Nhưng mà, bọn họ đều là cường giả, bọ họ hiểu quá rõ một màn va chạm trước mắt này, tuyệt đối là do hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau mà tạo nên, mà hoàn toàn không phải hiệu quả tạo nên khi một bên là sức mạnh trống không, còn bên kia lại là sức mạnh thực thế.
“Thế nên, vị cường giả Thần Chí Cao kia, sức mạnh thực chất của hắn đã tác động được vào người Tà Ma Chi Chủ rồi ư?”
Có người không dám tin tưởng mà hỏi một câu như vậy.
“Không lẽ, trải qua nhiều năm phong ấn như thế, Tà Ma Chi Chủ đã không có cách nào có thể miễn nhiễm với sức mạnh của chúng ta rồi ư?”
“Điều này là không thể nào, cái này vốn dĩ không phải là sức mạnh của Tà Ma Chi Chủ rồi, mà là một loại khoảng cách cấp bậc, người bình thường mãi mãi không bao giờ có thể gây nên thương tích gì với một Thái Cổ Thần Vương cảnh được, không cần biết dùng bất cứ cách nào! Mà ở trước mặt Tà Ma Chi Chủ thì chúng ta chỉ là người bình thường mà thôi! Thế nên, nếu như trạng thái của hắn không phải là trạng thái mạnh mẽ nhất thì chắc hẳn cũng sẽ không bị tổn hại tới lực lượng. Bởi vì, sự tồn tại của hắn đã vượt qua phạm trù của chúng ta rồi.”
“Nhưng mà hiện tại... sự thật đang bày ra trước mắt đây, còn có hoài nghi gì nữa à? Hiện tại, tình hình ở bên trong là thế nào?”
“...”
Có người nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên không trung.
Bụi mù cả một góc trời.
Không nhìn thấy rõ tình hình bên trong như thế nào cả.
Nhưng mà...
Toàn bộ hình như đã an tĩnh trở lại rồi.
Bọn họ không xác định được vị Thần Chí Cao kia cũng chính là Diệp Thiên Dật có bị hồn phi phách tán hay không.
Bụi mù chậm rãi bay đi.
Bọn họ nhìn chằm chằm.
Bởi vì đối với bọn họ mà nói thì đây là một tin tức cực kì quan trọng.
Công kích của Diệp Thiên Dật có tạo nên thương tích gì cho hắn không, tin tức như thế này gần như là sự tồn vong của cả đại lục.
“Cái gì!?”
Mà cảnh tiếp theo lại khiến cho tất cả mọi người lộ ra sắc mặt như phát điên, sắc mặt chấn động và kinh ngạc tới không thể nào tin được.
Bọn họ đang nhìn thấy cái gì kia?
Bọn họ nhìn thấy hai thanh kiếm kia lúc này đang cắm trên cơ thể của Tà Ma Chi Chủ.
Máu màu đen, không, mà là luồng sương đen dày đặc trên người Tà Ma Chi Chủ tại nơi vết thương bị mũi kiếm đâm trúng đang ồ ạt chảy ra ngoài một cách điên cuồng.
Mọi người:???
“Điều này? Cái này cái cái này? Tình huống gì đây? Tà Ma Chi Chủ bị... bị thương rồi ư?”
Bọn họ trợn trừng mắt lên.
Không cần biết là cường giả đỉnh cấp nào của Thần Vực, hay là Tả Hộ Pháp của Nguyệt Thần Cung, bọn họ đều không thể nào tin nổi vào mắt mình.
Về việc chuyện của mấy chục vạn năm trước đay, trong ghi chép mà bọn họ biết nói cũng tương đối chi tiết.
Bọn họ biết, sức mạnh bình thường không thể nào có thể khiến Tà Ma Chi Chủ bị thương được! Nói một cách chính xác thì là sẽ không chịu bất cứ thương tổn nào, dù chỉ một chút xíu.
Mà một cảnh trước mặt này lại khiến họ không thể nào mà tin được.
“Đợi đã! Hai thanh vũ khí kia.”
Lúc này, mới có người chú ý tới hai thanh vũ khí.
Nhìn không rõ lắm!
Nhưng mà...
Trong mấy người bọn họ đột nhiên nghĩ tới cái gì đó.
“Đây chắc không phải là bộ thần khí mấy chục vạn năm trước đó chứ?”
“Thần khí ư? Không phải một cái à? Là hai cái ư?”
