Tiểu Tử Nhi nở nụ cười ngọt ngào, nhưng ngây ngô.
“Tỷ tỷ cũng rất đáng yêu.”
Sau đó Diệp Thiên Dật cười nói: “Gọi là xinh đẹp.”
“Ò... vậy Tiểu Tử Nhi cũng xinh đẹp.”
Sau đó nàng lại bổ sung một câu: “Như vậy đại ca ca sẽ thích.”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Hiện tại ta cũng rất thích ngươi.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Hì hì hì, Tiểu Tử Nhi cũng thích đại ca ca nhất.”
Nàng ngây ngô cười.
Sau đó bọn họ đã về tới rừng trúc.
“Tiểu Hân, Tiểu Thiên tới rồi đấy à?”
Phong lão đầu xoa tay cười.
“Phong gia gia, chúng ta tới rồi.”
“Sư phụ!”
Hai người bọn họ hành lễ.
“Không cần phải khách sáo, nào, nhìn xem lão phu hôm nay chuẩn bị gì cho các ngươi! Đã nấu chín rồi! Đây là hai con Kim Long Ngư, may nhờ có tiểu tử này!”
Phong Tiêu vỗ bả vai Diệp Thiên Dật cười ha ha nói.
“Không đúng! Là nhờ có bé gái này!”
Phong Tiêu sau đó vừa nhìn về phía Tiểu Tử Nhi.
“Hì hì hì.”
“Hả? Kim Long Ngư?”
Cái miệng nhỏ của Dương Hân Nhi há to.
Cái này...
Hình như là Kim Long Ngư cấp bậc trong truyền thuyết, bị nấu ăn rồi sao?
Mặc dù nàng nghe nói hương vị của Kim Long Ngư này là tuyệt nhất thiên hạ, nhưng... quý giá như thế mà bị nấu ăn rồi.
Quan trọng, nàng còn biết Cửu Thiên tông bên ngoài đang tìm kiếm Kim Long Ngư, đưa ra thù lao vô cùng lớn, là vì để cứu tính mạng của người nào đó có địa vị cao ở Cửu Thiên tông.
Sau đó...
Nấu ăn rồi...
Trời ạ.
“Lão phu còn nhớ rõ lần trước ăn Kim Long Ngư, tiểu tử Tiểu Thiên này mới năm tuổi, khi đó còn rất nhỏ.”
Phong Tiêu vỗ vào bả vai Dương Thiên.
“Các ngươi ngồi xuống đi, một lát nữa là xong.”
“Phong gia gia, để ta giúp người.”
Dương Hân Nhi đi tới giúp đỡ.
Diệp Thiên Dật lúc này nói: “Tiền bối, ta đem giao nhiệm vụ con cá này trước, để dành con còn lại đến lúc đó nấu ăn sau.”
“Đại ca ca, Tiểu Tử Nhi đi cùng ngươi.”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Không cần, ngươi ở đây nghỉ ngơi chút đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật đi khỏi.
“Tiểu tử, nhớ mua cho lão giả hai bầu rượu.”
“Vâng.”
...
Cổng thành.
“Ngươi là người của Cửu Thiên tông thu nhận Kim Long Ngư đúng không?”
Diệp Thiên Dật đi tới trước mặt một lão giả hỏi.
“Đúng vậy!”
Lão giả kia liên tục gật đầu.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhấc cái thùng đưa cho hắn.
“Thu nhận không?”
Lão giả kia nhìn sang, mắt sáng lên.
“Kim Long Ngư! Thu, thu.”
“Chết tiệt! Kim Long Ngư!”
“Có người thật sự câu được rồi.”
“Ta xem với ta xem với.”
Một số người nghe thấy động tĩnh vội vàng vây quanh.
“Chết tiệt! Đây chính là Kim Long Ngư, màu sắc như màu của vàng, thật sáng.”
“Vẫn còn sống! Vị huynh đệ này phát tài rồi.”
“...”
Mọi người nhìn Diệp Thiên Dật đầy ngưỡng mộ.
Mà đúng lúc này, bên cạnh đi ngang qua mấy người.
“Là hắn!”
Vương Dư nhìn thấy Diệp Thiên Dật, đôi mắt ngưng tụ!
Trong tiềm thức hắn muốn gọi người tới xử lý Diệp Thiên Dật, bởi vì đây là ngoài thành.
Nhưng...
Hắn nghe được mấy lời của người bên cạnh, lông mày hắn nhíu lại.
Hắn vậy mà câu được Kim Long Ngư sao?
“Vương Hâm, tới đây.”
Sau đó tên Vương Dư kia thì thầm vào tai một thanh niên bên cạnh.
Hắn tỏ ra kinh sợ.
“Đại ca, phải làm như thế thật sao?”
Vương Hâm hơi khiếp sợ hỏi.
“Có cái gì không được chứ? Ai có thể điều tra ra?”
Vương Dư nói.
“Ta... được!”
Vương Hâm do dự một chút sau đó gật đầu.
“Cầm lấy.”
Vương Dư đưa một lọ bột cho Vương Hâm, còn Vương Hâm tiến vào đám đông.
“Không có vấn đề gì chứ?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Không có vấn đề gì không có vấn đề gì! Đây là thù lao của các hạ! Xin cầm lấy! Thiếu hiệp ,poeg kiểm tra lại.”
