Không phải chứ...
Thiên Ngự Thanh Long này có phải bị bệnh gì hay không vậy?
Ngươi không phải đang chiến đấu với đối thủ của ngươi sao?
Diệp Thiên Dật hắn ở chỗ này, không phải cũng chỉ là một cái tiểu binh sĩ thôi sao?
Trước đó, thời điểm mấy chục người bọn họ ở chỗ này đều không thèm để ý, hiện tại, chỉ có một mình hắn đứng ở chỗ này, cmn còn phải tận lực công kích Diệp Thiên Dật hắn sao?
Diệp Thiên Dật đương nhiên không có bản lĩnh để ngăn chặn.
Nhưng là bởi vì có thẻ vô địch, Diệp Thiên Dật không bị thương, chỉ là chỗ mà hắn đứng đã bị hủy diệt, nên hắn bị rớt xuống.
“Cmn ngươi bị bệnh à, chút cảnh giới của lão tử này, ngươi cũng phải công kích sao?! Cho dù ngươi công kích, ngươi có thể giải quyết triệt để đối thủ của ngươi trước khi công kích ta không? Ngươi mạnh mẽ như vậy mà sao ngốc thế hở?”
Diệp Thiên Dật cắn răng đứng lên, chỉ vào Thiên Ngự Thanh Long tức giận mắng.
Diệp Thiên Dật mắng xong vỗ vỗ vào cơ thể, sau đó đột nhiên ý thức được điều gì đó.
Hắn...
Không bị thương.
Nói cách khác...
Vừa nãy thứ mà đột phá được thẻ vô địch của mình và tự gây tổn thương cho mình, chắc chắn không phải là việc Thần Chí Cao có thể làm được, phải là sức mạnh của hai Thần Chí Cao mới có thể đột phá được thẻ vô địch của mình.
“Ngươi tại sao vẫn chưa chết?”
Thiên Ngự Thanh Long phớt lờ lời nói của Diệp Thiên Dật, mà chính là đang nhìn Diệp Thiên Dật không hề bị thương một cộng lông nào trên mặt đất, lộ ra biểu cảm không thể tin được!
Cảm giác của hắn chính là, người này yếu đuối đến đáng thương, nhưng hắn vẫn bình an vô sự, điều này là không thể nào!
“Bản tôn biết rồi, ngươi trà trộn trong đám người này, nhưng thực ra là tới cứu nàng!”
Thở hổn hển _ _ _
Lỗ mũi của Thiên Ngự Thanh Long thở phì phì bởi vì quá phẫn nộ.
Nàng?
Diệp Thiên Dật lúc này mới nhìn về cách đó không xa.
Chết tiệt?
Sau đó Diệp Thiên Dật bị khiếp sợ hoàn toàn!
Trong một góc, một người đang quỳ ở nơi đó.
Nàng thật sự là một cô gái!
Không không không!
Không phải là cô gái, mà chính là cô bé!
Thậm chí chắc chắn không phải là những bé gái 15 16 tuổi mà ngươi quen biết, mà chính là...
Khả năng khoảng chừng mười tuổi, cùng tuổi với Đoan Mộc Tiểu Tiểu, thậm chí có khi còn nhỏ hơn Mộc Linh Nhi nữa... Tiểu Loli!
Tiểu Loli này mặc một cái váy màu tím, chiếc váy lộ ra một cảm giác lộng lẫy, chính là... Mặc dù không hiểu, nhưng cái váy này khiến Diệp Thiên Dật cảm thấy, không phải là phàm vật!
Bởi vì lúc này, khóe miệng chảy máu, nhưng chiếc váy này không bị tổn hại chút nào! Cái này là mà phàm vật sao?
Đơn thuần mà nhìn thì, cái này váy không bình thường!
Không có giày, đi chân trần, nhưng ở cổ chân của nàng, lờ mờ nhìn thấy ấn ký màu đỏ giống như bị còng chân.
Trên cổ tay cũng có.
Nàng chậm rãi lau đi máu ở khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Vào thời điểm Diệp Thiên Dật đối mặt với nàng, trái tim Diệp Thiên Dật đột nhiên rung động.
Loại cảm giác này...
Có gì đó không phải!
Nguyên nhân rung động, có thể là bởi vì nàng quá đẹp?
Hoặc là, ánh mắt của nàng khiến Diệp Thiên Dật không nhịn được mà rung động?
Còn nữa, đó chính là cảm giác bất an của trực giác!
Cảm giác gì chứ?
Tiểu Loli này khiến cho Diệp Thiên Dật có cảm giác bất an, nàng mạnh hơn cả Thiên Ngự Thanh Long uy nghiêm hàng vạn mét!
Không hợp lẽ thường!
Nàng thật đẹp!
Thật sự đẹp đến mức không gì sánh được!
Trong ấn tượng của Diệp Thiên Dật, tiểu Loli xinh đẹp nhất hẳn là Nam Cung Anh Vũ, sau đó Mộc Linh Nhi cũng một chín một mười với nàng, Đoan Mộc Tiểu Tiểu tuổi còn quá nhỏ, nhưng nàng cũng rất xinh đẹp, là một sự tồn tại đẹp đẽ không gì có thể sánh được!
Chỉ cần ngươi có thể biết, họ trưởng thành rồi sẽ xinh đẹp như thế nào, ngay cả khi nàng khuyết tật, đó cũng là tuyệt thế mỹ nữ! Chính là loại cảm giác này.
