Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2145 - Chương 2144: Thiên Kim Tề Gia

Chương 2144: Thiên kim Tề gia
Chương 2144: Thiên kim Tề gia

Người chạy đến nói: “Tông chủ, người của Tề gia đến.”

Thẩm Thiên Luyện cau mày.

“Tề gia? Tề gia Liễu Châu?”

“Phải! Tề gia Liễu Châu.”

Liễu Châu, nói đúng ra là thành Liễu Châu, chính là tòa thành lúc Diệp Thiên Dật vừa đến đây!

Tòa thành này cũng to lắm!

Nói thế nào đây?

Không chừng thế lực của thành chủ của tòa thành này không yếu như Vạn Độc Tông.

Chuyện này cũng chưa tính là gì, trong tòa thành này có mấy thế lực gia tộc, thậm chí cũng không yến hơn so với Vạn Độc Tông bao nhiêu.

Đại lục này quả thật rất lợi hại, ví dụ như thế lực Đế cấp, bề ngoài thấy nhiều tông môn như vậy, trên thực tế thì thế lực đạt tới trình độ thế lực Đế cấp có thể phải gấp mấy mươi lần, mấy trăm lần, hay thậm chí là mấy ngàn lần.

Đơn giản mà nói, đại lục này là một đại lục còn ngọa hổ tàng long hơn đại lục Cửu Châu nữa, là một rất nơi hung hiểm.

Đây mới là ý nghĩa thật sự, là nơi mà ngươi tùy tiện cũng có thể gặp phải một người là đại lão.

Nhất là khi đã lên được đến vị trí này! Đây chính là khu vực thuộc loại cao cấp.

Còn vì sao Diệp Thiên Dật có thể thoải mái đi vào khu vực cao cấp này, đơn giản là vì cảnh giới của hắn đã đủ rồi.

Khu vực của ngươi thì sao, nếu Thiên Tôn cảnh mà không đến được thì là không phù hợp rồi.

Tề gia thành Liễu Châu này, nói sao đây? Là một gia tộc có thế lực ở thành Liễu Châu, thế lực không kém Vạn Độc Tông là bao!

Rất là lợi hại.

Quyền phát ngôn cũng rất lớn, bọn họ nhìn sắc mặt của Vạn Độc Tông, đồng thời Vạn Độc Tông cũng phải nhìn sắc mặt của bọn họ.

Nếu bọn họ đã đến thì quả thật là một chuyện tương đối quan trọng.

“Chuyện gì?”

Thẩm Thiên Luyện hỏi.

“Hình như là… Tề gia có người trúng độc, bọn họ đưa người đến Vạn Độc Tông ta để giải độc.”

“Cái gì? Đừng bảo là người Vạn Độc Tông hạ độc đấy chứ?”

Thẩm Thiên Luyện có chút luống cuống.

Suy nghĩ đó cũng bình thường thôi.

Dù sao thì tuy là Vạn Độc Tông có nhiều cao thủ, thế nhưng cả thành Liễu Châu bao gồm cả những cao thủ ở lân cận, chắc chắn còn nhiều hơn nữa, hoàn toàn không nhất định sẽ đến Vạn Độc Tông bọn họ.

“Chuyện này… Trước mắt vẫn khó mà nói được, mời tông chủ và các vị trưởng lão đi nắm bắt cục diện thế nào.”

“Các vị trưởng lão, cùng bản tông chủ đi xem đi.”

“Được!”

Sau đó Thẩm Thiên Luyện nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

“Thập tứ trưởng lão muốn đến xem không?”

“Tông chủ có ý gì vậy? Các vị trưởng lão đều đi xem, tại sao phải hỏi một mình ta có muốn đi xem hay không chứ?”

Diệp Thiên Dật nhàn nhạt hỏi.

“Không có gì, chỉ là chẳng phải vừa nãy Thập tứ trưởng lão bảo đã mệt nhọc ba ngày ba đêm sao? Ta lo thân thể Thập tứ trưởng lão không chịu nổi.”

“Không sao, việc nên làm thôi, ta cũng đi.”

“Được!”

Sau đó bọn họ cùng nhau rời đi.

Đối với Diệp Thiên Dật mà nói, đó là một cơ hội tốt.

Ngẫm lại mà xem, Diệp Thiên Dật đến Vạn Độc Tông là vì chuyện của Dương Thiên, mà chuyện này là chuyện một khi nói ra nhất định bị giết người diệt khẩu! Cho dù là Thẩm Thiên Luyện phải trả giá lớn bằng cả thế lực của mình cũng phải làm!

Diệp Thiên Dật tin chắc là như thế!

Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, trên thế giới này, cho dù là Dương Thiên, Dương Hân Nhi cũng không biết là do Vạn Độc Tông bọn họ đã ra tay.

Mà Diệp Thiên Dật làm sao tra ra được?

Khiến những trưởng lão đó thật sự trở thành người của Diệp Thiên Dật, nói như vậy, Diệp Thiên Dật sẽ dễ tra hơn, thuận tiện có thể phát triển thế lực của mình, hoặc nói, trong thế loạn lạc này, để mình tạm thời yên thân ở Vạn Độc Tông này!

Mọi chuyện mang lại lợi ích cho Vạn Độc Tông, chắc chắn về sau sẽ được bọn họ hoàn trả lại gấp bội.

“Thập tứ trưởng lão đi rồi, chúng ta có nên đi qua đó không?”

Bọn con gái kia tụm lại với nhau.

