Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2017 - Chương 2016: Chết Tiệt!

Chương 2016: Chết tiệt!
Chương 2016: Chết tiệt!

Tiêu Tích Linh nắm chắt đôi tay màu hồng phấn.

“Đúng thế, nhưng trước đây ta từng nói sau khi xong chuyện thì chúng ta sẽ xí xóa. Hơn nữa, ta đã làm tốt chuyện này, kết quả thế nào không liên quan gì tới ta, vậy nên ta không có trách nhiệm phải giúp ngươi nữa. Sau này cũng đừng liên lạc với ta nữa.”

Tiêu Tích Linh nói xong, chuẩn bị cúp máy.

“Cô Tiêu, đây là lần cuối cùng, lần này chỉ cần ngươi làm là được, không quan trọng có thành công hay không.” Sau đó Mặc Bạch cười, nói:

“Nếu không, bản tôn sẽ cho mọi người biết chuyện ngươi đã làm với Diệp Thiên Dật.”

Rắc rắc rắc..

Tiêu Tích Linh nắm chặt tay:

“Ghê tởm!”

Tiêu Tích Linh tức giận nói:

“Ha ha ha! Được, được lắm, đúng là bản tôn đáng ghê tởm. Nghe nói các người muốn đi Trấn Yêu tháp? Không biết Diệp Thiên Dật có đến đó hay không? Trước hết ngươi đi tìm hiểu chuyện này cho bản tôn. Ngươi phải tìm cách khiến hắn tới đó. Trấn Yêu tháp chính là nơi thích hợp nhất để hành động, ngươi tìm cách ở cùng một chỗ với Diệp Thiên Dật, đến lúc đó cung cấp tin tức về hắn cho bản tôn, rồi cùng bản tôn nội ứng ngoại hợp, giết chết Diệp Thiên Dật.”

Tiêu Tích Linh còn chưa nói gì, Mặc Bạch lại tiếp tục nói:

“Bản tôn lấy tính mạng ra thề, đây là lần cuối cùng. Hơn nữa, những chuyện này tuyệt đối không được để ai biết chuyện này! Nếu không, người tự biết hậu quả là gì?”

Tút tút tút…..

Sau đó Mặc Mạch cúp máy.

Rắc rắc rắc.

Tiêu Tích Linh nắm chặt tay lại. Ghê tởm! Thực sự quá ghê tởm! Làm sao có thể không biết xấu hổ như vậy? Huống chi, trước đây Mặc Bạch còn là một cường giả có tiếng ở đại lục, thậm chí hắn còn là người rất thân thiết với Nữ hoàng Hoàng Liên. Vậy mà bây giờ lại trở thành một kẻ tiểu nhân không biết xấu hổ?

Chỉ là bây giờ Tiêu Tích Linh không biết phải làm gì? Nàng thực sự không biết nên làm thế nào khi bị hắn uy hiệp như vậy.

Trên thực tế, nếu nàng giúp Mặc Bạch giết Diệp Thiên Dật thì nàng cũng không bị tổn hại gì. Bởi vì trên đại lục này vốn không có chuyện đúng hay sai. Ngươi giết ta, ta giết ngươi là chuyện bình thường.

Nàng nghĩ đến rất nhiều thủ đoạn khác nhau, dù sao thì cũng không có đòi hỏi gì, chỉ cần có thể giết người là được.

Tất nhiên là không được trái với quy tắc của đại lục. Còn lại chính là kẻ mạnh hiếp kẻ yếu.

Mặc dù cũng là một thủ đoạn giết người, nhưng việc nàng tiếp cận Diệp Thiên Dật, cùng người khác nội ứng ngoại hợp giết Diệp Thiên Dật, kể ra cũng không vẻ vang gì!

Không những thế người mà nàng giúp laị là Mặc Bạch!

Giúp một kẻ bị cả thế giới ghét bỏ giết một nhân tài vĩ đại.

Chuyện này càng khiến cho người khác phải khinh thường.

Việc Tiêu Tích Linh lo lắng nhất là Thanh Vân sơn trang.

Thanh Vân sơn trang bồi dưỡng nàng, Tiêu Tích Linh không muốn vì chuyện của nàng mà làm mất danh tiếng của Thanh Vân sơn trang, danh tiếng của sư phụ. Đây là điều mà nàng không muốn nghĩ tới nhất, còn những cái khác không quan trọng, cùng lắm là chết.

“Hừ…”

Tiêu Tích Linh hít một hơi thật sâu rồi bước đi.

Phía bên kia, Diệp Thiên Dật đang trò truyện cùng một vài người.

“Anh Thiên Dật, anh Thiên Dật, anh Thiên Dật!”

Long Bảo Nhi nghe nói Diệp Thiên Dật đã trở lại thì vui vẻ chạy tới, sau đó sà vào vòng tay của Diệp Thiên Dật.

“Kỳ lạ! Tại sao các ngươi đều thích đâm vào ngực ta như vậy?”

Diệp Thiên Dật ôm ngực.

“Anh Thiên Dật, Bảo Nhi nhớ ngươi.”

Long Bảo Nhi thè lưỡi, nói.

“Thế nên đây là cách ngươi biểu đạt việc nhớ ta sao?”

