Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2070 - Chương 2069: Dị Biến

Chương 2069: Dị biến
Chương 2069: Dị biến

Dù sao Diệp Thiên Dật cũng không biết suy nghĩ của bọn họ, nếu là hắn, hắn sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Có những thứ bọn họ không nhìn thấy, người khác lại có thể nhìn thấy, sau đó mỗi năm đều có rất nhiều người đến chỗ bọn họ, những người đó mất đi toàn bộ cảnh giới, lại có thể quay lại, mà bọn họ thì không thể ra ngoài.

“Haiz, cũng không có gì đặc biệt, dù sao bọn ta cũng quen rồi, bao đời nay đều như vậy, từ ngày được sinh ra đã như vậy rồi, sinh ra đã biết trên thế gian này có cây, cần uống nước, cần hít thở không khí, có thể luyện tập, có thể phi thiên độn địa, đối với các ngươi có thể rất ly kỳ, nhưng đối với bọn ta mà nói chỉ là những việc thường ngày như ăn cơm uống nước mà thôi.”

“Nói đúng lắm.”

Diệp Thiên Dật gật đầu.

Nếu khi hắn sinh ra, thế giới của hắn cũng như này thì Diệp Thiên Dật thực sự sẽ cảm thấy những thứ này không hề kỳ quái.

“Các ngươi hiểu bao nhiêu về Thần Sáng Thế?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

Đỗ Văn toàn thân choáng váng.

Mẹ nó?

Hắn ở đây bao nhiêu năm, gặp qua rất nhiều người từ bên ngoài vào, cũng trả lời được rất nhiều câu hỏi, nhưng.... câu hỏi này khiến hắn ngây ngốc.

Thần Sáng Thế sao?

Hiện tại Diệp Thiên Dật vô cùng hoài nghi, chủ nhân của tiểu thế giới này có quan hệ lớn đến mức nào với hệ thống của hắn.

Hơn nữa....

Nói thật, Diệp Thiên Dật cảm thấy hắn vốn không phải người của thế giới này!

Đơn giản mà nói, Diệp Thiên cảm thấy người này khả năng là tồn tại cùng cấp bậc với Tà Ma Chi Chủ, vượt ra ngoài phạm trù của thế giới này.

Tại sao Diệp Thiên Dật lại nghĩ như vậy?

Diệp Thiên Dật có Phép tạo hóa!

Tiểu thế giới không cần dùng Phép tạo hóa để tạo ra, khi cảnh giới của ngươi đạt đủ rồi, ngươi có thể dựa vào một số loại cảm ngộ, kết tụ lại Tiểu thế giới của bản thân ngươi.

Nhưng, thông thường mà nói, Tiểu thế giới này rất bình thường! Thậm chí trong này đến cây cỏ hoa lá hình như đều không có, đều là rất nhiều năm sau mới kết tụ rồi dần dần xuất hiện mấy thứ này, hoặc là từ bên ngoài chuyển vào đây!

Do đó, tiểu thế giới dễ tạo ra, nhưng thực ra không có ai biết chăm lo cho tiểu thế giới của mình, điều này có ý nghĩa không lớn.

Mà ở đây....

Quy tắc này, không có bất kỳ vấn đề gì, vì dẫu sao tiểu thế giới được tạo ra từ con người trên thế gian này!

Nhưng, có một vấn đề xảy ra!

Đám quái này, ví dụ Ngân Nguyệt Thiên Lang hôm nay Diệp Thiên Dật giết được, nó cũng là được tạo ra, nó có sinh mệnh! Mà không phải do máy móc bình thường tạo ra!

Tạo ra sinh mệnh, đây là thủ đoạn gì?

Cho dù hiện tại Diệp Thiên Dật có tu vi Tam Hồn cảnh, hắn tối đa chỉ có thể tạo ra một con chuột!

Chưa nói ở đây còn có Tháp Vận Mệnh, bên trong nó có vô số quái vật đỉnh cấp!

Mấy thứ này đều là sinh mệnh!

Đây là thủ đoạn gì vậy?

Dù sao con người cũng không thể làm được!

Chỉ cần dựa vào điểm này, hiểu được Phép tạo hóa như Diệp Thiên Dật mới biết, sợ rằng người này là Thần! Là vị Thần Chí Cao vượt ra khỏi những vị thần trên thế gian này!

Mà trên thế gian này chắc chắn tồn tại Thần Chí Cao, thậm chí còn lợi hại hơn các vị Thần Chí Cao ở bên ngoài, mà bọn họ không có cách nào phá bỏ quy tắc ở đây, thậm chí đừng nói phá bỏ, đến ra ngoài cũng không thể, cũng không thể nhìn thấy quái vật, không thể rời khỏi Tháp Vận Mệnh, ngươi nói Tiểu thế giới này là do một vị Thần Chí Cao tạo ra sao?

Vậy nhất định là như vậy rồi, thần đã dẫm nát hư không.

Đồng thời, vì là thần, cho nên hắn có khả năng tạo ra hệ thống lừa gạt Diệp Thiên Dật như này!

Mà Thần Chí Cao lấy đâu ra khả năng này chứ?

Vì hệ thống này đều có thể cho Diệp Thiên Dật sức mạnh treo Thần Chí Cao lên đánh.

