Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2050 - Chương 2049: Đoan Mộc Tiểu Tiểu Xảy Ra Chuyện

Chương 2049: Đoan Mộc Tiểu Tiểu xảy ra chuyện
Chương 2049: Đoan Mộc Tiểu Tiểu xảy ra chuyện

Chuyện này, thật ra các đại danh môn chính phái đều không muốn quản.

Bởi vì chuyện này là rất khó quản, phí sức lại không có kết quả tốt.

Nhưng mà, bọn họ là danh môn chính phái, bọn họ lại không thể không quản!

Nhưng mà, rất nhiều tông môn thực ra cũng chỉ làm vài động thái bề ngoài với ý nghĩa tượng trưng.

Thực sự sẽ làm chuyện này, và làm rất tốt, thì chỉ có đế quốc.

Trừ phi khi có một thế lực tà phái phát triển rất lớn rồi, nguy hiểm lớn đối với đại lục rồi, lúc này rất nhiều thế lực không thể không ra tay!

Cho nên, tông chủ m Nguyệt Tông Chúng Thần Chi Vực nghe được lời nói của Tần Vô Tâm, hắn rất không hiểu.

Ngay cả những thế lực kia của nhân tộc đều không nhất định sẽ quản việc này, m Nguyệt Tông bọn họ lại muốn xen vào?

“Làm sao không ích kỉ? Hiện nay, tam đại tà phái ở tình cảnh tương đối đặc thù tại đại lục, mà m Nguyệt Tông bởi vì sự tồn tại của m Thần giáo càng thêm đặc thù, như hiện nay, thông qua phương thức như vậy, một là có thể bỏ đi hiểu lầm m Nguyệt Tông liên quan tới chuyện này của người đời, hai là cũng có thể để cho địa vị xã hội m Nguyệt Tông lập tức được nâng cao, cớ sao mà không làm?”

Trên đời này, lại có ai nguyện ý để cho tông môn của mình bị người đời chỉ trích chửi rủa đâu?

Tà phái, phải, bọn họ là tà phái, nhưng mà tồn tại hợp lý, nếu như có thể để cho người đời chửi rủa ít một chút, ai không muốn chứ? Huống chi, làm chuyện này, thật ra nhìn thì phức tạp, nhưng cũng không phức tạp.

Tẩy trắng thì cũng không thể tẩy trắng nổi, m Nguyệt Tông trước giờ cũng không nghĩ đến chuuyeenj tẩy trắng, nhưng mà vào thời khắc đặc thù này để cho bọn họ cảnh tỉnh một chút, cũng là một việc tốt.

“Thánh Nữ các hạ nói phải!”

Một cường giả ôm quyền gật đầu nói.

“Vậy thì cứ làm như vậy đi, mấy ngày này ta sẽ ở lại đây đốc thúc chuyện này, hi vọng các ngươi làm thật tốt, đối với m Nguyệt Tông mà nói, đây là một lần hành động rất quan trọng.”

Tần Vô Tâm thản nhiên nói.

“Vâng!”

...

Đế quốc Nguyệt Thần.

“Ông Thôi, đêm nay vất vả cho ngươi rồi.”

Trên xe, Đoan Mộc Tiểu Tiểu ngồi trên ghế phụ cười hì hì nhìn một lão giả đang lái xe.

“Không có gì, chuyện nên làm mà.”

Lão giả khẽ cười nói.

Bây giờ là nửa đêm, Đoan Mộc Tiểu Tiểu tham gia một hoạt động trong trường học của nàng, hoạt động xong thì mua một chút ăn, chuẩn bị trở về ăn chung với Mộc Linh Nhi!

Đến nửa đêm.

Về phần người được gọi là ông Thôi này, là người đưa đón nàng, cũng là người luôn ở bên Đoan Mộc Tiểu Tiểu, mà hắn đương nhiên là người là Đoan Mộc Huyên phái tới bảo vệ Đoan Mộc Tiểu Tiểu, chỉ là Đoan Mộc Tiểu Tiểu có thể không biết rõ.

Thôi Gia Gia này cũng là người quen cũ của Đoan Mộc Tiểu Tiểu, bảo vệ nàng thường xuyên cũng là việc làm của hắn.

“Ôi! Muộn như vậy mà vẫn còn có tiệm trà sữa mở cửa, ông ơi ông ơi, dừng xe, Tiểu Tiểu muốn mua trà sữa.”

“Được.”

Ông Thôi dừng xe bên đường.

“Hi hi hi.”

Đoan Mộc Tiểu Tiểu tiếp đó vui vẻ chạy ra ngoài.

“Cho ta ba ly... à không, bốn ly trà sữa!”

Ông Thôi kia vốn là muốn xuống xe cùng với Đoan Mộc Tiểu Tiểu, nhưng, đúng lúc hắn nhận được điện thoại, nên ở trên xe nghe điện thoại.

Tiệm trà sữa ngay bên đường, cách hắn không quá 10m, hắn cũng có thể nhìn thấy được Đoan Mộc Tiểu Tiểu, cho nên cũng không xuống xe.

Bởi vì ở đây vừa tốt, hắn nghe điện thoại, ngược lại đứng bên cạnh Đoan Mộc Tiểu Tiểu gọi điện thoại cũng không hay lắm.

Trò chuyện một chút, hắn cúp điện thoại, tiếp đó đúng lúc lại nhận được điện thoại.

“Điện chủ.”

Hắn cung kính nói một câu!

“Ừm, các ngươi về chưa?”

Bên kia truyền đến giọng của Đoan Mộc Huyên.

“Vâng, đang trên đường về.”

