Những thế lực đỉnh cấp Thần Vực, bọn họ xuất hiện trên không trung ở Cửu Châu Sơn.
Đồng tử mọi ngươi co rút lại!
Những người này…
M* nó!
Họ là những nhân vật như nào?
Nhưng mà ngẫm lại, sự việc này thu hút những nhân vật này hình như là một chuyện rất bình thường.
Có lẽ nào… muốn đánh nhau rồi?
Bây giờ giương cung bạt kiếm như vậy, mà lại là những ‘thanh kiếm’ rất đẳng cấp nữa chứ, đúng là có chút khoa trương rồi.
“Các vị, tâm trạng của các ngươi, bổn tọa có thể hiểu được.”
Một người đàn ông tuổi không quá lớn đang đứng trên không trung, nhìn về phía Yêu Hậu nói.
“Nhưng… chúng ta đã đứng trên đỉnh đại lục này, nên chúng ta cần có trách nhiệm lớn hơn. Chúng ta càng có năng lực thì càng có thể bảo vệ được những người bình thường. Thế giới này đối với những người bình thường chưa bao giờ là công bằng cả, bọ họ không thể tu luyện, vậy tại sao chúng ta không làm cái gì đó để những người bình thường cũng được hưởng sự công bằng chứ?”
Vị cường giả kia nói.
“Theo lời các hạ nói, bất kỳ người nào trong Trấn Yêu tháp đều không có làm việc gì sai trái cả vậy tại sao họ lại phải chết? Rồi phải bị trở thành vật hi sinh? Chỉ vì số lượng của bọn họ tương đối ít sao? Huống hồ ta cũng không cảm thấy bọn họ ít, mấy chục vạn người, thậm chí mấy chục vạn người Thái Cổ Thần Vương cảnh, số lượng bọn họ đích thị không ít?
Hoàng Liên đứng ra nói một câu.
Kỳ thật chuyện này đã chia ra hai phe rõ rệt.
Hoàng Liên nói như vậy, rất nhiều người cũng cảm thấy rất có lý.
M* nó!
Mấy chục vạn Thái Cổ Thần Vương cảnh, nói từ bỏ là từ bỏ sao? Nói thật, số lượng này cũng không tình là ít đâu.
“Nói dễ nghe thì các người là vì cái gọi là bách tính thiên hạ, còn nói khó nghe thì thiên hạ xảy ra bất cứ việc gì, Thần Vực các ngươi ai sẽ đứng ra giải quyết chứ?”
“Tam đại Tà Môn rồi Tà Phái, bọn họ tổn hại muôn dân trong bao năm, ai trong số các đỉnh cấp cường giả của Thần Vực các người đã làm nổi một việc nhỏ chưa? Bây giờ lại bắt đầu nói vì dân chúng? Thật sự không phải là vì các người muốn được sống yên ổn sao? Không phải là vì Tam đại Tà Môn không tạo thành được bất kỳ ảnh hưởng nào đối với các người, mà chuyện này đã định trước sẽ tạo thành ảnh hưởng đến các người, không phải sao?”
“Nhưng ta không đồng ý! Bọn họ, nhất là khi họ biết bản thân bị chính thế lực của mình bỏ rơi, người nhà mình thậm chí đều không nói quá hai câu, bọn họ sẽ đau đớn biết nhường nào chứ.”
“…”
“Haizzz.”
Trên không trung, một lão giả tóc bạc thở dài, nói.
“Thôi, được rồi.”
Sau đó đôi mắt đục ngầu của Lão giả liếc nhìn mọi người, nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta không cần dùng Thí Thần Chi Nguyên để phá hủy Trấn Yêu tháp nữa, thế nhưng… hy vọng các vị cũng có thể hiểu rằng, thời đại này của chúng ta không ai có thể khống chế được Tà Ma Chi Chủ. Đây là cơ hội duy nhất, nếu không nắm bắt lần này, nhân gian nhất định sẽ sinh linh lầm than khổ cực, đến lúc đó, thế gian sẽ chìm trong đau thương mất mát, các người nhìn thấy không đau lòng sao?”
“Vị cứu tinh? Trong này chỉ có vài người, so với đại lục to lớn thì quá nhỏ nhoi, cứ xem như là có vị cứu tinh đi, nhưng ta cũng không thể tin được. Xác suất này thật sự là quá nhỏ!”