“Thần Sáng Thế ư, ai mà biết cái này chứ? Diệp tiểu huynh đệ, ngươi hỏi thì cũng nên hỏi những cường giả đỉnh cấp của Đồ Đằng Chi Địa bọn ta chứ, bọn ta chỉ là đám dân thường của một tiểu trấn Bắc Phong nhỏ bé mà thôi, có chút tu vi, cũng chỉ là tu vi Minh Khiếu cảnh, lấy đâu ra có thể tiếp xúc với thông tin của mấy tầng này chứ.”

Diệp Thiên Dật biết, hắn hỏi điều này đơn thuần chỉ là hiếu kỳ muốn biết có tin đồn gì đó tương đối lớn truyền xuống đây không.

Bọn họ không biết thì thôi.

“Nhưng, ta lại biết chút thông tin về vùng đại lục này của bọn ta, truyền đi trong đám cường giả kia, hình như bọn họ vẫn luôn tìm cách.”

“Tìm cách ra khỏi đây, còn nữa tìm kiếm thông tin về Tháp Vận Mệnh bao gồm cả quái vật đang ngủ hay sao ý?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Có lẽ là, ta cũng không rõ cụ thể.”

Diệp Thiên Dật cũng không hỏi nhiều.

Hẳn là vậy.

Sau đó bọn họ tùy ý ăn uống, nói chuyện.

“Hôm nay đa tạ Đỗ gia chủ đã tiếp đãi, đa tạ!”

Diệp Thiên Dật chắp tay.

“Diệp tiểu huynh đệ không định nghỉ lại đây sao?”

Diệp Thiên Dật lắc đâu: “Thôi khỏi, ta cần nhanh chóng nâng cao cảnh giới.”

“Không thể không nói, thật sự ta rất ngưỡng mộ các ngươi, thiên phú cao như vậy, không giống bọn ta, cho dù có tiếp tục nỗ lực đánh giết yêu thú, cảnh giới này có lẽ không nhúc nhích chút nào, có lẽ 20-30 năm nay nữa, cảnh giới của ta vẫn chỉ ở Minh Khiếu cảnh mà thôi, haiz.”

Đỗ Văn thở dài một hơi.

“Có lẽ sau này sẽ có cơ duyên gặp được thứ gì đó thôi.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Ta cũng hy vọng vậy, Diệp tiểu huynh đệ, ta thực sự rất vui được biết ngươi, đây là ngân phiếu 10 vạn kim tệ, ngươi cầm đi.”

Đỗ Văn lại đưa cho Diệp Thiên Dật một cái túi nữa.

Diệp Thiên Dật: “.....”

“Đỗ gia chủ, ngươi đây là có ý gì?”

Diệp Thiên Dật kinh ngạc hỏi.

Không hại hắn, lại còn đưa hắn tiền sao?

Diệp Thiên Dật thực sự không hiểu nổi.

“Chỗ để võ giả các ngươi tiêu tiền thật sự rất nhiều, nhiêu đây cũng không phải là số tiền quá lớn, ngươi cầm đi.”

Diệp Thiên Dật: “......”

Hắn dường như hiểu rồi.

Hóa ra là muốn Diệp Thiên Dật phải nợ hắn một ân tình.

“Đỗ gia chủ, không cần đâu, 10 vạn kim tệ cũng không phải số tiền nhỏ, đây là số tiền mà Đỗ gia ngươi rất lâu mới có được, mà ta có cách để kiếm ra tiền, không cần đâu, đa tạ, nếu không còn việc gì, vậy ta đi nâng cao cảnh giới đây.”

Đỗ Văn cũng không thể ngờ được, lợi đưa đến tay cũng không cần.

“Diệp tiểu huynh đệ!”

Khi Diệp Thiên Dật sắp rời đi thì Đỗ Văn la lên gọi hắn.

“Đỗ gia chủ còn việc gì không?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Nếu Diệp tiểu huynh đệ muốn đi nâng cao cảnh giới, thực ra có một nơi, ta có thể đưa Diệp tiểu huynh đệ một gợi ý.”

“Hả?”

Diệp Thiên Dật cau màyi.

Hắn lại có chút hứng thú.

Sau đó Đỗ Văn hỏi: “Là thế này, hai hôm trước, ta và tiểu Khải ra ngoài chơi, bọn ta đi đến phía Bắc tiểu trấn Bắc Phong, nơi đó là Hải vực, mà lúc đó, bọn ta phát hiện một bí mật kinh thiên động địa.”

Sau đó Đỗ Văn tiếp tục nói: “Lúc đó là đêm khuya, bọn ta vô tình nhặt được một mảnh xương, ngươi xem!”

Đỗ Văn lấy ra một mảnh xương màu trắng.

Là một mảnh xương cá.

“Chính là thứ này sao?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Không! Đương nhiên không phải! Diệp tiểu huynh đệ, mảnh xương cá này rất đặc biệt, đêm đó, ta lấy được mảnh xương cá này mang đến bờ Bắc Hải Chi Vực, chính là nơi đối diện với tiểu trấn Bắc Phong bọn ta, dựa vào ánh trăng, mảnh xương cá này sẽ mở ra con đường dẫn tới Bắc Hải Chi Vực!”

Diệp Thiên Dật cau mày.

“Bọn ta cũng thử đi qua hai lần, đi vào đêm khuya! Nhưng cụ thể đi đến đâu thì bọn ta không dám đi, nhưng Diệp tiểu huynh đệ thì có thể thử xem!”

Bình Luận (0)
Comment