Lão giả kia đã đưa cho Diệp Thiên Dật một cái nhẫn không gian, những thứ khác cũng ở bên trong nhẫn không gian này!
Vương Hâm chen chúc lên phía trước đám đông.
“Ồ, Kim Long Ngư thật đẹp!”
Sau đó hắn đưa tay sờ!
“Không được sờ!”
Lão giả kia lập tức nổi giận.
“Chỉ thử xúc cảm thôi mà, có cái gì chứ, sờ một chút cũng không chết được.”
Vương Hâm lầm bầm, sau đó lui ra ngoài.
Trên thực tế, hắn vừa mới hạ độc vào trong nước!
Mà loại độc này, trong thời gian ngắn là sẽ không làm chết Kim Long Ngư!
Nhưng thời gian dài về sau...
Hơn nữa, người ăn thịt Kim Long Ngư cũng sẽ bị trúng độc như vậy.
Diệp Thiên Dật cầm thù lao rời đi, chỉ là có một vài người đang lặng lẽ nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Vì không ở trong thành trì, ở thế giới bên ngoài có thể không kiêng nể gì mà giết hắn, thù lao mà Cửu Thiên tông đưa ra cũng không ít.
Có người muốn bí quá hoá liều, nhưng cuối cùng vẫn không có ai động thủ.
“Xong rồi.”
Vương Hâm đi đến bên cạnh Vương Dư.
Vương Dư cười lạnh.
“Cách lợi hại nhất, không phải nói là bản thiếu tự tay giết ngươi, mà chính là mượn tay người khác giết ngươi, dám trêu chọc bản thiếu, hừ! Cơn giận của Cửu Thiên tông, một Thiên Tôn nhỏ bé như ngươi làm sao có thể đối đầu với ta chứ? Cmn dám giẫm vào mặt của bản thiếu, ở đó mà anh hùng cứu mỹ nhân, ngươi phải trả cái giá tương ứng! Cho dù ngươi là người đến từ thế giới bên ngoài, cho dù ở thế giới bên ngoài ngươi có tự cao tự đại như thế nào, thì có sao chứ? Một con rồng, đến Đồ Đằng Chi Địa này, cũng chỉ là một con sâu mà thôi!”
...
Cửu Thiên tông.
Cửu Thiên tông là thế lực Hoàng cấp, thực sự là một sự tồn tại rất mạnh mẽ!
Trình độ của thế lực Hoàng cấp ở đây sơ lược như thế nào?
Đại khái chính là tương đương với Dược Hoàng tông của Hạ Vực Chúng Thần Chi Vực, Dược Hoàng tông tại Hạ Vực là thế lực Đế cấp, cực hạn chính là có lão tổ tông Bán Thần! Thế lực Hoàng cấp ở nơi này cũng không kém!
Nơi này trên Hoàng cấp là Đế cấp, Thánh cấp, Thần cấp, nhưng đừng quên, dù sao đây là Đồ Đằng Chi Địa, khả năng nơi này có một số người không yếu hơn người của Thần Vực, cho nên, cũng không thể xem nơi này là thế giới bên ngoài được.
Cửu Thiên tông khí thế to lớn, nơi cao nhất tông môn thậm chí cao vút tầng mây, vài ngọn núi như núi Tiên! Nhìn từ đằng xa, toàn bộ Cửu Thiên tông giống như Tiên cảnh.
Lão giả kia xách Kim Long Ngư bước nhanh tới một ngọn núi.
“Tam trưởng lão! Tam trưởng lão, Kim Long Ngư đến rồi!”
Lão giả kia vội vàng hô lên.
“Cái gì! Tìm được Kim Long Ngư rồi sao?”
“Nhanh nhanh nhanh! Kim Long Ngư!”
Rất nhiều người xung quanh đã đến đây ngay lập tức!
Một đôi vợ chồng nhìn thấy Kim Long Ngư, nước mắt tràn mi!
“Rốt cuộc đã tìm được Kim Long Ngư, vẫn còn sống! Tốt quá, tốt quá rồi!”
Người đàn ông trung niên liên tục gật đầu, sau đó vội vàng nói: “Cái này có thể luyện chế thuốc! Tam trưởng lão, làm phiền người rồi!”
Lão giả kia sờ ria mép đi ra.
“Ừm! Chuẩn bị tất cả đồ cho tốt, còn có cái đỉnh để chế thuốc, lão phu lập tức lấy xương Kim Long Ngư ra, luyện chế thuốc cứu chữa cho thất thiếu gia!”
“Làm phiền Tam trưởng lão!”
Người đàn ông trung niên cảm kích nói.
“Ừm! Việc này là phận sự của ta!”
Sau đó chính là một quá trình, trong nháy mắt giết chết Kim Long Ngư, lấy xương cá màu vàng ra, trong vòng mười giây sau khi lấy ra, xương của Kim Long Ngư sẽ gìn giữ một loại dược tính! Đây chính là loại dược tính mà bọn họ muốn!
Sau đó bắt đầu luyện đan!
Đan dược nhanh chóng được luyện chế hoàn tất, là một loại đan dược phẩm cấp đạt đến thất giai.