩ ra gì đó.
“Hắn nhất định dùng tay mang đến, chắc không nhớ lau dấu vân tay đâu nhỉ?”
Nghĩ tới đây, Y Thất Nguyệt đột nhiên phấn khích, sau đó nhấc váy chạy đi.
Dấu vân tay, trong kho chưa chắc có ghi lại vân tay của người này, tuy nhiên Y Thất Nguyệt hoàn toàn có thể tìm những người mà nàng nghi ngờ, tìm cơ hội lấy dấu vân tay của chúng rồi đối chiếu.
Vân tay, sợ là rất nhiều người sơ suất?
Dẫu sao thì đây cũng là thế giới võ giả.
Y Thất Nguyệt tìm một tổ chức đặc biệt khai thác dấu vân tay, đồng thời đến kho vân tay tìm kiếm thử.
Quả nhiên không tìm được!
Vì hầu hết dấu vân tay của mọi người không được ghi lại trong kho.
Nhưng không sao!
“Có thể người động thủ với Diệp Thiên Dật có thân phận trùng khớp......”
Trong lòng Y Thất Nguyệt có lẽ đã hiểu!
Ngoài người có quan hệ với Diệp Thiên Dật mà nàng không biết, thì những người còn lại nàng đều biết hết!
Cái gì mà Ứng Vô Vấn, Tần Lạc Phong, kể cả là Quân Thương Hải.
Thực ra rất dễ tìm, đơn giản chỉ cần nhìn mấy cô gái bên cạnh Diệp Thiên Dật có quan hệ rất tốt với hắn, sau đó theo dõi những cô gái này để tìm người theo đuổi bọn họ, thân phận của mấy tên đó nhất định không đơn giản! Vậy thì dễ tìm rồi!
Đồng thời, Y Thất Nguyệt đem mọi thứ đi giám định, cơ bản đều có dấu vân tay của cùng một người!
Một số thứ không còn dấu vết nữa, nhưng hầu hết là có, cho nên có thể chắc chắn!
Về cơ bản, không có cái gọi là hãm hại ai đó, đưa người đó đi sai hướng.
“Viện trưởng, đến lúc đó ngươi tìm một cái cớ, triệu tập một trăm linh tám người hàng đầu học viện lại, ta cần thu thập dấu vân tay của bọn họ.”
Y Thất Nguyệt nói.
“Ừm, chuyện nhỏ.”
“Làm phiền rồi.”
Y Thất Nguyệt cảm thấy bản thân đã tiến đến rất gần, rất gần chân tướng!
......
“Nghe gì chưa? Học viện Võ Thần chúng ta đang chuẩn bị cho một hành động lớn.”
“Hành động lớn gì thế?”
“Nghe đâu là muốn tập hợp một trăm linh tám học viên hàng đầu học viện đi rèn luyện tập tập thể.”
“Uầy! Một trăm linh tám người hàng đầu mới được đi? Vậy chúng ta làm gì? Chúng ta vào học viện Võ Thần để làm nước tương à?”
“Cũng không thể nói như thế, nhất định là nhiệm vụ rất khó, hơn nữa học viện có kế hoạch của học viện, giờ huấn luyện cho một trăm linh tám người bọn học, sau này sẽ tới lượt chúng ta thôi.”
“......”
“Viện trưởng, sao đột nhiên lại thực hiện kế hoạch này trước thời hạn?”
Mấy người của học viện Võ Thần khó hiểu.
Theo lý mà nói, đây có lẽ là kế hoạch hai tháng sau của học viện.
“Như nhau cả thôi, dù sao cũng sắp bắt đầu rồi.”
“Có điều chắc vẫn còn vài người đang làm nhiệm vụ, chưa chắc bọn họ có thể tham gia hành động lần này.”
“Vậy cũng không sao, chỉ cần bổ sung vào sau một trăm linh tám người là được!”
“Hiểu rồi!
“Ừ, đến ngày thì bảo bọn họ dùng hệ thống mới nhập thông tin vân tay vào, còn nữa, tích phân khen thưởng nhiệm vụ sẽ tăng thêm mười điểm.”
“Rõ!”
......
Học viện Võ Thần muốn có thông tin vân tay của một vài người thì quá đơn giản!
Tuỳ tiện đưa ra nhiệm vụ nào đó, các ngươi đều phải tham gia, sau đó ghi lại thông tin trước khi làm nhiệm vụ, bởi vì học viện có quy định nghiêm ngặt, các ngươi bắt buộc phải tham gia! Hơn nữa bọn họ cũng tình nguyện tham gia! Vì là rèn luyện, lại còn có tích phân khen thưởng, thì cớ sao không làm chứ?
Hơn một trăm người đã tập trung ở đại sảnh được chỉ định.
Vốn dĩ Bạch Hàn Tuyết không muốn đến, nhưng vì Y Thất Nguyệt bảo nàng đến, còn nói với nàng là đang điều tra chuyện này, nàng sẽ chăm sóc Diệp Thiên Dật, nên Bạch Hàn Tuyết đã đến.
“Diệp Thiên Dật không tới ư?”
Hạ Ngữ Hàn thắc mắc hỏi Bạch Hàn Tuyết.
“À...... hắn không tới, có việc quan trọng nên vừa rời đi sau huấn luyện rồi.”
Bạch Hàn Tuyết nói.
“Thế à.”
Thật ra mặc dù Hạ Ngữ Hàn không biết, nhưng nàng đã nhận ra điều gì đó.
Bởi vì Diệp Thiên Dật đã đi ra, hắn cũng không đến mức không có thời gian vào nhóm nói chuyện vài câu với mọi người, nhưng Bạch Hàn Tuyết lại biết hắn đã đi ra, chuyện này cũng rất kỳ lạ.
“Diệp Thiên Dật đâu?”
Vì một trăm linh tám người này đều là những nhân vật tầm cỡ, và Diệp Thiên Dật cũng là người đứng đầu trong số đó, cho nên rất nhiều người để ý tới Diệp Thiên Dật, mấy người đó nhìn lướt qua nhưng không thấy Diệp Thiên Dật.
Quân Thương Hải tò mò hỏi.
“Không biết, đang huấn luyện chăng?”
“Mấy học viên của cô Y Thất Nguyệt đều đến rồi, chỉ thiếu mỗi Diệp Thiên Dật, cũng không biết hắn đang làm gì.”
Bọn họ không biết tung tích của Diệp Thiên Dật nên khó chịu nhất, luôn thấy người này không ngừng nâng cao bản thân!
“Các vị, mời ngồi.”
Mấy cường giả bước lên sân khấu.
Mọi người ngồi xuống, sau đó ai nấy đều yên lặng.
“Là thế này, lần rèn luyện này vốn định tổ chức muộn hơn, nhưng sắp tới các ngươi đều được nâng cao rất nhiều, vì vậy lần huấn luyện này phải cải thiện hơn nữa, mà nơi một trăm linh tám người các ngươi phải đi tiếp theo đây là nơi các ngươi chắc chắn biết.”
Mọi người đều tỏ vẻ tò mò.
“Nơi này gọi là Trấn Yêu tháp!”
Ồ—
Bọn họ âm thầm hít sâu một hơi.
“Trấn Yêu tháp? Chúng ta phải đi Trấn Yêu tháp ư?”
Vẻ mặt họ toát lên sự kinh ngạc và sợ hãi.