“Hì hì.”

Long Bảo Nhi ngây ngô cười.

Lưu Ly Vũ cũng đi tới. Đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn Diệp Thiên Dật.

Ngạc nhiên! Vô cùng ngạc nhiên!

Không ngờ tới mới vài ngày đã có thể trở về. Diệp Thiên Dật quả thực không phải người tầm thường.

Lúc này, Tiêu Tích Linh đã đi tới.

“Này, cùng nhau ăn bữa cơm đi, ta cũng muốn nghe chuyện gì xảy ra với ngươi ở bên kia?”

“Đúng thế Diệp ca, ta cũng đã nghe được chuyện của Diệp ca. Ngươi cũng mạnh thật đấy.” Ngô Nhất ngạc nhiên nói.

“Thật hay giả vậy? Ở đó, anh Thiên Dật có nổi tiếng không?” Long Bảo Nhi vừa ăn thịt gà cuộn vừa chớp to mắt hỏi:

“Ngươi không biết sao?”

Y Nhân Tuyết nói.

“Có phải là chuyện ở Thất Trọng Thiên không?”

“Đúng, đúng, đúng! Lúc đó vô cùng chấn động, ta thấy trên top tìm kiếm sau đó bấm vào xem. Vừa thấy ảnh chụp thì ối, kia không phải là Diệp ca sao? Vô cùng mạnh mẽ luôn.”

“Mới tới nơi đó vài ngày, Diệp huynh đã ở Thất Trọng Thiên mà ta còn ở Tam Trọng Thiên.”

Gia Cát Văn cười nói.

“Được, được rồi, nói nhiều nữa, nói nữa thì lộ hết bí mật cả.”

Diệp Thiên Dật cười.

Đúng thế, bọn họ ra ngoài khi có tin tức chính xác, không biết người đưa tin là ai. Ở Minh Giới có một số quy tắc, không được tiết lộ cho bất kỳ ai, bất kỳ người nào không liên quan, nếu không sẽ dẫn tới tai họa.

Vì vậy, bọn họ chỉ nói với một vài người từng ở đó, hơn nữa chỉ nói một số chuyện không rõ ràng.

“Đi, đi ăn cơm thôi, không biết Mộc Vân đi đâu rồi? Bỏ đi, bỏ đi, kệ hắn.”

Sau đó bọn họ đi tới nhà ăn.

“Diệp Thiên Dật.”

Tiêu Tích Linh gọi Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật quay đầu lại nhìn.

“Này, không phải ngươi ở Minh Giới một tháng đã quên hết chuyện ngoài này rồi chứ? Ngươi là thị nữa của ta mà lại dám gọi cả đại danh của ta à?”

Diệp Thiên Dật cười, trừng mắt nhìn nàng.

“À.... ta quên mất.” Tiêu Tích Linh vội nói.

“Có chuyện gì?”

Sau đó Diệp Thiên Dật hỏi.

Tiêu Tích Linh do dự một lúc sau đó lắc đầu: “Không có gì!”

“Yêu ta rồi à?”

“Không có.”

Nàng nói xong liền bỏ đi.

Diệp Thiên Dật nhún vai.

Nghe Gia Cát Văn nói rằng trong số bọn họ, Long Bảo Nhi, Ngô Nhất, Tiêu Túc Linh, Y Nhân Tuyết, Lưu Ly Vũ, Mộc Vân, có một người tiết lộ tin tức của hắn với người ngoài, nội ứng ngoại hợp để làm chuyện kia.

Diệp Thiên Dật nghĩ rất có thể là như vây.

Nhưng người đó là ai?

Hắn nghĩ có thể loại trừ Y Nhân Tuyết.

Long Bảo Nhi cũng có thể loại trừ, còn cả Lưu Ly Vũ nữa.

Gia Cát Văn thì hắn lại chẳng hề hoài nghi gì người này.

Vậy thì chỉ còn lại Ngô Nhất, Mộc Văn và Tiêu Tích Linh.

Diệp Thiên Dật không biết gì về Ngô Nhất và Mộc Vân, bọn họ là bạn cùng phòng, sau đó cũng có quan hệ tốt với hắn, thực tế thì rất ổn, đương nhiên là trừ Mộc Vân!

Tiêu Tích Linh...

Là thiên tài hàng đầu của Thanh Vân sơn trang, hắn không hiểu nàng có lý do gì mà động thủ với hắn?

Dù sao hắn cũng quen biết Mộc Thanh Trúc của Thanh Vân sơn trang, hơn nữa quan hệ của bọn họ cũng tốt.

Trừ khi là Mộc Thanh Trúc muốn giết hắn!

Từ từ!

Diệp Thiên Dật đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.

Không lẽ Mộc Thanh Trúc thực sự muốn giết hắn?

Dù sao thì hắn cũng biết được từ Hàn Nhã Nhi- Nữ hoàng của Đế quốc Thánh Tâm ở Hạ Vực, là Mộc Thanh Trúc thích nàng, có khi nào Mộc Thanh Trúc biết Diệp Thiên Dật có quan hệ với Hàn Nhã Nhi, sau đó Mộc Thanh Trúc...

Chết tiệt!

Diệp Thiên Dật lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment