Quả thật suy nghĩ của những trưởng lão này rất dễ hiểu được.
Cũng ví dụ như ở trong một công ty, ngươi là nguyên lão của công ty này, ngươi thăng chức lên làm quản lý.
Sau đó thì sao, lúc này, một người vừa mới tốt nghiệp đại học, bởi vì thành tích hắn tương đối tốt, cộng thêm hắn biết một vài chương trình rất lợi hại, vào công ty liền trực tiếp ngồi lên vị trí quản lý giống ngươi, thử hỏi ai sẽ dễ chịu chứ?
Đừng nói là quản lý, những nhân viên nhỏ kia cũng khó chịu, điều này không phải giống với tình cảnh hiện tại của Diệp Thiên Dật sao?
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Ngươi có biết gì về những việc mà trưởng lão nên làm không? Trước kia ngươi đã từng theo tông môn nào chưa? Hoặc là trở thành trưởng lão, đệ tử trưởng lão của tông môn nào đó chưa?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đã từng có, ta cũng có ít hiểu biết về trưởng lão.”
“Tốt, vậy thì thuận tiện rồi, những gì trưởng lão khắp thiên hạ này cần làm cơ bản đều như nhau, thân là trưởng lão của Vạn Độc tông, ngươi cũng cần phải cống hiến cho tông môn, đương nhiên, tông môn cũng sẽ bảo vệ và cho ngươi bổng lộc, nhưng bởi vì ngươi mới lên cấp trưởng lão, cho nên, chúng ta còn cần phải dựa vào sự hiểu biết của ngươi ở toàn bộ phương diện, mới có thể nâng cao bổng lộc cho ngươi.”
“Như thế không vấn đề gì, chỉ là ta muốn hỏi một chút, quyền lợi của ta hẳn như quyền lợi của những trưởng lão bình thường đúng không? Sẽ không vì cảnh giới của ta thấp, tuổi còn nhỏ, cho nên không cho ta toàn bộ đặc quyền của trưởng lão chứ?”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ha ha ha, đương nhiên sẽ không có điều đó, đã trở thành trưởng lão của Vạn Độc tông ta, đương nhiên được hưởng tất cả các đặc quyền của trưởng lão, chỉ có điều, bởi vì ngươi mới lên cấp trưởng lão, cho nên có thể về mặt đãi ngộ sẽ không cao lắm, cái này sẽ tăng lên theo sự cống hiến bao gồm cả năng lực của ngươi, nhưng những việc mà trưởng lão có thể làm, ngươi đều có thể làm.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Vậy là được rồi!”
“Tiện đây, đến lúc tông môn thu nhận đệ tử mới, ngươi cũng có nghĩa vụ đi chọn lựa đệ tử trưởng lão để bồi dưỡng, mức độ xuất sắc trong việc bồi dưỡng đệ tử cũng liên quan đến việc ngươi có nhận được đãi ngộ tốt hơn hay không, những điều này ngươi hẳn là đều rõ cả rồi.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Rõ.”
“Được! Còn lại cũng không có gì đặc biệt cần dặn dò, ngươi làm quen với Vạn Độc tông là được.”
“Không vấn đề gì.”
“Tông môn có một ngọn Nhạc Vương Phong, đó chính là trưởng lão phong của ngươi, ngươi đi xem một chút đi, muộn chút bản tông chủ sẽ cho người mời ngươi đến họp Trưởng Lão một lần.”
“Vậy ta cáo lui trước.”
Diệp Thiên Dật ôm quyền sau đó rời khỏi đại điện.
Sau khi Diệp Thiên Dật rời đi, những trưởng lão kia bắt đầu nói chuyện sôi nổi với Thẩm Thiên Luyện.
“Tông chủ, để một tên tiểu tử, tiểu bối như vậy địa vị ngang hàng với những trưởng lão chúng ta, tông chủ, như thế cũng được sao?”
“Đúng vậy tông chủ, còn không nói đến cách nhìn của người đến từ thế giới bên ngoài này đối với chúng ta, người nói xem những người chúng ta, bao gồm những đạo sư của tông môn chúng ta, mọi người tận tâm tận lực cống hiến cho tông môn, kết quả lại không bằng một tên tiểu bối, tông chủ người như vậy trong lòng mọi người làm sao có thể cân bằng chứ?”
Bọn họ ngươi một lời ta một câu, cũng là nói trong lòng mình rất khó chịu.
“Các vị yên lặng một chút!”
Thẩm Thiên Luyện ngắt lời bọn họ, mọi người yên lặng trở lại.
“Bản tông chủ hiểu rõ suy nghĩ của các ngươi, bản tông chủ cũng không hy vọng một người trẻ tuổi như vậy làm trưởng lão của tông môn, có ảnh hưởng rất lớn đối với danh tiếng của tông môn, nhưng ai có thể ngờ được chứ? Ai cũng không ngờ được, bằng không mà nói, lúc đó bản tông chủ sẽ đưa ra một quy tắc điều kiện có tu vi.”
“Vậy vì sao tông chủ không tạm thời quy định quy tắc này chứ?”
Có một lão giả hỏi.