“Tiểu Tiểu đâu? Đưa điện thoại cho con bé.”

“Cô chủ nhỏ đang mua trà sữa.”

Sau đó hắn nhìn vào tiệm trà sữa bên cạnh, đột nhiên lông mày nhíu lại.

Đoan Mộc Tiểu Tiểu biến mất rồi.

“Điện chủ chờ một chút.”

Hắn nhanh chóng xuống xe.

Hắn hoài nghi có thể là nàng đã đi vào bên trong tiệm trà sữa.

Tiếp đó hắn đi vào, phát hiện Đoan Mộc Tiểu Tiểu không có ở trong tiệm trà sữa.

“Thế nào rồi?”

Đoan Mộc Huyên trong lòng căng thẳng, vội vàng hỏi.

“Điện chủ, không biết cô chủ nhỏ chạy đi đâu rồi, ngươi chờ một chút!”

Đoan Mộc Huyên cau mày!

Sau đó lão giả kia nhanh chóng hỏi thăm nhân viên cửa hàng: “Xin chào, cô bé vừa rồi đến mua trà sữa đâu rồi? Các ngươi nhìn thấy không?”

“Cô bé kia? Vừa rồi không phải còn ở cửa ra vào sao?”

Nhân viên cửa hàng kia nghi ngờ nhìn về cửa ra vào.

“Vừa rồi vẫn ở chỗ cửa ra vào cơ mà.”

“Không xong rồi!”

Lão giả lộ ra biểu cảm kinh hoảng.

Hắn thật sự hốt hoảng rồi.

Tại sao có thể như vậy!

Hắn vừa rồi thật sự là có một khoảng thời gian ngắn không nhìn về hướng kia, bởi vì đang nghe điện thoại, phân tâm, nhưng mà Đoan Mộc Tiểu Tiểu lại cứ như vậy biến mất.

Điều bây giờ hắn cầu nguyện duy nhất chính là Đoan Mộc Tiểu Tiểu có thể là vì nhìn thấy điều gì thú vị nên mới chạy đi.

Tiếp đó hắn trực tiếp giải phóng thần thức, tìm kiếm xung quanh!

Không có!

Không có!

Thật sự không có!

Nếu như là Đoan Mộc Tiểu Tiểu tự mình chạy đến cửa hàng nào bên cạnh đó, hắn sớm đã tìm được rồi, nhưng bây giờ cũng không có!

Cho nên, khả năng duy nhất chính là, ngay là lúc hắn gọi điện thoại không để ý, có người đã bắt Đoan Mộc Tiểu Tiểu đi rồi, có thể là trùng hợp, có thể là mưu đồ đã lâu.

Khả năng sau có thể tương đối nhỏ. Nếu mưu đồ đã lâu, tất nhiên biết sự tồn tại của hắn, mà khoảng cách gần như vậy, bọn họ làm sao dám?

“Tiểu Tiểu đâu?”

Đoan Mộc Huyên vội vàng hỏi.

Tiểu Tiểu chính là người quan trọng nhất trên thế gian của nàng, không có thứ hai! Thậm chí sự tồn tại của Tiểu Tiểu là ý nghĩa để nàng sống tiếp trên cõi đời này! Điều này không khoa trương chút nào.

Tất cả những gì nàng làm bây giờ, thật ra trên cơ bản cũng là vì Đoan Mộc Tiểu Tiểu, hơn nữa, vì người chị đã chết của nàng, mẹ của Đoan Mộc Tiểu Tiểu.

Nếu như Đoan Mộc Tiểu Tiểu xảy ra chuyện, Đoan Mộc Huyên thật sự sẽ rất hận chính mình!

Nàng thậm chí cũng không thay thế chị mình chăm sóc tốt cho đứa con gái của nàng.

“Điện... điện chủ... cô chủ nhỏ... có thể là... “

Phanh ——

Một bên khác, Đoan Mộc Huyên tức giận trực tiếp đập nát cái bàn.

“Ta đã nói với ngươi như thế nào? Ta bảo ngươi chú ý Tiểu Tiểu, cho dù là không tiện xuất hiện cũng phải âm thầm quan sát Tiểu Tiểu, để phòng nàng xảy ra chuyện, việc nhỏ như vậy, đối với võ giả có cảnh giới như ngươi mà lại không làm được sao?”

Đoan Mộc Huyên tức giận nói.

“Điện chủ, là lão phu thất trách!”

“Tìm đi! Nhanh đi tìm! Nếu như Tiểu Tiểu xảy ra chuyện, ngươi cũng không cần phải sống nữa!”

Đoan Mộc Huyên lạnh lùng quát lên.

“Vâng! Điện chủ!”

Đoan Mộc Huyên vào giờ phút này, hoàn toàn là một bộ dạng khác, thực sự chứa đầy sự độc đoán và lạnh lùng của một người bề trên.

Đoan Mộc Huyên ngồi ở nơi đó!

Người muốn đối phó với Đoan Mộc Tiểu Tiểu, cũng không nhiều!

Bởi vì thân phận của nàng là rất bí ẩn! Trừ phi là nội bộ! Bên ngoài người có thù với nàng... Trừ phi là loại thích nàng lại không chiếm được, nghĩ tới một phương pháp cực đoan này...

Kể từ lúc đeđưam Đoan Mộc Tiểu Tiểu về đây ở, mỗi thời khắc nàng đều phái người bên cạnh trông chừng, hoặc âm thầm bảo vệ Đoan Mộc Tiểu Tiểu, thật không hề nghĩ tới, cũng có thể xảy ra chuyện!

Bình Luận (0)
Comment