Diệp Thiên Dật và Tiểu Tử Nhi chờ đợi ở đây đã uống không ít nước trà.
“Để các hạ đợi lâu rồi!”
Trương Hải mỉm cười đẩy cửa đi vào, sau đó nói với Diệp Thiên Dật: “Các hạ xin đợi hai canh giờ, đến lúc đó có thể có 1 nghìn tỷ kim tệ.”
“Hai canh giờ sao.”
Bốn tiếng đồng hồ, cũng được.
Một nghìn tỷ, không phải là quá nhiều, nhưng cũng có thể mua được không ít.
“Không đủ, nhiều hơn, nhanh lên!”
Sáu chữ, khiến Trương Hải không biết làm sao.
“Được! Chúng ta sẽ cố hết sức, nhưng các hạ, nếu hơn nghìn tỷ, con số này thật sự rất lớn, Long Huyết không thể đo được bằng tiền, nhưng... có thể cũng được rồi.”
“Được!”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Đa tạ các hạ đã hiểu cho, nếu như các hạ còn nữa, Ngũ Nguyệt Thương Hội ta vẫn muốn mua! Chỉ là có thể cần một chút thời gian, giá cả chắc chắn sẽ tăng lên.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Vậy các hạ hơi đợi một lát.”
Rất nhanh, có người mang lên cho Diệp Thiên Dật và Tiểu Tử Nhi rất nhiều thức ăn ngon.
Đôi mắt to của Tiểu Tử Nhi lấp lánh như những ngôi sao nhỏ, vội vàng chạy tới.
“Bốn tiếng đồng hồ, cũng không biết hắn chờ được hay không nữa.”
Nếu như cứ đi như vậy, Diệp Thiên Dật cũng khó chịu chết được.
Vậy chỉ có thể đợi thôi.
Mặt khác, Trương Hải đang dùng lời kêu gọi của Ngũ Nguyệt Thương Hội lớn mạnh, triệu tập những người bên trong thành, gia tộc, thậm chí là người dân bình thường, dùng ngân phiếu, kim phiếu đổi lấy kim tệ mà bọn họ có sẵn trong tay.
Dù sao, bọn họ chắc chắn không muốn Diệp Thiên Dật đem giọt Long Huyết này bán cho những người khác! Bọn họ phải cố hết sức.
...
“Phía Ngũ Nguyệt Thương Hội xảy ra chuyện gì vậy?”
Hoạt động mạnh mẽ của Ngũ Nguyệt Thương Hội thu hút sự chú ý của một số thế lực, gia tộc xung quanh.
“Nghe nói là có người bán một giọt Thần Long Chi Huyết cho Ngũ Nguyệt Thương Hội.”
Bên Cửu Thiên tông cũng đang bàn luận chuyện này.
“Hả? Thần Long Chi Huyết? Tin tức chuẩn xác không?”
“Hẳn là phải, không ít người lúc đó đã nghe thấy, hơn nữa thực sự sau đó đã gặp Trương hội trưởng của Ngũ Nguyệt Thương Hội, cho nên hẳn là sự thật.”
“Nhảm nhí, hiện tại Ngũ Nguyệt Thương Hội đang đổi lấy kim tệ số lượng lớn, chẳng lẽ người kia dùng Thần Long Chi Huyết đổi lấy tiền dùng sao? Hơn nữa, vì sao Ngũ Nguyệt Thương Hội phải dùng ngân phiếu, kim phiếu đổi kim tệ? Cho dù người kia muốn tiền, vì sao lại muốn kim tệ chứ? Kim phiếu chẳng phải thuận tiện hơn sao?”
“Nói cũng đúng.”
Bọn họ cũng không hiểu.
Thật khó hiểu khi đổi Long Huyết lấy tiền, chớ chưa nói gì đến việc đổi kim tệ.
“Còn nữa, người bán Kim Long Ngư xuất hiện chưa?”
“Người của chúng ta còn ngồi canh giữ ở chung quanh tiệm may vá kia, không thấy hắn qua đó, nếu là bên trong thành, cũng không dám tăng cường nhân lực tuần tra, sợ đánh rắn động cỏ, mà nói thật, chỉ dựa vào bức họa như đi tìm một người trong biển người mênh mông vậy, hơi khó khăn.”
“Ừm, tiếp tục chú ý!”
Tông chủ Cửu Thiên tông kia nói.
“Tông chủ, đây là hiện tượng không bình thường ngược lại khiến lão phu nghĩ tới điều gì đó.”
Bên cạnh, một lão giả im lặng đột nhiên nói.
“Ồ? Đại trưởng lão là có ý gì?”
Bọn họ dồn sự chú ý vào người đại trưởng lão kia.
“Chính là chuyện Ngũ Nguyệt Thương Hội điên cuồng đổi tiền mặt thành kim tệ.”
Sau đó đại trưởng lão kia nói tiếp: “Các vị, các ngươi biết trên đại lục này có một người gọi là thương nhân kim tệ không?”
“Thương nhân kim tệ!?”
Bọn họ nhìn nhau, đột nhiên lóe lên tinh quang!
Thương nhân kim tệ!
Đó là một truyền thuyết.
Cũng không biết là một truyền thuyết từ lúc nào, từ nơi nào truyền ra, về phần tính chân thực, nói thật, bọn họ không thể chắc chắn.