“Không có cách nào, ai bảo vị kia của Tô gia, người của Ngũ Nguyệt thương hội ở đây, chúng ta vừa mới đạt được hợp tác, hợp tác cùng Ngũ Nguyệt thương hội, lợi ích đối với chúng ta quá lớn, hơn nữa có thể đạt được vài liên hệ với Ngũ Nguyệt thương hội, cũng vô cùng quan trọng với sự an toàn của tông môn chúng ta, bản tông chủ cũng hi vọng đừng ảnh hưởng đến cái nhìn của bọn họ đối Vạn Độc tông, điều này mới không có cách nào.”
Nghe sự giải thích của hắn, những trưởng lão ban đầu trách tội Thẩm Thiên Luyện, lúc này cũng không thể nói gì hơn.
Hợp lý.
“Ván đã đóng thuyền, không còn cách nào, nhưng...”
Thẩm Thiên Luyện nhìn mọi người, nói: “Các vị yên tâm tâm, cho dù hắn là trưởng lão, đương nhiên cũng không có thể có đãi ngộ và quyền lợi tốt như các vị.”
“Vậy trong lòng chúng ta cũng không cân bằng.”
“Nói phải.”
Bọn họ liên tục gật đầu.
Thẩm Thiên Luyện quả thật cũng có thể hiểu được tâm tư những người này, bởi vì hắn cũng như thế.
“Nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào, nhưng mà, bản tông chủ ngược lại có thể tìm cơ hội tốt, đợi hắn phạm sai lầm sẽ huỷ bỏ vị trí trưởng lão của hắn, nhiều nhất để hắn làm một đạo sư thôi.”
Thẩm Thiên Luyện nói.
“Nếu hắn không phạm sai lầm thì sao?”
“Không phạm sai lầm? Không phạm sai lầm vậy thì tiến hành thu nhận đệ tử sớm một chút, cho hắn vài người đệ tử trưởng lão, đến lúc đó thi đấu một lần, nếu hắn không thể dạy bảo tốt bọn họ, vậy có thể chứng minh hắn không thích hợp làm trưởng lão, đến lúc đó thì hợp lẽ rồi.”
Sau đó Thẩm Thiên Luyện tiếp tục nói: “Các ngươi đều là người có địa vị, thời gian ở Vạn Độc tông không ít, đến lúc đó sẽ có một vài đệ tử ưu tú, làm phiền các vị chủ động giành bọn họ trước, để lại cho hắn vài người tương đối bình thường thôi.”
“Được!”
“Cứ làm như vậy đi!”
Bọn họ gật đầu lia lịa!
“Các vị, chúng ta làm chuyện này nhất định phải làm cho hợp lẽ mới được, người đời đều đang nhìn chúng ta đó.”
Thẩm Thiên Luyện xúc động nói.
“Thực sự không được, tìm một cơ hội giết hắn đi, dù sao hắn chỉ có Thiên Tôn cảnh.”
Tam trưởng lão Thạch Dần Thành nói.
“Tam trưởng lão, ngươi tuyệt đối đừng lỗ mãng!”
Đại trưởng lão nhìn hắn, sau đó nhắc nhở: “Tiểu tử này thật sự không đơn giản, hơn nữa bản lĩnh dùng độc của hắn cực mạnh, giết hắn? Nói không chừng cũng trúng phải kịch độc, hơn nữa xem ra hắn rất thông minh, điều chúng ta có thể nghĩ ra đoán chừng hắn cũng có thể nghĩ ra được, nếu không không đến mức chỉ có Thiên Tôn cảnh hắn rơi vào nguy hiểm, đoán chừng Nhạc Vương Phong đến lúc đó cũng nguy hiểm chồng chất.”
Thẩm Thiên Luyện gật đầu: “Hơn nữa, chúng ta hoàn toàn không cần phải như vậy, tam trưởng lão an tâm chớ nóng vội.”
Thạch Dần Thành cũng gật đầu.
Diệp Thiên Dật cũng không nghĩ tới, những người này vì để hạ được hắn, mà lại tốn công sức như vậy.
Điều hắn có thể nghĩ tới là, mình làm trưởng lão rồi, bất cứ ai trong bọn họ đều sẽ khó chịu, nhưng bọn họ cũng không có cách gì, không ngờ được, để hạ được hắn, thậm chí không tiếc phải thu nhận đệ tử sớm, nhờ vào cách này, với một khả năng tương đối mà nói cách kéo dài thời gian sẽ khiến hắn rớt chức.
Trên quảng trường, một đám đệ tử, nam nam nữ nữ, nhưng nữ sinh vẫn chiếm đa số, bọn họ vây quanh Tiểu Tử Nhi.
“Thật đó thật đó, đại ca ca lợi hại nhất lợi hại nhất, trước kia có rất nhiều rất nhiều người xấu lợi hại truy đuổi đại ca ca, trong chốc lát bị đại ca ca đánh bỏ chạy toàn bộ.”
Tiểu Tử Nhi ở đó khua tay nắm tay nhỏ, nói giống như đúc.
“Ồ, thật vậy à, nói như vậy, đại ca của ngươi không phải Thiên Tôn cảnh sao? Là cường giả lợi hại hơn? Hắn đang giả heo ăn thịt hổ sao?”
Một nhóm muội tử với đôi mắt xinh đẹp lóe ra ngôi sao nhỏ hỏi.