“Đi thôi đi thôi, chúng ta đều chỉ là đệ tử ngoại môn, cho dù Thập tứ trưởng lão có tu vi không cao, thế nhưng hắn quả thật rất lợi hại, có thể được hắn chỉ đạo chính là phúc hưởng mà mỗi người chúng ta tu luyện được, cho dù chúng ta chưa bái nhập làm đệ tử môn hạ Thập tứ trưởng lão, thế nhưng chúng ta hẳn nên hiểu rõ, chúng ta phải đối xử với Thập tứ trưởng lão như chính sư tôn của chúng ta vậy!”

“Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa hắn đẹp trai ghê, trời đất ơi.”

“Các tỷ muội, đêm qua Thập tứ trưởng lão trở về phòng nghỉ ngơi, ai trong số các ngươi đến phòng hắn gõ cửa?”

Có một cô gái hỏi.

Không ai lên tiếng.

“Ta nghe thấy hơn hai mươi tiếng đập cửa suốt mấy tiếng đồng hồ, còn có người nói thẳng rằng muốn ân ái với Thập tứ trưởng lão, nhưng đến cuối cùng dường như Thập tứ trưởng lão không thèm để ý đến thì phải? Là ai?”

Tiểu Tử Nhi ở bên cạnh chớp đôi mắt to tròn.

“Các tỷ tỷ, ân ái là sao vậy?”

Tiểu Tử Nhi nắm lấy tay áo của một chị.

“A… Tiểu Tử Nhi, ngươi không được biết đâu, chúng ta mau đi thôi, đi xem có chuyện gì xảy ra.”

Bọn con gái lại vây lấy Tiểu Tử Nhi, giống như Tiểu Tử Nhi đã trở thành lão đại của bọn họ vậy.

Bên trong đại điện Vạn Độc Tông, có mấy người đang ngồi.

Thẩm Thiên Luyện dẫn theo một đoàn trưởng lão vội vàng tiến vào đại điện!

“Tề huynh.”

Thẩm Thiên Luyện vừa tiến về trước, vừa ôm quyền chào hỏi!

Một người đàn ông trung niên đứng lên.

“Thẩm tông chủ! Các vị trưởng lão.”

“Tề huynh nay vội vàng đến Vạn Độc Tông ta không báo trước tiếng nào, có chuyện gì vậy?”

Sau đó ánh mắt Thẩm Thiên Luyện nhìn về phía một cô gái ngồi trên ghế

“Đây là… Lệnh thiên kim? Nàng trúng độc rồi sao?”

Tất cả mọi người đều nhìn sang.

Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn qua bên đó.

Ồ.

Mỹ nữ.

Ở đại lục này, Diệp Thiên Dật quả thật không gặp nhiều mỹ nữ như trước!

Có thể cũng là vì cảnh giới của Diệp Thiên Dật thấp, chỉ tiếp xúc với những người bình thường, nếu nói về khí chất các thứ thì quả thật không đẹp bằng những thiên kim hào môn, thánh nữ mà Diệp Thiên Dật nhìn thấy ở ngoại giới.

Chỉ có một mình Dương Hân Nhi, ngoài nàng ra thì là Tô Ngữ Ninh, những người khác trong tông môn này cũng chỉ có thể xem là mỹ nữ, nhưng không quá mức kinh diễm, bao gồm cả Thẩm Thiên Nguyệt.

Thế nhưng mỹ nữ này… Nói thế nào đây nhỉ?

Tuy rằng đang hôn mê, nhưng dung nhan của nàng tuyệt đối thượng thừa, hoàn toàn thuộc hàng ngũ mỹ nữ đứng đầu trong nhận thức của Diệp Thiên Dật, cũng chính là cấp bậc của những thiếu nữ như Bạch Hàn Tuyết, Hạ Ngữ Hàn, Bắc Manh Manh, Hàn Nhị, Liễu Khuynh Ngữ, Liễu Thiển Thiển, Tử Yên Nhiên và vân vân.

Còn về khí chất, có chút mụ mị, không phải có thể nhìn thấy rõ, nhưng khi nhìn thấy sẽ thấy toát ra chất tiểu thư khuê các, cho Diệp Thiên Dật cảm giác tiểu thư khuê các như Liễu Khuynh Ngữ, Dao Tịch.

Loại cảm giác này không giống với Bạch Hàn Tuyết, Hạ Ngữ Hàn, Y Nhân Tuyết lắm, bọn họ có một loại cảm giác khiến người ta đừng đến gần, thế nhưng loại tiểu thư khuê các lại không hề ngăn cách người ta ra xa vạn dặm.

“Phải! Mộng Nhã nhà ta trúng độc, độc này vô cùng khó giải quyết, nhờ Thẩm tông chủ và các vị xem giúp! Nếu như giải được độc, Tề Hướng Dương ta vô cùng cảm kích!”

Tề Hướng Dương ôm quyền nói, trên mặt tràn đầy lo lắng.

“Tề huynh khách khí rồi, độc như thế nào?”

“Hỏa độc đứng đầu, độc Tử Ám Hỏa Đường.”

Tề Hướng Dương nói.

Soạt ——

Trong nháy mắt, mấy trưởng lão đứng gần Tề Mộng Nhã theo bản năng mà lùi về, thậm chí Thẩm Thiên Luyện đang đứng khá xa mà cũng lùi lại mấy bước, cảm thấy làm vậy không hay lắm, lại đứng lại.

Bình Luận (0)
Comment