Truyền thuyết này chính là, trên đại lục này, có thương nhân kim tệ, thương nhân kim tệ này rất đặc biệt, nghe nói trong tay bọn họ có nhiều thứ rất lợi hại, cụ thể lợi hại như thế nào bọn họ cũng không rõ, dù sao chính là rất khoa trương.
Thương nhân kim tệ kia, bọn họ không đổi những thứ mạnh mẽ trong tay để lấy những thứ mạnh mẽ khác, bọn họ chỉ đổi lấy kim tệ!
Mà nghe nói, gặp được thương nhân kim tệ là một cơ duyên cực kỳ khoa trương! Chỉ cần ngươi có tiền, ngươi có thể đổi lấy cơ duyên rất lớn từ trong tay hắn với cái giá gần như cho không!
Mà hắn dùng kim tệ để làm gì, không ai biết, không ai có thể lý giải được, vì sao bọn họ phải dùng thứ vô cùng mạnh mẽ để đổi lấy kim tệ! Căn bản là không có cách nào lý giải, cũng không có bất kỳ người nào có thể lý giải được!
Cho nên, một việc không thể nào hiểu được, bọn họ cho rằng, điều này hẳn là truyền thuyết, là giả!
Nhưng hiện tại, việc không thể hiểu nổi này đã xảy ra rồi, hơn nữa chuyện này có vẻ đúng với truyền thuyết về thương nhân kim tệ kia.
Dùng Thần Long Chi Huyết đổi lấy kim tệ, ngươi nói xem có lý không? Ngoại trừ truyền thuyết kia có thể hợp lý, những cái khác thì thế nào?
Mà mỗi người bọn họ nghĩ đến thương nhân kim tệ này, như thể nó thực sự hợp lý.
“Chẳng lẽ là thương nhân kim tệ đi đến Ngũ Nguyệt Thương Hội?”
Có người trẻ tuổi nói.
“Làm sao có thể? Nghe đồn thương nhân kim tệ là sẽ không vào khu vực con người sinh sống, nghe đồn chỉ khi ở ngoài mới có thể bắt gặp được thương nhân kim tệ du ngoạn đại lục, cho nên, nếu như cứ khăng khăng như vậy, càng có nhiều khả năng là, có người gặp được thương nhân kim tệ, sau đó hắn cần gấp những kim tệ này để đổi lấy bảo vật mạnh mẽ từ thương nhân kim tệ!”
Bọn họ không nhịn được hít thở mạnh.
“Cũng không thể nào? Ta nhớ nghe đồn thương nhân kim tệ này, bọn họ gặp người nào đó, chỉ tiến hành giao dịch ngay tại chỗ, nếu không thể giao dịch tại chỗ, bọn họ sẽ rời đi.”
“Điều này ai biết chứ, không phải đều là nghe đồn sao? Lão phu tin tưởng khả năng trước hơn.”
“Đi điều tra đi, nếu như là thật, người này một khi nằm trong tay chúng ta, vậy chúng ta sẽ có được những tài nguyên và bảo vật không thể tưởng tượng được, cẩn thận một chút, dù sao người này là người có thể lấy ra Thần Long Chi Huyết, xem thế nào trước đã.”
“Rõ!”
...
Một bên khác.
Tiểu Tử Nhi ăn uống no say.
“Đại ca ca, chúng ta còn phải chờ bao lâu nữa?”
Tiểu Tử Nhi chớp đôi mắt to mơ màng hỏi Diệp Thiên Dật.
“Nhanh thôi.”
Diệp Thiên Dật cũng rất gấp, hắn lo lắng lão đầu kia chạy mất.
Vừa dứt lời, cửa phòng vội vã bị đẩy ra!
“Các hạ, kim tệ đã chuẩn bị xong!”
Diệp Thiên Dật nhanh chóng đứng dậy.
Hắn đưa Diệp Thiên Dật và Tiểu Tử Nhi tới một khu đất trống, ở đó chi chít đều là những cái rương lớn, bên trong toàn là kim tệ!
Kim tệ thật nhiều đến mức khiến người ta cảm thấy trước mắt ánh vàng rực rỡ.
“Bao nhiêu?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Một nghìn sáu trăm tỉ kim tệ, các hạ, chúng ta đã cố hết sức rồi! Một nghìn sáu trăm tỉ kim tệ, một giọt Long Huyết, ngươi cảm thấy thế nào?”
“Được rồi.”
Cái này ước chừng cũng được rồi, thứ mà không thể đo đếm bằng tiền, nhưng bọn họ đã tốn rất nhiều sức lực để có được chừng này kim tệ, quả thực cũng không dễ dàng gì.
Hơn nữa, Diệp Thiên Dật có rất nhiều Long Huyết!
“Giúp ta đưa vào trong nhẫn không gian!”
Diệp Thiên Dật nói.
Những kim tệ này cũng phải cần rất nhiều nhẫn không gian rất lớn mới có thể chứa hết.
Nhưng, so với giá trị của giọt Long Huyết kia, tặng thêm vài cái nhẫn không gian thì có sao?
Diệp Thiên Dật ném một cái bình ngọc cho Trương Hải.
“Được rồi!”
Trương Hải đón lấy, mở ra, lập tức một luồng ánh sáng đỏ và sức mạnh to lớn đột phát ra!
Một vài người bên cạnh không nhịn được hít thở mạnh.