“Và bây giờ, mời xem lại khung cảnh bên trong Trấn Yêu tháp!”
Lão giả kia nói xong, một luồng sức mạnh bao phủ toàn bộ Trấn Yêu tháp!
Cùng lúc đó, những cảnh tượng bên trong Trấn Yêu tháp xuất hiện trên không trung!
Cảnh tượng này là Tà Ma Chi Chủ đứng trên không trung, bên cạnh có rất nhiều Ma Vương hộ pháp.
Ở phía dưới có vô số yêu ma đang canh giữ.
Đông nghìn nghịt.
Người xem cảm thấy ghê rợn.
“Đây chính là Tà Ma Chi Chủ sao?”
Mọi người nhìn thấy hình bóng kia trên không trung, hắn đang phát ra một cỗ sức mạnh mạnh mẽ đánh vào không trung!
Mà bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng!
Một cỗ sức mạnh mạnh mẽ phá hủy Trấn Yêu tháp, một khi bị phá hủy, toàn bộ bọn họ đều sẽ xuất thủ.
Cảnh tượng này rất xa, thật ra không ai có thể nhìn rõ cả.
Đại khái chỉ có thể nhìn thấy một bóng đen.
Thế nhưng, không thể không nói, khoảng cách xa như vậy nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh áp chế vô cùng mạnh của Tà Ma Chi Chủ!
Điều này khiến cho bọn họ có chút kiêng kị!
“Các ngươi xem, đây chính là tình hình bên trong Trấn Yêu tháp, Tà Ma Chi Chủ mà xuất hiện, thiên hạ sẽ lập tức đại loạn, phải làm thế nào cho tốt đây?”
Lão giả kia nói.
“Mà dùng Thí Thần Chi Nguyên phá hủy Trấn Yêu tháp, tất cả phía trong đều sẽ bị phá hủy, Tà Ma Chi Chủ có thể sẽ chết, nhưng người khác nhất định sẽ chết!”
Viện trưởng của Học viện Võ Thần nói: “Không, Tà Ma Chi Chủ không chết, toàn bộ những người khác cho dù chết đi cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào, bởi vì bọn chúng được Tà Ma Chi Chủ tạo ra bất cứ lúc nào!”
“Vậy các vị, bây giờ có thể có biện pháp nào? Tiến vào cũng không được, lẽ nào trông cậy bên trong có ai có thể tiêu diệt được Tà Ma Chi Chủ sao?”
Nhưng lúc này tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng kia, nhìn thấy một bóng người.
“Tình huống gì đây?”
Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng một bóng người lao vút qua đó.
Trong nhất thời vô số yêu ma ập tới!
Giống như trong nháy mắt chúng nuốt chừng bóng dáng nhỏ bé kia.
“Haizzz.”
Những người bên ngoài lắc lắc đầu.
Có tác dụng sao?
Nhìn ra được hắn đang muốn làm gì, hắn muốn diệt trừ Tà Ma Chi Chủ!
Thật đáng kính trọng!
Nhưng hắn còn quá trẻ.
Đừng nói là một mình hắn, cho dù là tất cả cường giả đỉnh cao nhất hợp lực với nhau tấn công Tà Ma Chi Chủ, hắn cũng sẽ không có chuyện gì.
Bởi vì hắn không phải là sinh vật của thế giới này, bởi vì sức mạnh của bọn họ không bao giờ tạo thành được bất kỳ tổn hại nào cho nó.
Mà bây giờ, nhìn thấy bóng dáng không rõ trong cảnh tượng này, đừng nói là tấn công Tà Ma Chi Chủ, cho dù là hắn tiếp cận Tà Ma Chi Chủ hắn cũng không có năng lực này!
Bọn họ đã tượng tượng ra được kết cục của người này rồi.
Thế nhưng…
Bây giờ, dù sao cảnh tượng này có chút đặc biệt, sự chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn vào người đó.
Nhưng là không ai ôm bất kỳ kỳ vọng nào!
Một chút cũng không có.
Bọn họ không biết người này là ai, cũng không nhìn rõ được, bởi vì cảnh tượng hư ảo không thể nhìn rõ mặt, chỉ có thể nhìn rõ một bóng người mà thôi.
“Vì sao vẫn có người muốn đi thử như vậy chứ?”
Tất cả mọi người bên ngoài đều không thể hiểu nổi.