“Không. Chính xác mà nói là sáu cái cơ, đây có lẽ nào là hai trong số sáu chiếc đó? Nếu như không phải thì làm sao có thể khiến Tà Ma Chi Chủ bị thương được chứ?”
“Chẳng trách, chẳng trách hắn muốn tấn công Tà Ma Chi Chủ, thì ra, thì ra trong tay hắn thế mà lại có hai trong sáu thanh thần khí kia! Thật là may mắn, thật may là chúng ta không dùng tới Thí Thần Chi Nguyên, nếu không thì phương pháp tấn công duy nhất có thể đánh bại Tà Ma Chi Chủ tồn tại trên thế giới này cũng chẳng còn nữa rồi.”
Đám người bọn họ, kể cả tất cả mọi người của Thần Vực, bọn họ giờ này phút này đều thấy may mắn, trong lòng thấy cực kì may mắn.
“Nhưng mà...”
Lúc này, Lão Tổ Cửu Châu Sơn thấp giọng nói: “Thế vạn nhất, sự ra tay của hắn cuối cùng khiến hắn ngã xuống, dẫn tới việc hai thanh thần khí kia bị Tà Ma Chi Chủ phá hủy, thì nên làm như thế nào được?”
Đây chính là sự lo lắng trong lòng họ.
Bởi vì, bọn họ không có ai có thể khẳng định được, Thần Chí Cao sử dụng hai thanh thần khí này có thể giết chết Tà Ma Chi Chủ hay không.
Điều này là không thể nào.
Đây không phải là sáu thanh hợp nhất, cho dù Tà Ma Chi Chủ không nằm trong trạng thái hoàn toàn sung mãn.
Hơn nữa, mấy chục vạn năm trước, phải tập hợp sức mạnh của bao nhiêu người thì mới có thể trấn áp được hắn chứ.
Hơn nữa, hắn có đủ sức để trấn áp được Tà Ma Chi Chủ không? Hay chỉ đơn thuần là làm hắn bị thương mà thôi.
Không ổn!
Tình hình ngược lại không ổn rồi.
Cơ hội duy nhất của bọn họ không có nữa rồi.
Suy nghĩ của những cường giả này rất là bình thường.
Mấy chục vạn năm trước, Tà Ma Chi Chủ làm hại nhân gian, căn cứ vào những ghi chép thì bọn họ đã phải tốn một lực lượng rất lớn mới có thể phong ấn và trấn áp được Tà Ma Chi Chủ.
Lúc đó, phải mất bao nhiêu tồn tại đỉnh cao mới có thể mượn dùng bộ thần khí hoàn chỉnh để thực hiện được việc đó.
Mà hiện tại, lại chỉ có một cường giả có sức mạnh Thần Chí Cao cầm hai thanh kiếm, không đủ bộ thần khí để công kích Tà Ma Chi Chủ.
Cho dù trạng thái của Tà Ma Chi Chủ không phải toàn thịnh, nhưng dưới tình huống bình thường thì ngươi chỉ nghĩ một chút là có thể biết được, điều này không thể tạo được sự công kích nào cho Tà Ma Chi Chủ hết, lại nói, hắn cũng chưa nhất định là biết được cách phong ấn như thế nào.
Bên trong Trấn Yêu tháp.
Tà Ma Chi Chủ đứng trên hư không, khuôn mặt mang theo vẻ kinh ngạc cúi thấp đầu nhìn xuống hai thanh đao sắc nhọn đang cắm trên ngực mình.
“Không thể nào, không thể nào, không thể nào...”
Hắn liên tục phát ra những âm thanh không thể nào tin được, trên mặt hắn viết đầy chữ không dám tin.
Hắn chậm rãi nâng tay lên, nắm chặt vào hai thanh kiếm, với ý đồ muốn rút chúng ra, nhưng mà hình như hắn không chạm vào cái gì cả... hoặc là nói hắn không hề có chút sức lực nào để nắm chặt lấy được.
Tà Ma Chi Chủ ngẩng đầu đưa mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
“Không thể nào... không thể nào... bản tọa không cam tâm... bản tọa không cam tâm...”
“Aaaaaa...”
Bùm.
Nương theo tiếng hét thảm thiết của hắn thì cả cơ thể hắn bị nổ tung trong chớp mắt, sức mạnh của vụ nổ kia... có thể vượt qua nhận thức cực hạn của Diệp Thiên Dật rồi.
Mọi thứ xung quanh đề bị hủy diệt.