Mà trước mắt thoạt nhìn cũng chỉ là Tiểu Loli 8, 9 tuổi, dung mạo của nàng khiến cho Diệp Thiên Dật...
Chỉ có trên thế gian, hoặc trên thế gian này không xứng được!
Nàng nhỏ tuổi như vậy, nhưng sự xúc động nàng dành cho đàn ông lớn đến khủng khiếp!
Muốn phạm tội quá!
Vẻ đẹp của nàng, dùng một từ để hình dung, yêu dị!
Đúng vậy!
Đẹp đến mức mê hoặc lòng người!
Không cách nào hình dung dung mạo của nàng, một Tinh Linh yêu dị! Cộng thêm đôi mắt màu tím của nàng, váy màu tím, tóc trắng giống Tiểu Anh Vũ, những thứ này cộng lại với nhau, mắt tím, tóc trắng... Đúng là cho người ta cảm giác yêu dị!
Chính là không hợp lẽ thường!
Một tiểu Loli như thế lại mà lại là đối thủ của Thiên Ngự Thanh Long...
Ùng ục _ _ _
Diệp Thiên Dật lúc này nhịn không được nuốt nước miếng.
Nàng chậm rãi đứng lên.
“Hôm nay, ngươi nhất định sẽ không thể trở mình!”
Thiên Ngự Thanh Long nổi giận gầm lên một tiếng, sức mạnh màu xanh lam đáng sợ lần nữa công kích nàng.
Soạt _ _ _
Tiểu Loli tóc trắng lập tức giơ tay lên, ánh sáng màu tím lóe lên, chống cự sức mạnh to lớn này!
Cơ thể của nàng không ngừng lui lại, khóe miệng của nàng, máu không ngừng chảy ra.
Xem ra, nàng quả thực kiên trì không được bao lâu nữa.
Không được!
Diệp Thiên Dật đứng ở nơi đó, hắn nhìn Tiểu Loli một chút lại nhìn sang Thiên Ngự Thanh Long làm hắn vô cùng khó chịu kia!
Kỳ thật, cho dù hắn cái gì cũng không biết, Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy mình nên giúp ai!
Dù sao tuyệt đối cũng không phải là Thiên Ngự Thanh Long này!
Nhưng...
Diệp Thiên Dật giúp ngươi như thế nào?
Trạng thái của hai người này đều không tốt, Diệp Thiên Dật dùng hệ thống phục chế sức mạnh của bọn họ, cũng không thể là đối thủ của bất gì ai.
Thần Chí Cao ơi, ngươi nhìn xem, ngay cả tiểu Loli bây giờ rơi vào thế yếu, không ngừng bị sức mạnh này công kích, nhưng Thiên Ngự Thanh Long trước giờ cũng không nói, hắn muốn giết nàng, mà chỉ nói là để cho nàng không thể trở mình gì đó thôi.
Bởi vì, loại tồn tại này, khả năng sẽ không chết!
Tuy nhiên... Thần Chí Cao ở cửa kia cũng đã chết rồi...
Chết tiệt?
Là ai giết?
Hai người này? Hay là nói, người ở cửa kia khả năng là người bảo vệ, cũng là người kề vai sát cánh chiến đấu cùng với Thiên Ngự Thanh Long, hoặc là kề vai sát cánh chiến đấu cùng Tiểu Loli này, sau đó bị đối phương tiêu diệt?
Hẳn là cùng với Thiên Ngự Thanh Long, bởi vì Tiểu Loli bị còng chân, dấu vết của còng chân, nàng có thể là bị phong ấn ở đây!
Lý do tại sao...
Không biết!
Có trời mới biết thân phận của nàng là gì.
Chỉ biết là tuyệt đối không đơn giản.
Phanh _ _ _
Tiểu Loli kia lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài!
Chung quanh nơi này cũng không biết là làm bằng vật liệu gì trực tiếp bị đâm xuyên qua mấy trăm mét.
Vèo _ _ _
Diệp Thiên Dật vụt sáng đến trước mặt của nàng.
Tiểu Loli nằm rạp trên mặt đất, đang nỗ lực đứng lên.
“Ngươi không sao chứ?”
Diệp Thiên Dật bản thân là không biết nên làm cái gì, nhưng hiện tại, hắn khó chịu bởi vì Thiên Ngự Thanh Long muốn giết hắn, hơn nữa đây là một Tiểu Loli khiến người người ta nhìn rất đau lòng, Tiểu Loli đó!!
Diệp Thiên Dật đương nhiên biết là nên chọn ai rồi.
“Quả nhiên!”
Thiên Ngự Thanh Long phẫn nộ hống một tiếng.
“Ngươi...”
Tiểu Loli quỳ ở nơi đó, đôi mắt màu tím nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Giọng của nàng rất ngọt ngào, rất êm tai, nhưng không tình cảm chút nào, rất lạnh lùng!
“Ngươi có thể... giúp ta ngăn cản hắn ba mươi giây không?”
Nàng nhìn Diệp Thiên Dật hỏi một tiếng.
Có lẽ, Diệp Thiên Dật bị Thiên Ngự Thanh Long công kích hai lần mà vẫn không sao, khiến cho nàng cảm thấy người trước mắt này, không đơn giản!
Diệp Thiên Dật: “...”
“Được!”
Diệp Thiên Dật đứng lên nhìn về phía Thiên Ngự Thanh Long.
“Cám ơn.”